Nàng khuôn mặt soát cái đỏ rực lên, nhẹ nhàng từ hắn vòng tay đi ra,trên người thì bỗng nhiên đau nhức tê rại không có chút sức lực không khỏi cau mày nói thầm:" Toàn thân làm sao đều không có sức lực,thật đau a đi cũng không được a....."
" bà xã, thế nào?"
Bất ngờ một thanh âm trầm thấp phía sau truyền đến dọa đến nàng nhảy một cái,tý nữa ngã xuống giường.
Hiểu Đồng trấn định lại lắc đầu nguây nguẩy: " Không, không có gì"
Lăng Khiên ngồi dậy xích lại nàng phía sau, vòng tay qua ôm nàng ghé sát tai nàng:" Lão bà a, ta đêm qua thế nhưng ta cái gì cũng không làm, ngươi thế nào đếm sáng liền không có khí lực, có phải không muốn a,ta buổi sáng thế nhưng rất sung sức, ngươi có muốn thử?"
Hiểu Đồng cả gương mặt càng ngày càng đỏ, đến mức sắp nhỏ ra nước, nhìn đến Lăng Khiên cả người khó chịu.
Nàng có chút không nghĩ tới Lăng Khiên ngày thường băng lãnh, cao quý,chững chạc đàng hoàng, không dính khói lửa trần gian lại là trong bụng đầy ý nghĩ xấu xa, vài lời nói thế nhưng làm cho nàng xấu hổ muốn chết nha.
Nàng gắng hết sức mình còn lại thoát khỏi vòng tay không yên phận của hắn chạy vào nhà vệ sinh,nàng không dám dừng lại lâu hơn thêm chút nào nữa, hắn khí tức làm nàng có chút hỗn loạn,để hắn ôm lúc nữa thật tiện nghi hắn cũng không ngừng.
Lăng Khiên nhìn nàng lúng túng bộ dáng thẹn thùng tâm tình không khỏi vui vẻ, tâm tình rất tốt.
Hai người chuẩn bị xong xuôi đi xuống sảnh cùng nhau dùng bữa sáng.
Hiểu Đồng mặc một chiếc váy dài màu đen,không hở hang,chững chạc đàng hoàng nhưng lại vẫn toát lên nàng vẻ đẹp tự nhiên, nàng chân dài,dáng người thon gọn phô bày hoàn mỹ. Quan trọng nhất nàng cái này bộ váy rất kín không dẫn đến những cặp mắt háo sắc kia nhìn chằm chằm,không làm cho bình dấm chua bên cạnh bốc lên a.
Lăng Khiên vừa đi vừa nhìn nàng chằm chằm làm nàng không khỏi mất tự nhiên,hơi đỏ mặt nhìn hắn nói:" Đẹp mắt sao"
" Đẹp mắt" Hắn không do dự trả lời.
" Một chút cũng không thật tâm" Hiểu Đồng bĩu bĩu môi nói nhưng tâm lại không nhịn được hân hoan vui mừng.
Lăng Khiên nhìn nàng trẻ con tính tình không khỏi buồn cười.
Hắn trong lòng nàng thế nhưng đẹp mắt nhất, mặc cái gì cũng đẹp là trong lòng hắn đẹp nhất nữ nhân.
Hắn cùng nàng tại đại sảnh dùng bữa, vui vẻ trò chuyện lần đầu có không khí một đôi vợ chồng mới cưới.
Lúc này sảnh khách sạn bỗng nổi nên tranh chấp, là Cố Việt Trạch cùng Trần Gia Kỳ hai người.
Hiểu Đồng nghe ồn ào không khổi nhìn sang, trong giây lát thân thể có chút căng cứng lại, nhưng rất nhanh chóng bình thường trở lại.
Lăng Khiên tinh tế nhận ra nàng bất thường, nắm tay nàng mỉm cười ân cần hỏi han:" Ngươi không muốn nhìn thấy hai người bọn họ"
Hiểu Đồng thấy hắn hỏi khóe miệng nổi lên nụ cười:" Không sao a, không phải có ngươi ở đây nha, bọn hắn nếu dám đến gây sự lão công ta mới không có bỏ qua bọn hắn đây".
Lăng Khiên nghe nàng gọi một tiếng lão công miệng cười có thể tới tận mang tai a,nàng càng ngày càng ỷ lại hắn,phụ thuộc hắn đây là điểu hắn muốn.
" Ngươi thế nhưng không nghĩ muốn biết bọn họ bị làm sao " Lăng Khiên nhếch nên nụ cười tà nhìn nàng.
" Không cần nha, nhưng ta lão công tất nhiên sẽ nói cho ta biết a" Nàng cười híp mắt,miệng lộ ra hai khỏa hổ nha nhìn hắn.
Lăng Khiên có chút đau đầu nhìn nàng, nàng thế nào càng ngày càng tinh ranh như vậy, nàng không nói ra muốn nghe nhưng nàng biết hắn sẽ nói cho nàng biết,hắn thế nhưng rất sủng nàng đây.
" Khách sạn này thế nhưng của Lăng thị" Lăng Khiên nghé sát nàng mặt đẹp nói.
" Vậy nên" Nàng hỏi. Nàng cũng không có chút bất ngờ Lăng Thị lớn như vậy có cái khách sạn cũng không lạ a.
" Bọn hắn đắc tội ta lão bà a, ngươi nghĩ bọn hắn có thể ở lại đây" Lăng Khiên một bộ bá khí nói.
Hiểu Đồng có chút ngây người, nàng thế nhưng lần đầu nhìn thấy Lăng Khiên như vậy cuồng vọng, không có chút quá thích ứng nhưng cũng rất tốt, nàng thế nhưng có cái núi dựa lớn a.
" Nguyên lai ta lão công như vậy thông thiên, có phải hay không về sau có thể đi ngang a" Hiểu Đồng hai mắt bốc lên kim tinh nhìn hắn nói.
" Ngươi thế nhưng có phải hay không lên hối lộ ngươi một chút lão công về sau ta thế nhưng bảo kê ngươi đi ngang" Lăng Khiên nhìn nàng cười tà tà.
" Ngươi muốn gì nha" Hiểu Đồng có chút cảnh giác hỏi.
" Nếu không đêm nay ngươi bồi bồi ta thức một đêm a" Lăng Khiên nhìn nhìn nàng.
" Không đứng đắn,ngươi a" Nàng lườm hắn nói.
" Không ngươi cấp trước chút lợi tức đi "
Hiểu Đồng có chút bất lực với hắn,nhìn hắn gần trong gang tấc gương mặt hoàn mỹ nhìn quanh một lượt, rướn nên hôn hắn má một cái,không nhị được ngại ngùng cúi thật thấp đầu xuống không dám nhìn hắn.
Lăng Khiên nhìn nhìn nàng miệng giơ lên, không nhịn được sờ vết hôn nàng hạnh phúc đầy lòng.