• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cầm Hỗn Độn Ngũ Hành Quyết trong tay, Lâm Kiếm mở ra. Sau khi sắc mặt biến hóa một lúc mới thốt:
"Không ngờ có loại công pháp kỳ lạ đến thế. Tuy không biết sau này huynh sẽ tu luyện như thế nào. Nhưng nếu huynh đã quyết định thì ta cũng không có gì để nói."
Nhậm Thanh Phong cười nói:
"Ha ha, ta nghĩ là chắc hẳn không có vấn đề gì đâu. Nếu vị tiền bối Long Khiếu Thiên kia đã có thể sáng chế ra công pháp này thì chắc chắn đã tu luyện đến Nguyên Anh kỳ. Mà tu vi vị tiền bối này sợ rằng chí ít cũng phải là Phân Thần kỳ. Cho nên đối với công pháp này, ta khá tin tưởng. Nhưng vị thiên tài tuyệt thế này, huynh đã nghe Lâm trưởng lão, sư phụ huynh nói tới hay chăng?"
Lâm Kiếm nói:
"Người này ta chưa có nghe nói qua. Nhưng vạn năm trước, cao thủ trong Tu Chân Giới nhiều như mây. Cho dù là cao thủ Độ Kiếp kỳ cũng đã có đến mười mấy vị. Một cao thủ Phân Thần kỳ không có danh tiếng cũng là chuyện bình thường. Mà Tu Chân Giới hiện tại, không có nhiều cao thủ như vậy là vì tài nguyên, linh khí… kém trước kia rất nhiều."
Nói tới đây Lâm Kiếm chợt ngừng lại, dường như đột nhiên nhớ tới điều gì đó, nói tiếp:
"Ta lần này vốn muốn mang Huyền Dương Chân Quyết đưa cho ngươi tu luyện, bất quá ngươi đã có Hỗn Độn Ngũ Hành Quyết. Ta nghĩ chắc ngươi cũng không cần dùng đến."

Nhậm Thanh Phong nói:
"Lần này huynh đến trễ mấy ngày là vì muốn mang Huyền Dương Chân Quyết cho ta sao?"
Lâm Kiếm mỉm cười nói:
"Là thế này, ta muốn dẫn huynh tiến vào Tàng Thư Các để tìm công pháp phù hợp với linh căn. Nhưng sư phụ ta có nói đệ tử bình thường không có tư cách đi vào Tàng Thư Các, trừ phi lập công lao lớn, hoặc là đệ tử đời nhứ nhất tu vi đạt tới Linh Tịch kỳ mới được. Vả lại, sư phụ ta đã xem qua công pháp ở tầng hai tầng ba rồi nhưng không có công pháp nào đặc biệt phù hợp với huynh. Mà những bộ sách ở lầu một chỉ là ghi chép nhưng kiến thức cơ bản về tu chân mà thôi."
Nhậm Thanh Phong nói tiếp:
"Sư phụ huynh nói cũng đúng. Cho dù tông môn có cho đi vào những tầng cao cấp của Tàng Thư Các, ta cũng không đi. Tất cả các công pháp ghi trong ngọc giản, nhất định phải là đệ tử Trúc Cơ kỳ mới có thể xem được. Nói đúng ra là sau khi xem hết tàng thư ở lầu một sợ rằng cũng phải mất đến mười năm. Mà muốn xem hết tàng thư trong Tàng Thư Các thì không biết phải mất bao nhiêu năm tháng. Mà nếu như có xem hết thì cũng chưa chắc sẽ tìm được công pháp nào phù hợp như Hỗn Độn Ngũ Hành Quyết này."
Lâm Kiếm nói:
"Có thể nghĩ vậy là tốt rồi. Sau này, huynh tu luyện Hỗn Độn Ngũ Hành Quyết, cũng là không tồi. Bất quá vừa rồi huynh có nói đến một vấn đề, nhưng thật ra cũng chỉ lo lắng dư thừa mà thôi. Kỳ thật tu sĩ sau khi tiến nhập Phân Thần kỳ, cũng không cần chọn lựa những công pháp bất đồng nữa, mà có thể trực tiếp hấp thu hỗn độn linh khí trong thiên địa. Cho nên huynh không cần phải lo lắng đến việc tiến nhập Phân Thần kỳ thì phải tìm kiếm công pháp khác để tu luyện. Chỉ sợ đây cũng là nguyên nhân mà vị tiền bối Long Khiếu Thiên kia không tạo ra phần sau của công pháp này. Có lẽ vị tiền bối này cảm thấy bản thân mình đạt tới cảnh giới Phân Thần kỳ đã hao phí quá nhiều thời gian mà cảm thấy hối tiếc nên mới để lại công pháp này cho hậu bối. Ta lần này mang đến cho huynh Huyền Dương chân quyết, công pháp cao cấp nhất trong Huyền Dương môn, nghe nói bộ công pháp này có tất cả tám tầng, mà luyện hết tầng thứ tám liền có thể phi thăng Tiên Giới. Bất quá trong Huyền Dương môn chúng ta cũng chỉ có hai vị thái thượng trưởng lão mới có Thuần Dương chi thể. Mà hai vị trưởng lão cũng chỉ tu luyện đến tâng thứ tư mà thôi, công pháp ta mang đến cũng chỉ có tầng thứ nhất. Mặc dù như thế, ta phải làm việc cho sư phó mười ngày mới có thể lấy được."
Nhậm Thanh Phong cười nói:
"Thì ra là vậy. Thế thì ta cũng an tâm. Chẳng qua nếu như chờ ta đạt đến Phân Thần kỳ cũng có thể phải mất đến hơn nghìn năm! Còn lần này ngươi giúp ta không có lợi cho ta mà lại muốn ta đa tạ sao?"
Lâm Kiếm cười nói:
"Ngươi thật sự tưởng thật sao? Bất quá ta thấy tu vi của huynh tinh tiến cũng không ít nha. A! Không ngờ đã đến tầng mười Luyện Khí Kỳ rồi."
Nhậm Thanh Phong nói:
"Lúc trước khi luyện đến đỉnh phong của tầng chín. Nhưng ngờ ta lại gặp bình cảnh. May sao, khi chiếm được Hỗn Độn Ngũ Hành Quyết, trong lúc vui sướng ta đã hét lên một tiếng. Sau đó tiếp tục tu luyện thì phát hiện bình cảnh đã biến mất nên dễ dàng tiến nhập tầng mười. Trong thời gian tu luyện ta phát hiện: linh khí trong đan điền nhiều gấp đôi so với trước kia. Mà kinh mạch với đan điền đều bị linh lực bành trướng có cảm giác như muốn nổ tung. Ta nhanh chóng đình chỉ tu luyện. Lần này ta muốn hỏi ngươi một chút, chẳng lẽ đây là hậu quả khi tu luyện gặp phải bình cảnh?"
Nhìn bộ dáng nghiêm túc của Nhậm Thanh Phong, Lâm Kiếm vô cùng cả kinh:

"Không nghĩ tới huynh thật sự là một kỳ tài, mới có vài ngày mà đột phá từ Luyện Khí kỳ tầng chín lên Luyện Khí kỳ tầng mười đại viên mãn. Tốc độ này thực sự có chút khoa trương. Chẳng nhẽ hai bình Bồi Nguyên đan lúc trước huynh không dùng mà đợi đến bây giờ ăn tất cả? Nếu không sao lại tốc độ tu luyện sao có thể lại nhanh được đến như vậy?"
Chứng kiến bộ dáng khiếp sợ của Lâm Kiếm, Nhậm Thanh Phong cũng chỉ cười mà rồi đem sự tình phân tích lại một lượt, mất đến mấy canh giờ liền, cuối cùng Lâm Kiếm lại hỏi:
"Huynh nói Luyện Khí kỳ đại viên mãn xảy ra chuyện? Trước kia ta cũng nghe các tán tu khác nói qua, nhưng ta cũng không hiểu rõ."
Lâm Kiếm mất một lúc mới có thể hiểu hết những lời Nhậm Thanh Phong. Cuối cùng lại hỏi tiếp:
"Luyện Khí kỳ đại viên mãn chính là ngọn núi cao nhất trong giai đoạn Luyện Khí kỳ. Hơn nữa cũng là cảnh giới cuối cùng trước khi đột phá vào một cảnh giới khác. Tu vi hiện tại của huynh kỳ thật đã có thể tiến hành đột phá, tiến nhập Trúc Cơ kỳ. Nhưng cũng nên chuẩn bị một chút, như vậy mới nắm chắc Trúc Cơ thành công. May mà huynh cũng biết khó mà dừng lại. Nếu không lúc đó tùy tiện đột phá, nếu thành công Trúc Cơ thì không nói. Vạn nhất thất bại thì quả là không hay. Ít nhất huynh phải tu luyện lại tầng mười."
Nhậm Thanh Phong thắc mắc: "Vậy ta phải chuẩn bị những gì?"
Lâm Kiếm lúc này cũng không vội. Trước tiên, hắn đưa Hỗn Độn Ngũ Hành Quyết cho Nhậm Thanh Phong rồi nói:
"Pháp quyết này vốn chỉ thích hợp với huynh. Đối với người khác thì vô dụng. Bất quá cũng phải cất kỹ, không nên dễ dàng cho người khác nhìn thấy."
Nhậm Thanh Phong hờ hững nói:
"Cái này thì ta biết, cũng chỉ có huynh mới có cơ hội nhìn thấy thôi. Sau này khi ta Trúc Cơ thành công sẽ đem nó ghi lại vào ngọc giản."
Lâm Kiếm vừa nghe đến đó cđành cười khổ:
"Cái này…"
Không biết từ lúc nào trên tay Lâm Kiếm đã xuất hiện một cái bình bằng ngọc cùng với một ngọc giản màu trắng:
"Ta đã sớm chuẩn bị rồi. Nhưng không thể ngờ ngọc giản này sẽ ghi lại Hỗn Độn Ngũ Hành Quyết mà không phải là Huyền Dương Chân Quyết. Vả lại, bên trong cái bình ngọc này là một viên Trúc Cơ đan. Loại đan dược này trong mắt những tán tu chính là vật báu vô giá. Cả Huyền Dương môn chúng ta tuy rộng lớn, đệ tử Trúc Cơ cũng có đến mấy nghìn người nhưng hàng năm đều chỉ tiêu hao mấy trăm khỏa Trúc Cơ đan. Loại đan dược này có tác dụng đề cao khả năng Trúc Cơ thành công, mà nó cũng chỉ đến khi tiến hành đột phá tiến tới Trúc Cơ kỳ mới có thể phát huy tác dụng. Về phương pháp điều chế loại đan dược này thì tại các đại môn phái đều giống nhau, chỉ là tài liệu luyện chế hơi khác một chút thôi. Huyền Dương môn chúng ta lấy Huyền Dương thảo trăm năm ở Bách Thảo Viên làm tài liệu luyện chế chủ đạo."

Nhậm Thanh Phong tiếp nhận bình ngọc cùng ngọc giản rồi nói:
"Kỳ thật ta cũng biết được vài nét về Trúc Cơ đan. Vả lại, trên sổ tay nhập môn của đệ tử Huyền Dương môn cũng có đề cập đến. Trúc Cơ đan có thể đề cao khả năng Trúc Cơ thành công lên năm thành. Đệ tử đời thứ ba bình thường, sau khi hoàn thành nhiệm vụ sư môn mỗi tháng sẽ có được phần thưởng như vậy. Bất quá loại đan dược này không cho phép truyền ra ngoài. Thất đại môn phái cất giữ như vậy, chả trách là ngoài phường thị cũng không có mà mua. Trước kia ta cũng không rõ tình huống cụ thể nên cũng không có quan tâm đến vấn đề này. Nhưng hiện tại sao huynh lại có được một viên Trúc Cơ đan vậy? Mà trong lọ này cũng phải có ít nhất mười viên cơ đấy?"
Lâm Kiếm trả lời:
"Đương nhiên là chuẩn bị cho huynh, bên trong đúng là có mười khỏa. Nhưng thật ra, đó là phần năm đó sư phụ đưa cho ta để Trúc Cơ. Bất quá vận khí của ta cũng không tệ lắm. Sau ba năm dùng ba viên Trúc Cơ đan liền Trúc Cơ thành công nên hiện tại mới còn mà mang đến cho huynh. Vả lại, thứ này lưu lại cũng không có tác dụng gì. Lấy thân phận Trúc Cơ kỳ của ta, tùy ý cũng có thể lấy được không ít. Nhưng trước khi đột phá Trúc Cơ, tốt nhất huynh nên điều chỉnh tâm lý cho tốt. Trong lúc Trúc Cơ không được để người khác quấy rầy. Nơi này cũng không tồi, hơn nữa xung quanh nơi này cũng khá yên tĩnh, bình thường sẽ không có đệ tử nào đến. Quan trọng nhất, chính là trong thạch ốc của huynh linh khí khá sung túc. Điểm này vô cùng quan trọng. Đến lúc đó huynh sẽ hiểu. Bây giờ có nói trước cũng vô dụng."
Lâm Kiếm lo lắng dặn dò Nhậm Thanh Phong. Sau đó mới vận một tia linh khí, định đem Huyền Dương Chân quyết trong tay thiêu hủy. Nhưng Nhậm Thanh Phong liền ngăn cản rồi đem nó thu cùng Hồn Độn Ngũ Hành quyết vào trong túi trữ vật rồi nói:
"Huyền Dương quyết này ta lưu lại. Có thể trong lúc tu luyện Ngũ Hành quyết còn mang ra đối chiếu. Đốt đi quả thực thật lãng phí."
Nói xong, Nhậm Thanh Phong cầm bình ngọc trong tay đổ ra một viên đan dược và nhìn kỹ.
Chỉ thấy Trúc Cơ đan màu trắng cũng chỉ lớn hơn đầu ngón tay, trên mặt đan dược dường như có linh quang. Đích thực là đan dược tốt. Chỉ sợ cho dù phàm nhân có nhìn thấy, dù không biết công dụng nhưng cũng đủ nổi lòng tham.
Nhìn Trúc Cơ đan trong tay, Nhậm Thanh Phong không khỏi cảm thán, trong lòng thầm nghĩ:
"Xem ra lần này Trúc Cơ sẽ không có vấn đề gì ngoài ý muốn. Nhưng ta cũng cần sự trợ giúp của tiểu Kiếm rồi."
-----o0o-----


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK