Trong lòng Cố Thanh Sơn biết Nữ Thần Công Chính đã liên kết đến trí não, liền làm lễ, nói: “Tôi thỉnh cầu Nữ Thần Công Chính hỗ trợ vật liệu và kỹ thuật, giúp tôi chế tạo robot.”
[Kiểm tra thấy công dân Cố Thanh Sơn có năng lực chế tạo robot nhất định.]
[Kiểm tra thấy công huân cá nhân của công dân Cố Thanh Sơn đạt yêu cầu.]
[Thỉnh cầu thành lập.]
Nữ Thần Công Chính nói: [Tôi cần nhắc nhở công dân Cố Thanh Sơn, trí năng của siêu máy tính của Công ty khoa học kỹ thuật Chiến giáp Trường Ninh đủ để đảm nhiệm 87.158257% công tác nghiên cứu và chế tạo robot trên thế giới hiện nay. Trong tình huống này, anh vẫn muốn tốn điểm công huân vượt mức để mời tôi đích thân giúp đỡ sao?]
“Vâng.”
[Khởi động tôi đích thân hỗ trợ chế tạo robot, cần phải tốn 2000 điểm công huân, giờ sẽ bắt đầu tính điểm công huân của công dân Cố Thanh Sơn.]
Đối với mỗi công dân Liên Bang mà nói, mỗi một điểm công huân đều rất quý giá, vì Nữ Thần Công Chính sẽ dựa vào đó làm căn cứ chủ yếu để quyết định tấn thăng, phúc lợi, đãi ngộ của người nọ. Cố Thanh Sơn luôn liều mạng góp nhặt điểm công huân, một mặt là để được học một trường đại học tốt, mặt khác là muốn dùng điểm công huân để đổi lấy một cỗ chiến giáp cơ động trong trường đại học.
Thứ chiến giáp cơ động này, người bình dân căn bản không thể nào tiếp xúc được. Quý tộc cũng sẽ không khẳng khái hào phóng cống hiến ra, trừ phi là ký vào một tờ văn tự bán thân. Chỉ ở chỗ Nữ Thần Công Chính mới có thể dùng điểm công huân quý giá đổi lấy chiến giáp cơ động. Đương nhiên, để làm vậy thì buộc phải có thân phận trong sạch, còn phải phù hợp với một loạt điều kiện của Nữ Thần Công Chính.
Chỉ một giây sau, một màn hình ảo xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn, tất cả điểm công huân Cố Thanh Sơn tích lũy được từ khi sinh ra tới nay đều được thể hiện trên đó.
[Đưa ra mô hình kiểm tra hạn mức quá tải của động lực trọng tâm mô hình nhỏ, điểm công huân +30.]
[Tạp chí Tổng Hợp Mỹ Thực đã thu nhận cách phối trộn nguyên liệu đồ nướng sườn bò của Cố Thanh Sơn, điểm công huân +2.]
[Phát biểu luận văn: Robot mô phỏng hành vi con người, điểm công huân +10.]
[Tự nguyện tham gia khai thông hiện trường cứu hỏa hỏa hoạn khu Đông quận Trường Ninh, điểm công huân +9.]
[Đại diện quận Trường Ninh tham gia cuộc thi Chỉ huy chiến dịch các chiến hạm Liên Bang, giành được phần thưởng chiến thắng, điểm công huân +5.]
[Ứng cứu cô gái nhảy sông tự tử, vì thể chất bản thân quá kém, ứng cứu thất bại, nhưng tinh thần đáng khen, điểm công huân +0,5.]
[Lần đầu đưa ra lý luận robot mô phỏng hành vi con người, thúc đẩy sự phát triển của khoa học nghiên cứu robot, điểm công huân +80.]
...
[Công dân Cố Thanh Sơn, tổng điểm công huân cá nhân của anh là 2002,41, có thanh toán 2000 điểm để khởi động tôi trợ giúp anh chế tạo robot không?]
“Có.” Cố Thanh Sơn đáp không hề do dự. Lần này, hắn đã dùng gần hết điểm công huân.
[Thanh toán hoàn tất, bắt đầu chuẩn bị.]
Nữ Thần Công Chính hơi dừng một chút, nói lần nữa: [Phi thuyền Thần Điện của trạm vũ trụ Tinh Không sẽ bay qua bầu trời quận Trường Ninh sau một giờ hai mươi lăm phút nữa, hãy chuẩn bị sẵn sàng để lên phi thuyền.]
Cùng với lời nói của Nữ Thần Công Chính, một robot động lực cao ba mét từ trong bức tường đi ra, đến đứng bên cạnh Cố Thanh Sơn. Tất cả những đường ống điện tử trên người robot động lực đều được rút về hết, khoang điều khiển của robot chậm rãi mở ra.
Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua, nói: “Tôi còn có một yêu cầu.”
[Mời nói.]
“Xin hãy giữ bí mật hành động lần này của tôi.”
[Căn tứ trên tinh thần hiến pháp của Liên Bang, khi công dân tiến hành hoạt động nghiên cứu khoa học dạng sáng tạo sẽ có quyền riêng tư tương đương để đảm bảo sự an toàn của bản thân và quyền trí tuệ không bị xâm phạm. Yêu cầu của anh được thông qua. Bắt đầu từ giờ khắc này, Nữ Thần Công Chính sẽ giữ bí mật cho anh.]
Cố Thanh Sơn nói: “Trừ cô, xin đừng để bất kỳ ai lấy thành quả nghiên cứu khoa học của tôi. Ừm, tôi muốn sống bình yên một thời gian.”
[Nữ Thần Công Chính sẽ căn cứ theo tinh thần hiến pháp, giữ bí mật nghiên cứu khoa học của anh, nhưng Nữ Thần Công Chính có quyền đưa ra thỉnh cầu sử dụng thành quả nghiên cứu khoa học của công dân Liên Bang. Công dân Cố Thanh Sơn, anh có đồng ý không?]
“Đồng ý.”
Tất cả đều đã chuẩn bị thỏa đáng rồi, Cố Thanh Sơn mỉm cười.
Cho dù phát triển khoa học kỹ thuật thời đại này lạc hậu xa so với mười mấy năm sau, nhưng có Nữ Thần Công Chính đích thân hỗ trợ hắn, những ý tưởng kia đại khái có thể thực hiện được một phần.
Đây là món quà sinh nhật hắn tặng cho Tô Tuyết Nhi, cũng là thiện ý lớn nhất của hắn đối với cái thế giới sắp bị hủy diệt này.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Cố Thanh Sơn leo lên robot, điều khiển robot nhẹ nhàng nhảy lên bay khỏi mái vòm được mở ra, hướng thẳng vào bầu trời.
Trên trời cao, một chiếc chiến hạm cỡ trung đã đợi hắn. Chiếc chiến hạm này không hề có một người nào, hoàn toàn do Nữ Thần Công Chính điều khiển.
Chiến hạm đón robot mà Cố Thanh Sơn điều khiển, lập tức bay ra ngoài vũ trụ.
Một tiếng sau.
Trong vũ trụ đen tối tịch mịch.
Trong một cứ điểm giữa các hành tinh có vô số ánh đèn lấp lóe.
Một mình Cố Thanh Sơn đứng trong một không gian được phong bế hoàn toàn.
Không gian này lớn bằng bốn sân bóng rổ, trên sân bãi trống trải chỉ có một thiết bị ảo đang nhẹ nhàng trôi trước mặt Cố Thanh Sơn.
“Bắt đầu chế tạo robot.” Hắn nói.
Giọng Nữ Thần Công Chính vang lên từ bốn phương tám hướng. [Đã sẵn sàng chế tạo robot, mời tự thuật ý tưởng chế tạo.]
Trong đầu Cố Thanh Sơn hiện ra dung nhan tuyệt mỹ của Tô Tuyết Nhi, xuất thần một lúc hắn mới nói: “Tôi hy vọng robot chiến đấu này dù trong tuyệt cảnh tàn khốc cỡ nào cũng có thể mang đến hy vọng sống sót cho người điều khiển.”
Nữ Thần Công Chính đáp lại: [Tự thuật quá trừu tượng, mời dùng thuật ngữ chế tạo robot để miêu tả.]
Cố Thanh Sơn im lặng một lúc, nói: “Khởi động thuật toán cấu trúc sinh mệnh.”
Nữ Thần Công Chính lập tức phản bác: [Không thể nào khởi động. Thuật toán cấu trúc sinh mệnh chỉ là lý luận phỏng đoán, với tính toán kỹ thuật tuyến đầu của robot hiện nay, phép tính này có tổng cộng 2 phép tắc chưa thông qua, 7 công thức chưa thành lập, 29 kỹ thuật khó chưa được khắc phục.]
Cố Thanh Sơn gãi đầu. Thời gian cách quá lâu, hắn cũng không biết ở niên đại này rốt cuộc những kỹ thuật nào vẫn chưa được khắc phục. Hắn bèn nói: “Hãy liệt kê từng cái một.”
Lập tức, trước mặt hắn xuất hiện một loạt màn ảnh ảo, trên mỗi màn ảnh đều ghi lại một phép tính khó. Hắn đi đến trước màn hình đầu tiên và nhìn vào.
“Hóa ra là vấn đề tiêu chuẩn độ lượng nguyên đa trọng truyền thần kinh, mình nhớ trước khi tận thế đến vấn đề này mới được giải quyết. Vậy thì bắt đầu thôi!”
Cố Thanh Sơn vén tay áo lên, bắt đầu tính toán trước màn hình ảo. Vấn đề này rất khó, phải dùng hơn nửa tiếng mới giải quyết được.
“Mời thử lại phương trình bên dưới.” Hắn nói.
[Sắp thử lại phép tính.] Nữ Thần Công Chính đáp.
Màn hình ảo vừa rồi chậm rãi chui vào lòng đất, biến mất không thấy đâu.
Mười giây sau, giọng Nữ Thần Công Chính lại một lần nữa vang lên: [Phương trình chính xác, tiêu chuẩn độ lượng đã xác lập.]
Rất tốt, xác lập tiêu chuẩn rồi thì những việc phía sau cũng dễ giải quyết hơn một chút. Cố Thanh Sơn hài lòng gật đầu, đi về phía màn hình tiếp theo.
Hắn chăm chú nhìn nan đề trên đó, nói: “Ồ, vấn đề này, xin hỗ trợ đưa ra mô hình, tôi sẽ ráp công thức tương ứng.”
...
Thời gian tiếp theo, Cố Thanh Sơn không ngừng giải những vấn đề kỹ thuật khó, từng chút từng chút hoàn thiện những phép tính chế tạo sinh mệnh.
Ở sâu trong căn cứ mà hắn không nhìn thấy, trên một màn hình cực lớn đang điên cuồng thử lại những công thức, phép tắc và ý tưởng chế tạo mà Cố Thanh Sơn đưa ra. Khi tiến độ nghiên cứu của hắn được đến một nửa, trên màn hình cực lớn này đột nhiên hiện lên dòng nhắc nhở đặc biệt.
[Kiểm tra thấy mục tiêu phù hợp điều năm Hiến pháp Liên Bang, lập tức khởi động dự án tương ứng, sắp bắt đầu thỉnh cầu trao quyền.]