"Cái đám BCA này dám đến đây gây chuyện sao?" Kasel nhíu mày.
"Anh cũng biết bọn họ à?" Frey hiếu kỳ.
Thì từng qua đó đánh lộn nên biết. Không hổ danh là đầu gấu của FNS, Kasel trả lời một cách đầy sắc bén, cái máu hổ báo dường như đã quay trở lại trong người rồi.
Vừa nhìn thấy gương mặt đầy sắc lạnh cùng với cặp chân mày đã dính vào nhau của Kasel rồi tên cầm đầu của đám đó đã lập tức lui cùng đồng bọn, bọn họ kéo nhau bỏ chạy trong sự hoang mang của bọn con gái bên đó. Có thể đám con gái không biết Kasel là ai nhưng tên cầm đầu đó thừa biết nhân vật này có tầm cỡ như thế nào, ở bên này bọn con gái cũng có cái nhìn khác về Kasel, đúng là quá oai phong lẫm liệt. Nhưng Kaluah lại nhìn Kasel với ánh mắt không hài lòng: "Vào trong thôi mọi người." Frey giải tán, đồng thời trấn an Selene.
Mọi người dần quay lưng đi vào trong, chỉ riêng hai người đi thụt lùi về phía sau là Kasel và Kaluah. Họ nhìn nhau, dường như Kasel đã hiểu ra vấn đề nằm đằng sau cái ánh mắt không đồng tình ấy của đàn em. Kasel nổi tiếng là đầu gấu thì ai cũng biết nhưng Kaluah đâu có vừa, anh cũng là một tay chơi khét tiếng ở FNS. Tuy ai cũng có những biệt danh cho riêng mình nhưng kể từ khi gặp được chân ái của đời mình, bọn họ đã thay đổi dần tính nết của mình hết, tất nhiên là trở thành những con người tốt hơn lúc trước rồi.
"Sao hai người còn đứng đây?" Frey ngạc nhiên nên hỏi.
"Tụi anh ra ngoài làm một điếu có được không?" Kasel cười tỏ vẻ ngây thơ.
Frey lắc đầu khoanh tay lại, Kasel tiếp tục nài nỉ van xin như một đứa trẻ đòi quà. Thế là Kaluah lên tiếng: "Em muốn đi mua chai nước lọc cho Selene có được không chị?"
"Hai người nghĩ sẽ lừa được tôi sao?" Frey còn không rõ hai người bọn họ quá hay sao chứ. Nhưng mà nài nỉ cuối cùng Kasel cũng thương lượng được đi chỉ năm phút rồi sẽ quay lại đúng giờ.
Sau đó hai anh em ung dung, thong thả đi ra ngoài, Kasel dẫn Kaluah ra đúng chỗ cần tìm: "Nghe nói tụi bây đang ức chế tao lắm hả?" Kasel xuất hiện từ phía sau, anh đi một cách chậm rãi tiến về phía đám nam nữ đang đứng bực dọc.
Là bọn BCA lúc nãy đã gây sự, bọn họ vẫn đang đứng chửi rủa Kasel. Vừa nhìn thấy Kasel, họ cũng hoảng hồn nhưng lần này đỡ hơn vì dù gì bên Kasel cũng chỉ có hai người. Hai người thì đã sao, một mình Kaluah cũng dư sức xử đẹp bọn họ, nếu Kasel từng nổi tiếng là đầu gấu khu B thì Kaluah cũng được gọi là dân chơi khét tiếng ở khu C vậy. Kasel đi tới túm cổ áo của tên cầm đầu bên đó kéo lên: "Tao nói cho tụi bây biết, đụng vào ai cũng được nhưng đụng đến người của tao là tụi bây nhầm to rồi." Kasel buông lời cảnh cáo.
"Tao nhớ kỹ mặt tụi bây rồi đó." Kaluah chỉ thẳng mặt cả đám rồi cùng với Kasel trở lại vào trong.
Họ vừa mở cánh cửa ra đúng lúc Frey xuất hiện: "Vừa đúng năm phút, không hơn không kém, em xin trả anh ấy lại cho chị." Kaluah tỏ vẻ tự tin trước mặt của Frey.
"Sao rồi?" Frey cùng Kasel ngồi xuống trò chuyện, cô thăm dò.
"Em hỏi anh hả? Anh không sao, em cũng thấy Kaluah rồi đó, thằng nhóc này nhìn công tử vậy thôi mà cũng được việc lắm." Kasel cười khoái chí.
"Em hỏi bọn BCA sao rồi chứ không có hỏi hai người." Frey thở dài rồi đưa tay lên vuốt sống mũi của Kasel như một cách đùa nghịch ẩn ý ngợi khen sự xuất sắc, anh hùng của người bạn đời.
Cô thừa biết hai người này chắc chắn sẽ không sao, cô lo bọn kia chắc bị đánh cho một trận bầm dập rồi. Bị đánh cũng đáng dù gì hai người đàn ông này cũng chỉ là đang cho bọn đó một bài học vì dám đụng vô người phụ nữ của họ mà thôi.
Lần này Frey không còn ác ý về tính cách bốc đồng của bạn trai nữa mà ngược lại cô cảm thấy rất vui và tự hào bởi vì cô có một người luôn ở bên cạnh chăm sóc và bảo vệ cho cô. Có Kasel ở bên cạnh, anh cho phép cô được yếu đuối, không cần phải ráng gồng mình mạnh mẽ nữa. Và Frey tự hào vì tất cả học viên của FNS đều rất đoàn kết, đồng lòng bảo vệ cho nhau.
Kết thúc một hành trình đầy rực rỡ, được học tập và phát triển trong một môi trường top đầu của cả nước, cơ sở vật chất, điều kiện thì khỏi bàn, có rất nhiều cơ hội để mọi người tiếp cận và thể hiện bản thân của mình một cách tốt nhất. FNS không những đào tạo những người thừa kế của các tập đoàn lớn nhỏ mà nó còn là tuổi thanh xuân và là nơi để bọn họ gặp nhau, tìm thấy nhau và yêu nhau. Sau tốt nghiệp, họ sẽ bước vào một hành trình mới, có thể sẽ gặp nhiều khó khăn và thử thách hơn nhưng quan trọng là chúng ta có nhau và nói lời chào tạm biệt học viện FNS. Chúng tôi đã tốt nghiệp rồi.
Hết