" Trầm lão nói đùa rồi! Phong Vân Lôi Điện tứ đại trưởng lão tại Trung Châu Bắc Vực này thanh danh hiển hách. Vãn bối nào không có biết đạo lý ấy." Hàn Trì chắp tay cười cười nói.
Trầm Vân chậm rãi nói: " Ta với vị đại trưởng lão còn sống của Hàn gia năm đó cũng coi như có chút duyên phận, cũng không có làm khó các ngươi. Hồng Thần là Phong Lôi Các - Bắc đệ tử, thiên phú rất cao, gả Hàn Nguyệt cùng Hàn Tuyết cho hắn thì có gì không tốt, chuyện này chúng ta có thể từ từ thương lượng a. "
" Trầm lão, ngươi đây là ỷ thế hiếp người. " Hàn Trì sắc mặt khó coi nói.
Vác mặt đến đây, còn dùng Phong Lôi Các để uy hiếp Hàn Gia bức hôn, không phải là ỷ thế hiếp người thì là gì.
" Hàn Trì, việc của tuổi trẻ thì nên để cho bọn hắn tự giải quyết đi. Theo ta thấy như vậy đi, ba ngày sau, trên Thiên Thạch Thai tại nội thành, để cho Hàn Nguyệt cùng Hồng Thần tỷ thí một trận, nếu như nàng thua, vậy thì phải chấp nhận hôn sự này. " Trầm Vân thần sắc không thay đổi.
Nghe vậy, sắc mặt của từ Hàn Trì cho đến một ít trưởng lão Hàn gia đều không khỏi hơi đổi, tuy nói tính tình Hồng Thần này kiêu ngạo nhưng thiên phú tu luyện lại là rất mạnh, nếu không hắn cũng sẽ không được Phong Lôi Các nhìn trúng, thực lực của hắn bây giờ đã là đỉnh phong đấu vương, ở bên trong đám người cùng thế hệ, cả Thiên Bắc Thành này sợ là khó có người có thể địch lại được, tỷ thí như vậy, quả thực chính là khi dễ người ta a.
Nhưng, nếu không đồng ý việc này, chỉ sợ Hồng gia thật sự sẽ vận dụng thủ đoạn cuối cùng. Đến lúc đó lại cả Phong Lôi Các - Bắc cũng nhúng tay vào thì Hàn gia thật là chạy trời không khỏi nắng...
Hàn Nguyệt trong mắt hiện lên một tia suy tư.
Nàng mặc dù được Tuyết Nữ dạy dỗ một năm, nhưng bây giờ bất quá chỉ là một cái Lục Tinh Đấu Vương, hoàn toàn không thể cùng Hồng Thần so sánh.
Vốn dĩ là nàng muốn tự giải quyết chuyện này, nhưng nàng lại nghĩ đến Hồng Thần lúc này lại gia nhập Phong Lôi Các, dựa theo tình huống này, nàng không thể không nhờ cậy sư phụ ra tay.
Bất quá, nếu để Tuyết Nữ biết nàng giấu nàng chuyện này nàng sẽ phản ứng như thế nào nữa đây?
Nghĩ đến Tuyết Nữ ưa thích đùa giỡn nàng, Hàn Nguyệt không khỏi rùng mình một cái.
" Phong Lôi Các các ngươi cũng thật tài giỏi, ngay cả chúng ta Phó Môn Chủ đệ tử cũng dám ức hiếp. "
Lúc này một đạo âm thanh từ bên ngoài truyền đến, chỉ thấy đi vào trong phòng nghị sự là một cái xinh đẹp như yêu tinh nữ nhân, thân hình đầy đặn như thủy xà.
Nhìn thấy nữ nhân này đi vào, trong phòng nghị sự đám người ánh mắt đều bị hấp dẫn đến.
" Đấu Tông. "
Nhìn thấy được nữ nhân xinh đẹp này tu vi, Trầm Vân cùng Hàn Trì mấy người không khỏi kinh hô.
" Lục Man tỷ tỷ, ngươi tại sao lại tới đây? " Hàn Nguyệt kinh ngạc nói.
" Nếu ta không tới, ngươi có phải hay không lại định tự ý chủ chương. " Lục Man tức giận nói.
Nghe vậy Hàn Nguyệt hơi xấu hổ, nàng cũng không phải là định giấu diếm vĩnh viễn, chỉ là muốn thử tự mình giải quyết mà thôi.
Bây giờ Lục Man đã tới, như vậy cũng có nghĩa là sư phụ nàng Tuyết Nữ cũng đã biết chuyện này, cũng có nghĩa là…
Nghĩ đến lúc trở về gặp nàng sẽ xảy ra chuyện, Hàn Nguyệt không khỏi rùng mình một cái.
" Vị tiểu thư này, không biết ngươi cùng Hàn Nguyệt có quan hệ gì? " Trầm Vân nhìn Lục Man chắp tay hỏi, ngữ khí cũng trở nên cung kính.
Trước mắt nữ nhân xinh đẹp này tu vì còn cao hơn hắn, Trần Vân cũng không thể giữ thái độ như lúc nãy.
" Ta là Lục Man, Viêm Môn phó môn chủ thị nữ, Hàn Nguyệt là Phó Môn Chủ đệ tử. " Lục Man nhìn trầm vân cùng Hồng Gia đám người hừ lạnh một tiếng nói.
" Viêm Môn. "
Nghe được Viêm Môn hai chữ này, Trầm Vân sắc mặt biến đổi.
Viêm Môn là thế lực so với Phong Lôi Các phải mạnh hơn nhiều, hiện tại vẫn còn đang tiếp tục mở rộng địa bàn, ngày càng lớn mạnh.
Lần này thật đá trúng phải thiết bản.
Nghĩ đến mình lại đắc tội với một cái thế lực như vậy, Trầm Vân cảm thấy mình mạng nhỏ giống như không giữ được.
" Phong Lôi Các cũng thật là to gan, ngay cả Phó Môn Chủ đệ tử cũng dám ức hiếp, ta có thể xem đây là Phong Lôi Các muốn cùng Viêm Môn khai chiến sao? " Lục Man lạnh lùng nói.
" Hiểu lầm, hiểu lầm mà thôi, chuyện hôm nay chỉ là một hiểu lầm. " Trầm Vân vội vàng nói.
Hắn lúc này thật muốn mắng Trầm Vân một tiếng, nếu biết trước Viêm Môn cùng Hàn gia có quan hệ, có đánh chết hắn cũng sẽ không đến.
" Ta hy vọng Phong Lôi Các có thể cho Viêm Môn một cái công đạo, nếu không đích thân Phó Môn Chủ sẽ cùng Phong Tôn Giả bàn bạc về vấn đề này. " Lục Man hừ lạnh một tiếng nói.
Nghe vậy Trầm Vân trong lòng kinh sợ, nếu để cho Lôi Tôn Giả biết chuyện này, hắn chức vị các chủ này e là khó mà giữ được.
" Lục Man tiểu thư yên tâm, ta sẽ cho các vị một cái công đạo."
Nói xong, Trầm Vân liền quay sang nhìn Hồng Thần lớn tiếng nói: " Hồng Thần, từ nay về sau ngươi không còn là Phong Lôi Các - Bắc đệ tử nửa. "
Nghe vậy Hồng Thần sắc mặt trắng xám, ngữ khí khẩn cầu: " Trầm lão. "
Nếu bây giờ bị đuổi ra khỏi Phong Lôi Các - Bắc, hắn sẽ trở thành toàn bộ Thiên Bác Thành trò cười, đến lúc đó Hồng Gia mặt mũi đều mất hết, Hồng Gia cũng mất đi Phong Lôi Các - Bắc che chở.
Còn Hàn Gia có Viêm Môn trợ giúp, sẽ nhanh chóng vượt qua Hồng Gia, đến lúc đó Hồng Gia sớm muộn cùng bị Hàn Gia trả thù.
Trần Vân cũng không thèm để ý đến Hồng Thần, vội vàng cùng Lục Man cáo từ, rời đi.