Thấy vậy Tiểu Y Tiên cùng Tào Dĩnh hừ lạnh một tiếng, đồng loạt quay mặt sang hướng khác.
Tiêu Long thấy vậy không khỏi cười cười lắc đầu.
Tào Dĩnh thì không nói, nhưng Tiểu Y Tiên có dạng này đáng yêu biểu hiện hắn còn lần đầu tiên nhìn thấy.
Tiêu Long cũng đảo mắt qua thân thể xinh đẹp yêu kiều của Tào Dĩnh. Thấy hắn trông lại, gương mặt quyến rũ động lòng người này còn nở một nụ cười nhu hòa.
" Một lần nữa, cám ơn ngươi đã cứu mạng ta. "
Thấy Tào Dĩnh nhu hoà cười với mình, Tiêu Lomg cũng ngẩn người.
Yêu nữ này thường ngày cũng rất hay cười nhưng đó là kiểu cười lãnh đạm, cao cao tại thượng, thế mà hôm nay lại cười với mình như vậy, kiểu này có lẽ ngay cả Tống Thanh cũng chưa bao giờ được hưởng.
Mà Tống Thanh tên kia lúc này còn đang nằm tại dưới đất bên kia chưa tỉnh lại.
" Không có gì, chỉ là tiện tay mà thôi. Hồn Điện cùng ta cũng có một chút ân oán. " Tiêu Long cũng mỉm cười đáp lễ.
Tiểu Y Tiên nghe vậy không khỏi lườm hắn một cái.
" Dù sao ngươi cũng đã cứu mạng, nếu sau này có cơ hội ta sẽ báo đáp ngươi. " Tào Dĩnh cười nói.
Lấy thân báo đáp thì không còn gì tốt hơn.
" Ngươi đã kiếm đủ dược liệu chưa a? Chúng ta chuẩn bị rời khỏi đan giới. " Tiêu Long đột nhiên hỏi.
Nghe vậy Tào Dĩnh lắc đầu nói: " Vẫn chưa, chỉ mới được một loại. "
" Đưa ngươi danh sách cho ta xem thử, không biết chừng ta có thể giúp được ngươi. "
Nghe vậy Tào Dĩnh liền đem danh sách đưa cho Tiêu Long.
Trải qua chuyện vừa rồi, nàng đối với Tiêu Long rất tin tưởng, có không nhỏ hảo cảm.
Mặc dù hàng ngày nàng tỏ ra là một người rất mạnh mẽ, nhưng đối với tình huống kia thì nàng vẫn là một nữ nhân yếu ớt, lúc đó, chỉ cần một tác động dù nhỏ bé cũng lưu lại ấn tượng sâu đậm trong nàng.
Tiêu Long anh hùng cứu mỹ nhân hành vì để cho nàng trong lòng không cách nào phai mờ hình ảnh.
Còn bị một chưởng miểu sát Tống Thanh, thì đã bị nàng ném vào sổ đen.
Nhìn xem phía trên danh sách Tào Dĩnh dược liệu, Tiêu Long gật đầu nói: " Ta vừa vặn có hai loại dược liệu ngươi cần, ta có thể đưa cho ngươi. "
" Ngươi tại sao phải giúp ta? "
Tào Dĩnh một mặt không hiểu nhìn Tiêu Long nói.
Đối phương đã có thể bỏ qua cạnh tranh tâm mà cứu mạng nàng, nàng rất cảm kích, Tiêu Long bây giờ còn muốn giúp nàng thông qua khảo hạch, để cho Tào Dĩnh rất nghi hoặc.
" Cứ xem như là ta đối với tương lai cự đầu đan tháp trợ giúp một chút đi, Hồn Điện người có thể còn ở trong Đan Giới, để ngươi tiếp tục ở lại nơi này ta có chút không yên tâm. " Tiêu Long cười cười nói.
Nghe vậy Tào Dĩnh hơi ngẩn ra, rồi cười nói: " Cám ơn ngươi. "
Sau đó Tiêu Long liền đem hai loại dược liệu còn lại đưa cho Tào Dĩnh, sau đó đám người một lần nữa leo lên lưng Huyền Điểu thú.
Về phần Tống Thanh, Tiêu Long mới không muốn quản hắn đây.
Bất quá dù sao có Tào Dĩnh ở đây, nếu cứ để mặc hắn ở nơi này mà không cứu thì sẽ rất phiền phức, cho nên Tiêu Long trị thương sơ qua cho hắn rồi mới cùng đám người rời đi.
Cửa ra của Đan giới nằm ở địa vực tận cùng phương bắc, cách Vạn Dược Sơn Mạch khá xa. Cũng may có đầu điểu thú của Hùng Chiến hỗ trợ, với tốc độ của nó, trong vòng một ngày là có thể đến Đan Giới cửa ra.
Bởi vì chỉ mới có qua hai ngày cho nên cũng chưa có người nào đến đây.
Bay một ngày trên không trung, đến khi sắc trời gần tối thì nhóm của Tiêu Long cũng nhìn thấy một quảng trường bằng đá khổng lồ, bên trong có không ít bóng đen lớn nhỏ.
" Đây là cửa ra của Đan giới."
Nhìn quảng trường khổng lồ phía xa, Tiêu Long nhàn nhạt nói.
"Kỷ."
Huyền điểu thú ngửa mặt lên trời kêu lên một tiếng, đôi cánh khổng lồ rung lên, mang theo cuồng phong nhằm hướng quảng trường kia lướt tới.
" Chúng ta đến có hơi sớm, phải đến kỳ hạn thì mới có người đến kiểm tra, rồi mang chúng ta ra ngoài. " Tào Dĩnh giải thích.
" Nếu đã như vậy, thì chúng ta cứ đợi ở đây thêm mấy ngày nữa đi. " Tiêu Long gật đầu nói.
Nghe hắn nói như vậy, những người khác cũng không có ý kiến gì.
Theo thời gian trôi đi, trên quảng trường rộng lớn lại có thêm nhiều người tụ tập. Đại đa số những người về được tới đây đều không phải là những kẻ yếu. Cũng đúng, có thể vững vàng vượt qua những thử thách trong Đan giới, chẳng lẽ lại không có chút bản lĩnh nào.
" Cái cô nàng Đan Thần của Đan gia kia cũng đến rồi, đúng là không phải là người tầm thường a."
Ánh mắt Tiêu Long di động rồi dừng lại ở vị trí Đan Thần đang nhắm mắt dưỡng thần. Đối với cô gái có vẻ yếu ớt nhu nhược này, Tiêu Long cũng rất coi trọng, dù sao cũng là hắn muốn nhận làm đệ tử đối tượng.
Thể chất của Đan Thần là có chút đặc thù, lực lượng linh hồn rất cường đại nhưng ngược lại, lực lượng thân thể lại quá yếu ớt.
Loại thể chất này có một loại hấp lực có khả năng hấp thu linh hồn, cùng Tiểu Y Tiên ách nan độc thế có mấy phần tương tự.
Ngoại trừ Đan Thần ra còn có Tống Thanh, hắn vận khí cũng không đến nỗi tệ, vậy mà có thể thông qua khảo hạch.
Bất quá ánh mắt hắn nhìn về phía Tiêu Long đầy vẻ ghen ghét.
Quả thật là một cái tiểu nhân, biết vậy Tiêu Long đã không cứu hắn làm gì.
" Tống Thanh ngươi này quả thật là một tên tiểu nhân, nếu không phải là có Sư Phụ cứu hắn, thì e là bây giờ hắn đã chết trong đan giới rồi. " Tiểu Y Tiên cũng nhìn thấy Tống Thanh bộ kia ghen ghét dáng vẻ, không khỏi khó chịu hừ lạnh một tiếng.
Mà cũng không trách hắn được, làm một cái liếm chó, thấy mình thích đối tượng cùng nam nhân khác thân mật không ghen ghét mới lạ.
" Không cần để ý đến hắn, đừng để tên phế vật kia làm phiền chúng ta tâm trạng. "
Tào Dĩnh ôm lấy Tiêu Long cánh tay cười nói, không chút nào để ý mình trước ngực đôi kia mềm mại kiều nhũ đem Tiêu Long cánh tay lõm sâu vào