Tiêu Long thân hình nhỏ nhắn đột nhiên chậm rãi bay lên không trung, ngón tay bên trong búng ra một đoàn dị hỏa hướng về phía tượng đá trước mặt đánh tới vị trí trái tim của bức tượng.
“Ong ong!”
Kèm theo luồng hỏa diễm ập tới, bức tượng đá cao gần vạn trượng đột nhiên nổi lên một cỗ ba động phảng phất như từng làn sóng khuếch tán ra.
“Ong ong!”
Tượng đá bắt đầu rung động càng lúc càng mạnh, lúc sau tượng đá bắt đầu vang lên từng tiếng rắc rắc, chỗ ngực tượng đá chậm rãi nứt ra một thạch động. Trong thạch động đột nhiên xuất hiện tràn ngập quang mang nhu hoà giống như một tấm sa mỏng lung linh trên quảng trường chiếu lên thân thể mọi người.
“Rầm rầm rầm!”
Từng tia sáng nhu hoà khiến sắc mặt mọi người như tái đi, hai chân trực tiếp quỳ rạp xuống, bộ dáng tựa hồ như những tia sáng nhu hòa mỏng manh kia như có một loại uy áp cực lớn.
Mà thân thể Tử Nghiên cùng Chúc Khôn cũng chậm rãi cong xuống, cả người như khô lâu vào thời khắc này phát ra tiếng vang, sắc mặt hai người cũng trở nên đỏ lên.
“Bang bang!”
Tình trạng này cũng không kéo dài quá lâu, hai người cuối cùng cũng kiệt lực, phịch một tiếng, hai chân cuối cùng cũng khuỵu xuống đất. Trên quảng trường, chỉ có Tiêu Long trên người tràn ngập nhiều loại dị hỏa không phải chịu cái loại uy áp đáng sợ này.
“Đây là lực lượng của Đà Xá Cổ Đế!” Chúc Khôn sắc mặt đỏ lên, cắn răng nhưng thân thể giống như bị Thái Sơn đè nén, không thể cử động.
Quang mang mỏng manh quét qua quảng trường, sau đó bắt đầu từ Chúc Khôn sau đó lại đến Tử Nghiên trên thân bắt đầu rút đi, cuối cùng hoá thành một chùm sáng đem thân thể Tiêu Long bao quanh. Tia sáng rút lui, hai người Chúc Khôn cũng đứng lên, nhìn thấy một màn này nhất thời cả kinh.
“Tiểu tử may mắn, quả nhiên là ngươi thích hợp nhất…” Chúc Khôn sắc mặt có chút phức tạp, năm đó chính bởi vì ham muốn Đế chi bản nguyên mới bị vây khốn mấy ngàn năm, không nghĩ tới hôm nay thứ này lại chọn Tiêu Long.
"Cuối cùng cũng đến lúc này rồi sao." Tử Nghiên thì thào nói.
Lúc trước khi ở cùng với Tiêu Long, hắn vẫn luôn nói mình nhất định sẽ có thể trở thành Đấu Đế, lúc đó còn nhỏ Tử Nghiên còn không biết gì. Chỉ là theo trưởng thành Tử Nghiên tư tưởng cũng theo đó thành thục hơn, nhưng nàng vẫn tin tưởng Tiêu Long nhất định có thể trở thành Đấu Đế, bởi vì hắn luôn sáng tạo ra kỳ tích.
Rất nhiều người không làm được sự tình, hắn đều có thể làm được.
Cho nên Tử Nghiên tin tưởng hắn.
Theo quang mang biến mất, Tiêu Long thân ảnh cũng biến mất khỏi đại điện.
….
Khi Tiêu Long khôi phục lại tinh thần thì cũng bất ngờ phát hiện ra quang cảnh xung mình đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Trong ánh mắt Tiêu Long tràn ngập ngọn lửa, không nghi ngờ gì nữa, nơi này là một cái biển lửa, hơn nữa biển lửa còn có vố số màu sắc khác nhau, dị thường mỹ lệ.
"Dị Hỏa Hải Dương..."
Tiêu Long vươn tay ra nhẹ nhàng bắt một ngọn lửa màu tím, một loại cảm giác quen thuộc liền xông lên não làm hắn lẩm bẩm nói: "Tam Thiên Viêm Diễm Hỏa "
Tiêu Long nện bước di chuyển, ở trong biển lửa do dị hỏa tạo nên này, khi hắn nhẹ nhàng bước đi thì những thứ này ngọn lửa kia cũng xoay quanh thân hắn, lộ vẻ vô cùng thân cận.
"Xem ra dị hỏa rất thích thú với thể chất của ngươi. " Tiêu Long đang chậm rãi bước đi thì đột ngột nghe thấy một nụ cười già nua vang lên trong biển lửa.
Thanh âm bất ngờ xuất hiện làm cho Tiêu Long hơi kinh sợ, vội vàng ngẩng đầu, nhìn phía trước đó không xa, nơi đó ngọn lửa ngưng tụ thành một nụ hoa khổng lồ, nụ hoa từ từ nở ra, sau đó liền có một thân ảnh xuất hiện trong ánh mắt của hắn.
Lão nhân mặc một cái áo bào màu sẫm, bề ngoài không có gì đặc biệt, so với những người già bình thường khác thì không có khác nhau quá lớn.
Lúc này, lão nhân đang ngồi xếp bằng ở giữa bông hoa, khuôn mặt già nua, nhìn Tiêu Long cười cười.
Tiêu Long đã gặp qua người này mấy lần, nhưng ở những lần đó, không phải là hư ảnh thì là hàng giả, nhưng ở lần này, Tiêu Long có thể chắc chắn đây là Đà Xá Cổ Đế!
Có lẽ đây chỉ là hình ảnh lưu lại hoặc là tàn hồn, nhưng bất luận như thế nào thì người này cũng là vị Đấu Đế cuối cùng trên Đấu Khí Đại Lục!
"Vãn bối Tiêu Long, ra mắt Cổ Đế tiền bối."
Tiêu Long đè xuống kích động trong lòng, hướng về phía lão nhân đang ngồi xếp bằng trong hoa lửa cung kính thi lễ.
"Động phủ ta lưu lại xem ra là đã được mở ra rồi..."
Đà Xá Cổ Đế khẽ mỉm cười, chợt vung tay lên, biển lửa trước mặt liền dâng lên một đóa hoa lửa khác: "Ngồi đi."
Nghe vậy, Tiêu Long cũng không từ chối nữa, thân hình chợt lóe, liền ngồi xếp bằng trong bông hoa lửa, hôm nay, ngồi gần nhân vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết này, trong lòng Tiêu Long cũng có chút cảm khái, vào lúc này, hắn mới phát hiện ra, mái tóc dài trên đầu Đà Xá Cổ Đế bay lên một ngọn lửa nhàn nhạt.
Đá Xà Cổ Đế bản thể là Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, cho nên có dạng này kỳ dị hình dạng cũng không lạ gì.
Đá Xà Cổ Đế sau khi nuốt chửng hai mươi mốt loại dị hỏa còn lại trên dị hỏa bảng liền tiến hóa, hơn nữa tiềm tu vạn năm, mới đạt tới đẳng cấp Đấu Đế.
Hiện tại Tiêu Long nhìn sơ qua màu sắc bộ tóc liền phát hiện đó đúng lúc là màu sắc của hai mươi mốt loại dị hỏa.