Hoan Ca: ! ! ! ! !
Tô Lạc: nhưng mà trước đó tôi nhìn thấy anh ta ôm Dạ Tử ngồi một chỗ, Ngồi Nghe Tiếng Gió cũng thấy được, có lẽ là bị phát hiện cho nên Dạ Tử phát Thế Giới nói xóa acc rời đi, sau đó Dạ Dạ mới cầu hôn.
Tô Lạc: Đúng rồi, Ngồi Nghe Tiếng Gió là Dạ Mặc.
Phía bên kia vẫn im lặng, Tô Lạc trong lòng run rẩy, không lẽ cô nàng lại luẩn quẩn trong lòng đấy chứ, biết rõ Dạ Dạ đã có tâm tư gì rồi thì cần gì phải tự mình treo cổ trên cây? Phải có cốt khí chút a, ai mà biết được tên Dạ Dạ kia lớn lên thế nào xấu xí hay ngu ngốc thế nào, tình yêu trên mạng a, tất cả đều là mây bay!
Tô Lạc: Tôi cảm thấy tên Dạ Dạ kia không phải người tốt.
Rõ ràng đem cô làm vật thay thế nha, nếu như cùng anh ta kết hôn, sau đó cuộc sống bảo vệ hạnh phúc nhiều gian nan, hơn nữa nói không chừng Dạ Tử hai ba ngày sau lại không nỡ bỏ đất hoang lại đau khổ nhờ những người bạn cũ phát Thế Giới quay về, lúc đó a, muốn khóc cũng khóc không được!
Người ngoài cuộc luôn có thể nhìn rõ nặng nhẹ, nhưng người bên ngoài lại không thể hiểu được tình cảm trong đó, cho dù lý trí biết là sai nhưng con người cũng giống như con thiêu thân lao đầu vào lửa vậy, chỉ có điều mỗi người quyền được lựa chọn, Tô Lạc suy nghĩ một chút, tiếp tục nói.
Tô Lạc: Ừm, nếu như bạn muốn cùng anh ta kết hôn, ừm, tôi có thể đem acc trả lại cho bạn.
Thật ra thì acc Hoan Ca này đã được Tô Lạc đem đi buôn bán lấy lại cả vốn lẫn lãi rồi cjo nên đem acc trả lại cho Hoan Ca thì cô cũng không có gì tổn thất, đương nhiên, với tư cách là một vị thần giữ của, với tư cách là một người khá tham tiền, cô vẫn xót tay a.
Tô Lạc: Nhưng mà sau đó phải bán mình làm công mới được! Mỗi ngày đi hạ bản chà ngọc vân vân và vân vân. . .
Hoan Ca: Ặc!
Tô Lạc: Ách ~ được rồi, không giúp thì cũng không sao.
Hoan Ca: Bán thì cũng đã bán rồi, còn cầm lại làm gì.
Nói như vậy là sẽ không gả cho tên Dạ Dạ não tàn kia nữa? Oh, Tô Lạc không khỏi vỗ tay khen ngợi, em gái này không sai, nên ngừng thì sẽ ngừng, không hề bị mấy hư cấu về tình cảm che mờ hai mắt, bể khổ vô biên quay đầu là bờ.
Tô Lạc: Oh~
Đợi một lúc lâu sau cũng không thấy trả lời lại, Tô Lạc nghĩ thầm Hoan Ca bây giờ chắc là không muốn nhắc đến Thiên Hạ II, không muốn có bất cứ liên quan gì đến trò chơi nữa, cũng không làm phiền cô thêm nữa, yên tâm thoải mái quay về với trò chơi.
Lại nói lúc nãy, acc Thiên Cơ ở trên thảo nguyên xanh biếc Yến Khâu treo acc, bầu trời xanh lam, bò dê chạy nhảy thành đàn, những con lợn nhỏ màu trắng lăn lộn trong cỏ bùn rồi vẫy vẫy chân vui vẻ đuổi theo bươm bướm, lại thêm nhạc nền du dương, phong cảnh như tranh, rất hợp lòng người.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết cho mọi thứ là bên cạnh không có một kho tàu Pháp Sư sát phong cảnh.
Acc Thiên Cơ đang treo acc, mà lúc này Dạ Chủ Dạ đang dùng biểu cảm ôm nhau chờ thời cơ, lúc này, đem vóc người xinh xắn của Hoan Ca ôm vào trong ngực, nhìn qua thì ở trong khung cảnh này cũng có thể nói là say lòng người. Nếu như là Hoan Ca trước đây, có lẽ là sẽ không giữ được lòng. Nhưng mà trong tình huống hiện tại, Tô Lạc không phải Hoan Ca, nhân vật Thiên Cơ này đã thay đổi từ đầu tới chân, ví dụ như là tình cảm yêu mến của Hoan Ca tàn lụi bán acc rời đi, Tô Lạc, cũng từng như thế, bị đánh bị giết, bị lừa dối, nhưng cô sẽ không bởi vì người khác rời khỏi, trừ khi có một ngày, cô không muốn tiếp tục chơi tiếp, tính cách của hai người bọn họ khác xa nhau.
Đó là lí do mà Tô Lạc không nói gì, chỉ yên lặng mở túi lấy trang bị mặc vào, mặc thêm trang phục thời trang, quay về với em gái Thiên Cơ dũng mãnh hào phóng ban đầu, mà sau khi làm xong mọi việc, Tô Lạc quyết đoán mở một cái Long Trận. Long Trận của Thiên Cơ gia tăng rất nhiều thuộc tính, đồng thời nhân vật sẽ đột nhiên biến lớn, lúc này, thân thể thư sinh của bạn Pháp Sư Dạ Dạ bây giờ đã không lớn bằng dáng người của Hoan Ca, hai người vẫn ôm nhau, bây giờ lại nhìn nhe đang ôm bắp đùi lớn của người khổng lồ, khung cảnh hài hòa trong nháy mắt biến mất, khung cảnh này khiến cho người ta có xúc động muốn đâm mù mắt mình.
Mà Dạ Dạ vẫn không nhúc nhích, Tô Lạc suy nghĩ một chút, cảm thấy khung cảnh này vốn từ ban đầu đã không hề hòa hợp, làm một cái biểu cảm ôm nhau xong rồi treo acc bỏ đi, có lẽ là muốn em gái Hoan Ca cảm động, nhưng lại không đủ kiên nhẫn chờ đợi, đúng là đáng giận a!
Được rồi, Tô Lạc đem trạng thái của Hoan Ca từ hòa bình chuyển sang môn phái, sau đó chụp gáy Dạ Dạ, trực tiếp phóng ra một cái tấm chắn.
Ngay sau đó quan ải đoạn mộng, ngựa sắt phong thu, vỡ sàn, vừa mới vỗ Dạ Dạ mất được nửa máy thì thấy Pháp Sư giật mình, xoay người một cái, sau đó bẹp môi vào mộng, đem Hoan Ca đánh ngủ, trên đầu còn nhảy ra dòng chữ Z Z Z Z . . .
〔 Trước Mặt 〕 Dạ Chủ Dạ: ?
Chấm hỏi cái đầu anh a!
〔 Trước Mặt 〕 Dạ Chủ Dạ: Anh biết trước đây là anh không đúng, em cứ đánh anh cho hết giận đi.
Sau đó Pháp Sư đột nhiên ngồi xuống, trên đầu toát ra một dòng chữ trắng nhỏ.
〔 Trước Mặt 〕 Dạ Chủ Dạ: Em cứ giết đi, anh không hoàn thủ.
Phi! Tô Lạc nôn khan, anh bảo tôi ra tay thì tôi ra tay à? Ai bảo anh diễn kịch máu chó ở đây? Anh cho anh là Quỳnh Dao sao, còn ngược luyến tình thâm đâu!
Tô Lạc triệu hồi ngựa của Hoan Ca ra lên ngựa định đi, lại thấy kênh Trước Mặt lại nhảy ra thêm dòng chữ.
〔 Trước Mặt 〕 Dạ Chủ Dạ Hoan Ca Hoan Ca, chúng ta kết hôn đi!
Lại nữa! Tô Lạc nghiến răng nghiến lợi, sau đó lại cười xót xa.
〔 Trước Mặt 〕 Hoan Ca: Kết hôn? Tôi và anh?
〔 Trước Mặt 〕 Ừm. Sau này anh sẽ đối xử tốt với em.
〔 Trước Mặt 〕 Hoan Ca: tôi không thích anh.
〔 Trước Mặt 〕 Hoan Ca: A, sai rồi, tôi chưa từng thích sanh và cũng sẽ không thích anh.
〔 Trước Mặt 〕 Ừm, còn có biệt đừng thuận miệng nói lung tung, người ta đã có người yêu rồi, bị anh ấy nghe được thì không tốt đâu.
Tô Lạc trong lòng hết sức phơi phới, nói mà không làm được gọi là thuận miệng thuận tay, trong đầu đột nhiên xuất hiện khuôn mặt của Dạ Dạ từ đỏ biến trắng lại từ trắng biến xanh, khiến cho cô có xúc động muốn đấm bàn cười lớn, trong tình huống này, da mặt dầy của Dạ Dạ làm cô theo không kịp, đồng thời cũng hiểu được, Hoan Ca đã từng ngốc như thế nào mới có thể khiến cho thằng nhãi Dạ Dạ nàymới tin chắc rằng cô sẽ không rời đi a!
〔 Trước Mặt 〕 Dạ Chủ Dạ: Bướng bỉnh, *kính lúp* Anh biết là em đang còn giận anh, đừng náo loạn.
Tô Lạc triệt để ORZ ~ đầu rạp xuống đất, cũng bái a ~~
〔 Trước Mặt 〕: Tôi có từng nói rằng anh giống một cái bút chì không?
〔 Trước Mặt 〕 Dạ Chủ Dạ: Em nói sẽ bảo vệ anh, ách, Pháp Sư rất yếu đuối a.
Yêu, vị huynh đài này ngươi cho là bút chì có nghĩa là mảnh mai yếu đuối sao? Tô Lạc khoé mắt rất không được tự nhiên giật giật, đồng thời khóe miệng cũng gấp khúc, hình thành một cái độ cong vểnh lên.
〔 Trước Mặt 〕 Hoan Ca: Bút chì a, còn là loại 2B a.
Sau khi nói xong, Tô Lạc cũng không muốn cùng anh ta nói nhảm, cưỡi ngựa nhanh chóng đi về phía thần thạch truyền tống, không biết vẻ mặt của Dạ Dạ như thế nào a, chắc là như bị táo bón a, cô từ trong tới ngoài, thể xác và tinh thần đều sảng khoái a, ha ha ha!
Được rồi, khi Tô Lạc mở ra số Thiên Cơ truyền tống đến Tây Lăng Ủng thành, đang chuẩn bị quay về acc Băng Tâm nhìn Linh Dực lúc này đang làm gì thì một dòng chữ màu hồng nhạt xuất hiện, làm cô hơi bị chấn động.
〔 người xa lạ 〕 Khinh Ca nói với bạn: Ách, tới nhận mình làm đồ đệ đi, mang mình đi 14 bản sao đi!
. . .
Hoan Ca, Khinh Ca ~
Đây chẳng lẽ là acc nhỏ của cô nàng kia? Tô Lạc mất hồn, sau đó lập tức trả lời.
Bạn nói với Khinh Ca: Hoan Ca?
Hệ thống: Khinh Ca xin thêm bạn làm Bạn Tốt, có đồng ý hay không?
Hệ thống: Khinh Ca mời bạn gia nhập Tổ Đội, có đồng ý hay không?
Tô Lạc chọn đồng ý, sau đó cùng Khinh Ca nói chuyện trong Tổ Đội.
< Đội Trưởng > Khinh Ca: Ừm, trở về xem một chút, xem một chút chút.
Tô Lạc nhìn ảnh bán thân nho nhỏ trong Tổ Đội, sau đó rất đau trứng mà than.
Khinh Ca hiện tại là cấp 13, chức nghiệp Băng Tâm, giới tính nam.
Được rồi, cô tái xuất giang hồ, có cần phải chơi Băng Tâm sao? Hay là? Cô vốn là một thằng con trai, bởi vì nam nam luyến luyến kinh thế hãi tục, cho nên Dạ Dạ mới cự tuyệt cô, đúng không đúng không, ông trời a. . .
< Tổ Đội> Hoan Ca: Acc nam! Còn là Băng Tâm! Nam Băng Tâm! Tới nhảy một khúc cho gia xem nào!
Nam Băng Tâm trong Thiên Hạ II nhảy múa có thể nói là rất đáng sợ. lúc thì run tay run chân trái trái phải phải, cho dù nam Băng Tâm một thân quần áo tịnh lệ kim quang lóng lánh phong thía nhẹ nhàng như trích tiên nam tử, nhưng ở trong vũ đạo hệ thống cái gì thì hình tượng tráng lệ đều sẽ ầm ầm sụp đổ, trở thành một truyện cười từ đầu đến đuôi.
Em gái Khinh Ca, bạn múa một bài cho mình xem đi ~= =