• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

< Bạn Tốt > Vũ Nhiên nói với bạn: Được rồi, tôi tha thứ cho cô.

Tô Lạc đại 囧, lại đột nhiên lên cơn à!

Sau đó cô chui ra từ dưới tán cây, chuẩn bị phủi mông chạy. Kết quả nhìn thấy kênh Trước Mặt nhảy ra một dòng chữ.

【 Trước Mặt 】 Vũ Nhiên: Lão bà, anh bắt được em rồi!

Khi đó, Ngồi Nghe Tiếng Gió còn chưa đi xa, thân hình mơ hồ hình như có ngừng một chút, bóng lưng tiêu điều.

Được rồi, đó là ảo giác!

Tô Lạc thở dài, ngửa đầu nhìn Linh Dực quân giẫm Phong Hỏa Luân khí vũ hiên ngang đứng trên không trung.

Mà Linh Dực cũng từ trên không trung nhảy xuống, khi hạ cánh còn xoay người một vòng, Thiên Vũ Lưu Phương rơi chầm chậm xuống khi Linh Dực còn ở trong không trung bay lượn, lôi kéo mắt người.

Linh Dực mở đỏ như ngày thường, chỉ có điều đánh được một nửa liền ngồi xuống trước mặt Tô Lạc, để mặc cho nhân vật chuyển sang tư thế nằm ngủ.

Hệ thống: Vũ Nhiên mời bạn vào Tổ Đội.

Sau khi vào đội, Linh Dực liên tục rưng rưng lên án Tô Lạc đã nhiều ngày lạnh nhạt hắn, bắt đầu kể lể từ ngày cô bị đuổi giết cũng không gọi hắn, còn dám gọi cái kia Ngồi Nghe Tiếng Gió gian phu, dẫn đến anh ta tâm tình ứ đọng, kết quả là Tô Lạc đã sai mà không chịu hối cải, không chỉ không xin lỗi mà còn cùng Ngồi Nghe Tiếng Gió cùng nhau đi phó bản mấy lần, đây chính là hồng hạnh xuất tường, bảo hắn làm sao mà chịu nổi.

Tô Lạc rơi đủ loại mồ hôi, anh ta ngay cả việc mình cùng Ngồi Nghe Tiếng Gió đi phó bản mấy lần cũng đều biết, làm cái gì a, theo dõi cuồng à!

< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Tai mắt của tôi trải rộng thiên hạ, em đừng hòng ăn vụng.

. . .

Thật ra thì Tô Lạc là một người rất nội liễm.

Chính xác mà nói là tính cách của cô chính là không lạnh không nóng cộng thêm ngậm bồ hòn làm ngọt. Chính là kiểu người không thích tranh giành mà quảng đại nhân dân quần chúng luôn phỉ nhổ, nhưng thế thì sao, cô chính là như thế, cô một là không quan tâm, hai có thể là vì sự việc còn đang nằm trong phạm vi có thể tha thứ, không đáng phải bận tâm. Cho nên khi mà Thanh Nhiên gọi cô kết hôn, cô cũng chỉ chống cằm vài giây rồi đồng ý, cho nên khi nhìn thấy trang bị của acc bị thay đổi, cũng chỉ yên lặng thu xếp trả nợ. Cho nên cho dù là bị ly hôn rồi hất một chậu máu chó lên đầu, phát Thế Giới cũng không cãi lộn rồi cuối cùng tự mình cảm thấy chuyện này cũng khó mà chứng minh, cho nên cũng lười đi chứng minh!

Mặc dù nguyên nhân trong đó khiến cô tức giận đi giết mấy người, nhưng vì không đủ kiên nhẫn và nghị lực, hơn nữa trong trường hợp đi giết người rồi cũng bị luân, cho nên cô luôn tự nhắc với mình, lưu lại núi xanh không sợ không có củi đốt, sau này báo thù, sau đó gian thi v.v.. , nhưng kết quả cuối cùng là, chưa được mấy buổi đã quên hết mọi chuyện.

Thật ra việc này cũng có tất nhiều nguyên nhân, dù sao những người nhiệt huyết sôi trào đằng đằng sát khí kiên nhẫn cùng thiên hạ là địch cũng chỉ có trong tiểu thuyết, người bình thường rất khó làm được, một người bị nợ nần đè thân càng khó làm được.

Cô cảm thấy tính tình của mình rất tốt, đối với rất nhiều chuyện đều không sao cả, nhưng mà thái độ xử sự bình tĩnh này, sau khi gặp phải Linh Dực, từ sáng đến tối, từng chút từng chút một sụp đổ hết.

Ăn vụng! Tô Lạc liếc xéo Linh Dực một cái, anh ta đây là vừa ăn cướp vừa la làng sao? Không biết là ai mỗi ngày mang theo một cái Băng Tâm đang trong chiến trường quấn lấy nhau! Bây giờ còn ngang nhiên đưa vào trong nhà, khụ khụ, mặc dù người là mình thả vào, nhưng nếu như không phải anh đề nghị, hai người tình chàng ý thiếp gắn bó keo sơn, nếu không thì người ta làm sao lại chạy theo anh được?

Tô Lạc bĩu môi, hơn nữa là anh tự mình chạy ra ở riêng, còn ngồi đó mà nói tôi ăn vụng?

Đương nhiên, lấy tính cách của Tô Lạc, những chuyện này cô cũng chỉ nghĩ trong lòng mà thôi, mà trong trò chơi, cô chính là cưỡi ngựa chạy đến điểm phi hành, đang nghĩ không biết nên đi đâu, đơn giản là nhấn trở về thần thạch về tới Ô thước tiên cảnh.

< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Cô, cô, cô, lại dám biến mất trước mặt gia.

Tô Lạc không nói, Linh Dực hổn hển rống lên: Cô là đồ đầu gỗ!

Tô Lạc: “. . .”

Dù sao cũng đã tới Ô thước tiên cảnh, đem nhiệm vụ làm rồi nhận hoa, 51 bông một hộp gửi bán còn có thể kiếm không ít tiền, chỉ là hoa của ngày hôm nay đặc biệt không dễ nhặt, một đường đều là xác, làm cho Tô Lạc lệ rơi đầy mặt. Cố tình Linh Dực còn một mình ở Tổ Đội kêu gào, thật không hiểu được người này mấy tuổi rồi, tình hình là đầu óc phát triển không dược đầy đủ, cái loại người tùy tâm sở dục cà phơ cà phất này, cho rằng cả thế giới đều xoay quanh anh ta, aiz, Tô Lạc quệt miệng, làm sao lại có cảm giác như mình là bảo mẫu thế này không biết!

Nếu như trong hiện thực có một người như thế sống chung mỗi ngày, Tô Lạc cảm thấy chính mình khẳng định sẽ có một ngày nhịn không được bóp chết hắn, chỉ nghĩ thôi mà đã sợ.

Không ở trong trầm mặc bùng nổ thì cũng ngay trong trầm mặc phát điên!

Hệ thống: Ngồi Nghe Tiếng Gió đã tiếp nhận tâm nguyện của bạn!

Hệ thống: Ngồi Nghe Tiếng Gió đã giúp cho bạn đạt được tâm nguyện, bạn có thể đến chỗ hứa nguyện tiên tử nhận thưởng.

Hả?

Nhìn hai tin tức của hệ thống truyền đến, Tô Lạc ngẩn ra. Mới nhớ tới mấy ngày hôm trước cô đem ý nguyện cho Linh Dực, kết quả Linh Dực lạnh nhạt, không thay cô hoàn nguyện, cho nên, hôm qua cô hứa nguyện không chỉ định bất cứ ai, hoa của nhiệm vụ hứa nguyện là có thể tuỳ ý hứa, nếu như vừa lúc có người cũng cần kinh nghiệm, nhưng không ai hứa nguyện cho bạn thì có thể đến chỗ cây hứa nguyện tìm kiếm nguyện vọng, tùy tiện chọn một cô nương thay cô làm xong là được, chỉ là xác suất như vậy rất nhỏ, Tô Lạc vẫn chưa để ở trong lòng, không ngờ hôm nay lại được người làm xong giúp, hơn nữa người này, lại chính là Ngồi Nghe Tiếng Gió!

T T. . .

May mà chuyện hoàn nguyện này người ngoài nhìn đoán không ra, Tô Lạc nhìn Linh Dực vẫn ồn ào trong đội một chút, thở ra một hơi dài. Lúc này Ngồi Nghe Tiếng Gió hoàn nguyện, tự nhiên có nghĩa là anh chàng đang ở Ô thước tiên cảnh, Tô Lạc mở che đậy định nhìn xem Dịch Kiếm ở nơi nào, kết quả vừa mới nhấn mở F11, đã bị cảnh tượng biển người trước mặt chấn động!

Thì ra nơi này đông người như vậy nha! Dựa vào, chẳng trách một đóa hoa cũng nhặt không được! Làm gì vậy? Có người kết hôn?

< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: A a a, cô lại dám cùng gian phu đứng ở cầu ô thước!

< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Tai mắt của anh thật lợi hại!

< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: ( biểu cảm xấu hổ ) tôi bỏ thêm gian phu vào bạn tốt ~ khà khà

< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: . . .

Ô thước tiên cảnh tiếng người ồn ào, thì ra là trong bang Thất Dạ có một đôi kết hôn. Thân là bang chủ, Ngồi Nghe Tiếng Gió tự nhiên gánh vác ngụy thần phụ chức lúc này mặc một bộ hàn sơn tự của hòa thượng, đầu trần sa y, một bộ cao tăng khó lường. Trong biển người, cái đầu bóng lưởng kia đặc biệt nổi bật, làm cho Tô Lạc cách núi cách sông, vượt qua cách trở trùng trùng, liếc mắt một cái cũng nhận ra anh ta. Đồng thời, trong hoảng hốt, hòa thượng kia quay đầu lại cười, phất phất tay với Tô Lạc.

Bể khổ vô biên, quay đầu là bờ.

Đột nhiên, tất cả hình ảnh trở nên kỳ quái, Tô Lạc hít sâu một hơi, ngửa mặt lên trời thở dài, lại thêm một đại thần, sụp đổ hình tượng trước mặt cô nữa rồi!

Con ông bà nó chứ!

Tiểu thuyết võng du đều là lừa người a!

Đại thần đều là mây bay a, tôi dựa vào! Hôn lễ bắt đầu lúc chín giờ, chúc phúc bay ra đầy trời, Tô Lạc chỉ cảm thấy một đám lông chim màu hồng nhạt ở trên trời bay tới thổi đi, một lát sau thì xếp thành chữ người, một chốc thì xếp thành chữ nhất.

Không biết từ khi nào, Linh Dực quân chạy đến cầu ô thước tiên cảnh nằm xuống bên cạnh, làm hành động cầu hôn với cô, Tô Lạc che mặt, đang định động đậy, thì thấy tư thế cầu hôn lại biến thành quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, cuối cùng trực tiếp biến thành rú lên như điên.

Tô Lạc trong tiềm thức đã đem Linh Dực trở thành một đứa trẻ, cho nên dịu dàng xoa đầu hắn, sau đó cắt màn hình sang acc Thiên Cơ chà ngọc, một đường lăn lộn xông pha, cuối cùng cũng đem Boss ngược chết, rơi ra một cái Bảo tương kim quang lóng lánh trước mặt cô.

Nhấn mở ra nhìn, oa ha ha ha, dĩ nhiên lại ra 5 cái 【 Nhật Tàng Minh Toản 】!

Trời giáng hồng phúc a!

A! Túi đầy, cô nên ném cái gì ra cho đỡ tiếc đây?

Đúng lúc này, một cái Thế Giới nhảy ra!

【 Thế Giới 】 Dạ Chủ Dạ: Hoan Ca, Hoan Ca, Hoan Ca, Hoan Ca, Hoan Ca, Hoan Ca, Hoan Ca, Hoan Ca, Hoan Ca . . .

【 Thế Giới 】 Dạ Chủ Dạ: Hoan Ca em gả cho tôi có được không

T T . . .

Tô Lạc sửng sốt. Kết quả của sửng sốt là, một cái Nhật Tàng cũng chưa cất, cứ thế bỏ quên.

Thế là ngay sau đó Tô Lạc hét thảm một tiếng, trơ mắt nhìn 5 cái nhật toản hóa thành mây bay, hơn nữa còn không thể thu lại.

【 Thế Giới 】 Dạ Chủ Tuyết: Hôm nay là ngày vui, Hoan Ca muội muội cũng dừng giận nữa, chúng ta cùng song hỷ lâm môn đi, ha ha ha!

Cùng em gái cô, cùng cả nhà cô, cùng toàn bộ ông bà chú bác cô ấy!

Tô Lạc đấm ngực giậm chân, khóc không ra nước mắt.

Bạn nói với Khinh Ca: T T . . .

Khinh Ca nói với bạn: Cô thật là lợi hại.

Bạn nói với Khinh Ca: Hả?

Khinh Ca nói với bạn: Khi tôi còn ở, thái độ của anh ta rất mơ hồ, tôi đề cập qua chuyện cùng một chỗ cũng bị anh ta hàm hồ đổi chuyện, bây giờ cô chơi một tháng, anh ta lại chạy theo đòi cưới cô luôn.

Tô Lạc vô lực phản bác, một tháng này cô mỗi ngày lên acc này đều là kiếm tiền, căn bản không quan tâm cái gì Dạ Dạ được không, cho nên cô rất bi thương trả lời.

Bạn nói với Khinh Ca: Không phải như thế . . .

Bạn nói với Khinh Ca: Cô có muốn lấy lại acc không?

Tính toán số tiền lần trước dùng để mua acc và số tiền kiếm được tới giờ thì cô cũng lời không ít.

Hệ thống: Khinh Ca không tồn tại hoặc là không ở tuyến.

Sặc, làm sao lại chạy rồi a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK