Thấy tiểu ngốc tỉnh, lão đầu lui lại một chút vuốt cằm tiếp tục quan sát.
“Chú… Chú… Xin hỏi chú là?”
“Ừ, khuôn mặt không tồi nha, nhưng mà, vì sao ngực(cua đồng) nhỏ như vậy?”
Tiểu ngốc nổi giận: “Tôi là nam nhân!!! Sao lại có thứ đó!! (#‵′)凸!”
“Nam nhân??” Lão đầu lại càng hoảng sợ, hướng về phía bên ngoài hô, “Bảo bối a, bạn gái của con trúng độc cồn rồi!! Cô ấy nói cô ấy là nam nhân!!”
Không biết xấu hổ từ toilet lộ ra cái đầu: “Cha… Con hôm qua đã nói với cha rồi? Là bạn trai không phải bạn gái.”
“Cha??” Tiểu ngốc ngây ngẩn cả người, lúc này mới chú ý tới mình không phải đang ở nhà, lập tức cung kính ngồi dậy, “Bác trai, chào bác.”
Nhị khuyết ba chỉ ngón tay: “Nam nhân… Nam nhân không phải không sinh không được em bé sao? Vậy chơi không vui rồi?”
“Lời của cháu trai, anh cả anh hai không phải đã sinh mấy đứa cho cha chơi rồi sao?”
“Nhưng mà… Nhưng mà hai đứa con dâu lớn một chút đều không đáng yêu, người ta không thích loại đẹp, giống như người này đáng yêu là được.” Nhị khuyết ba chỉ vào tiểu ngốc, “Sinh ra cậu bạn nhỏ cũng nhất định sẽ dễ thương a!! Cha thích dạng đó cơ.”
“Xấu hổ quá, cậu ta sinh không được.”
Nhị khuyết ba tiếp tục chỉ ngón tay: “Trong tiểu thuyết rõ ràng nói nam nhân cũng có thể sinh đứa nhỏ.”
Không biết xấu hổ giận: “Cha, không nên nhìn tiểu thuyết rách trong máy vi tính của em gái nữa được không! Cha xem nữa khẳng định trước khi già thì thành ngốc!”
“Qúa phận!! Tao đi!” Nhị khuyết ba từ trên giường đứng lên, u oán nhìn tiểu ngốc liếc mắt: “Ngực(cua đồng) lại lớn một chút, thì càng dễ thương rồi… Thực sự, đi làm to lên một chút đi…”
“Tiểu ngốc: “-_-||| Bác trai, cháu không phải người yêu… thực sự.”
========
Lời tác giả:
Nhị khuyết ba không phải ngu ngốc… Hắn chỉ là đùa tiểu ngốc, hắn đã xem hủ văn trong máy vi tính của em không biết xấu hổ, cho nên đây chính là cố ý…