• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu ngốc hoa lệ lệ nóng rần lên, tự lúc trở về ở khách sạn. Tiểu ngốc tự mình nằm ngay đơ, không đi làm, cũng không xin nghỉ.

Buổi tối, tiểu ngốc ngủ mơ mơ màng màng, bỗng nhiên thấy có một loại cảm giác cường đại áp bách, giãy dụa từ trong mộng tỉnh lại, quả nhiên! Một tên không biết xấu hổ đang ngồi ở bên giường nhìn cậu cười!

Tiểu ngốc: “Tôi KAO, anh sao lại ở chỗ này?”

Không biết xấu hổ: “Tôi tới thăm nhân viên!”

Tiểu ngốc: “Không cần anh giả bộ tốt bụng!”

Không biết xấu hổ: “Tôi không có giả vờ, tôi căn bản là một lòng bình yên.”

Tiểu ngốc: “…(#”) 凸”.

Tiểu ngốc: “Tôi muốn từ chức!!!”.

Không biết xấu hổ: “Vậy cậu đem tiền trả cho tôi.”

Tiểu ngốc: “Tiền gì?”

Không biết xấu hổ: “Phí trái điều ước.”

Tiểu ngốc: “Tôi còn muốn kiện anh QJ tôi đây!”

Không biết xấu hổ: “Cậu chính là cầm phí PIAO tư của tôi, tôi sao lại tính là QJ cậu chứ?”

Tiểu ngốc: “(#”)凸”.

Mẹ nhị khuyết bỗng nhiên nhăn nhăn nhó nhó chạy vào, vẻ mặt lóe lóe sáng hỏi: “Chủ tịch a, Audi R8 dưới kia là của ngài phải không?”

Không biết xấu hổ: “Vâng.”

Mẹ nhị khuyết: “Tôi… Tôi có thể lái được không?”

Không biết xấu hổ giơ ra cái chìa khóa: “Bá mẫu cứ tự nhiên.”

Mẹ nhị khuyết: “Chồng ơi! Chồng ơi! Chúng ta đi ra ngoài hóng gió đi!!!!! Hai người ở nhà hảo hảo chơi đùa ~ chơi đùa cái gì đều được ~~”

Chơi đùa cái gì đều có thể… Đều có thể… có thể… có….

Tiểu ngốc: “T-T”.

╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK