Chương 23: Hợp hai làm một
“Nghiêm Cẩn…. Đừng mà! Cẩn… sâu một chút…. sâu hơn một chút đi….A..a… Nghẹn thật khó chịu quá….. muốn bắn ra….” Hạ Thiệu Nhiên thở dốc lung tung kêu to, đại não đã hoàn toàn không có cách nào tỉnh táo để suy nghĩ nữa, chỉ cảm thân chính mình không ngừng bị Nghiêm Cẩn thao lộng, thân thể theo tần suất cắm vào rút ra của côn thịt mà lay động kịch liệt, côn thịt càng thọc sâu vào bên trong, hậu huyệt lại càng thêm hút chặt, vách tràng non mềm bên trong bị ma sát đến nóng rát đau đớn rồi lại sung sướng muốn chết, Hạ Thiệu Nhiên cảm thấy động thịt phía sau của mình sắp bị Nghiêm Cẩn đâm chọc đến hỏng rồi, lại muốn tốc độ cắm vào rút ra hãy nhanh lên hơn một chút, lực đạo va chạm càng mạnh hơn một chút. Phía sau sướng khoái tới cực hạn kích thích phía trước cũng cứng ngắc dựng thẳng. Dương vật Hạ Thiệu Nhiên ở dưới háng dựng thẳng, theo xốc nảy của thân thể mà đong đưa qua lại, phần thân căng trướng nổi gân xanh ngang dọc đan xen, quy đầu phình phình đỏ lên, lỗ nhỏ ở giữa tràn ra một cỗ dục dịch trong suốt. Nghẹn đau khó chịu lại không có được chút an ủi nào, Hạ Thiệu Nhiên liền nhịn không được chính mình tự duỗi tay cầm lấy dương vật xoa bóp lên xuống.
“Không được tự lộng!” Nghiêm Cẩn bá đạo lấy tay Hạ Thiệu Nhiên đang tự an ủi ra, đem hai tay của cậu ấn tại hai bên sườn, cả người không có cách nào nhúc nhích được, giống như là để trừng phạt cậu, côn thịt của hắn càng thêm hung ác đâm tiến vào hậu huyệt. Trước kia khi hai người làm tình, Nghiêm Cẩn cũng không mấy quan tâm đến Hạ Thiệu Nhiên làm gì, dù sao Nghiêm Cẩn cũng chỉ là cần thao lộng mặt sau, còn phía trước Hạ Thiệu Nhiên tùy tiện lộng thế nào cũng được. Nhưng hiện tại thì không được, Nghiêm Cẩn nhìn Hạ Thiệu Nhiên phải tự thủ dâm để bắn ra, trong lòng liền cảm giác đặc biệt không thoải mái, cảm thấy Hạ Thiệu Nhiên chỉ có thể bị chính mình thao đến bắn, cậu ta không được quyền tự an ủi chính mình.
“Khó chịu quá…. buông ra…. Cẩn…. Cẩn…. Cầu xin cậu đó…. buông tôi ra đi…” Hạ Thiệu Nhiên đây là lần đầu tiên bị Nghiêm Cẩn vày vò lăn qua lộn lại đến mức độ này, nếu Hạ Thiệu Nhiên giờ phút này đầu óc thanh tỉnh, khẳng định sẽ vì sự thay đổi của Nghiêm Cẩn mà cảm thấy cao hứng, nhưng hiện tại Hạ Thiệu Nhiên đầu óc đang bị dục vọng tra tấn đến mơ mơ hồ hồ, nào còn có thể nghĩ nhiều được như vậy, chỉ cảm thấy chính mình đang khó chịu muốn chết, côn thịt trướng phát đau, liền muốn dùng tay lộng cho mau bắn ra, nhưng hai tay lại bị Nghiêm Cẩn gắt gao đè lại, Hạ Thiệu Nhiên đầu tiên là vặn vẹo thân thể muốn thoát khỏi sự kiềm chế của Nghiêm Cẩn, nhưng làm thế nào cũng không thể tránh thoát được, dương vật lại nghẹn đau đến khó chịu, liền bắt đầu không có tiền đồ mà khóc lóc cầu xin Nghiêm Cẩn buông mình ra.
“Thiệu Nhiên ngoan, một lát sẽ thoải mái.” Nghiêm Cẩn nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên bộ dáng nước mắt lưng tròng, thân thể thon gầy vặn vẹo khó chịu, trong lòng đột nhiên mềm nhũn, ôn tồn nhẹ giọng vỗ về một câu. Hai người ở chung nhiều năm như vậy, đây cũng là lần đầu tiên Nghiêm Cẩn mở miệng vỗ về Hạ Thiệu Nhiên. Tuy rằng Hạ Thiệu Nhiên từ nhỏ đã đi theo phía sau quấn lấy Nghiêm Cẩn, nhưng Nghiêm Cẩn có thể bình bình đạm đạm cùng Hạ Thiệu Nhiên trò chuyện vài câu đã là tốt lắm rồi, ngày thường rất hiếm khi thấy hắn nở nụ cười, càng đừng nói đến chuyện dễ tính cưng chiều dỗ dành, bởi cậu biết rõ tâm tư sủng nịch cưng chiều kia của hắn toàn bộ đều dùng trên người Nghiêm Luân.
“Cẩn….A!” Tuy rằng hiện tại Hạ Thiệu Nhiên đầu không thể thanh tỉnh, nhưng cũng bị ngữ khí ôn nhu dị thường này của Nghiêm Cẩn khiến cho cả người ngây ngẩn, trong mắt Hạ Thiệu Nhiên như hàm chứa nước mắt ngốc ngốc nhìn Nghiêm Cẩn, lại không nghĩ rằng Nghiêm Cẩn đột nhiên giống như phát cuồng đẩy nhanh tốc độ đâm chọc kích thích Hạ Thiệu Nhiên lập tức hét lên bắn ra.
Tốc độ của Nghiêm Cẩn càng lúc càng nhanh, lực đạo va cham cũng mỗi lần lại mạnh hơn nữa, trên trán mồ hôi không ngừng nhỏ giọt rơi xuống trên thân thể trần trụi của Hạ Thiệu Nhiên. Kỳ thực nếu Nghiêm Cẩn chỉ đơn thuần là muốn phát tiết dục vọng, căn bản không cần thiết nhập tâm từ trí óc đến thân thể như thế. Bất quả Nghiêm Cẩn cũng hiểu rõ suy nghĩ trong lòng chính mình, trước kia mỗi lần đến lúc bắn tinh, Nghiêm Cẩn quả thực đã đem Hạ Thiệu Nhiên xem là Nghiêm Luân, dù sao lúc ấy Nghiêm Cẩn đều tiến tới từ phía sau Hạ Thiệu Nhiên nên không nhìn được khuôn mặt Hạ Thiệu Nhiên như thế nào.
Nhưng hiện tại trong lòng Nghiêm Cẩn lúc này lại không hề có chút hình ảnh nào của Nghiêm Luân cả, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm không chớp vào Hạ Thiệu Nhiên ở dưới thân, giống như không muốn bỏ qua bất kỳ biểu cảm nhỏ nhặt nào trên khuôn mặt cậu, nhìn cậu vì hắn mà điên cuồng, vì hắn mà khóc thút thít, trong lòng Nghiêm Cẩn đã kích động không thôi, liền muốn mang cho Hạ Thiệu Nhiên càng nhiều khoái cảm, thao lộng càng thêm hăng say, mỗi một lần côn thịt cứng rắn cắm vào hậu huyệt, đều giống như muốn mạnh mẽ chọc thủng Hạ Thiệu Nhiên vậy.
“Cẩn! Cẩn!” Hạ Thiệu Nhiên thét lên có phần chói tai, hai chân dang lớn nằm ở trên giường, thân thể lắc lư theo từng đợt tiến công của Nghiêm Cẩn.
Nghiêm Cẩn cũng đã thoải mái đến đỏ mắt, hậu huyệt Hạ Thiệu Nhiên vừa ướt vừa nóng, mỗi một lần Nghiêm Cẩn đều có thể dễ dàng chọc vào, chọc đến chỗ sâu nhất kích thích toàn thân Hạ Thiệu Nhiên run lên, hậu huyệt trong khoảnh khắc khẩn cấp hút chặt lấy côn thịt khiến cho Nghiêm Cẩn nhiều lần đều thiếu chút nữa bắn ra, sau lại thật sự không nhịn được, Nghiêm Cẩn liền dùng hết sức lực toàn thân liều mạng đem côn thịt đâm thật mạnh thật sâu vào hậu huyệt….
“A….” Cùng với tiếng thét cao vút chói tai, dương vật giữa háng Hạ Thiệu Nhiên dựng thẳng ở giữa đỉnh bắn ra từng luồng tinh dịch, phun lên tung tóe, trên thân thể nơi nơi đều là những giọt chất lỏng màu trắng đục, hậu huyệt sâu bên trong cũng bị Nghiêm Cẩn bắn vào tinh dịch nóng bỏng, kích thích đến không ngừng run rẩy.
…………………..
Jian: Ai cứu bé…. :(((((((((
Danh Sách Chương: