• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 90: Phu phu đồng tâm
Bên dưới tòa nhà Hạ Thị người đến người đi, Nghiêm Cẩn vẫn ôm chặt lấy Hạ Thiệu Nhiên, không biết nên biểu đạt như thế nào tâm trạng kích động giờ phút này. Tuy rằng lúc trước Nghiêm Cẩn cũng đã từng nghĩ tới nếu như Hạ lão gia không đồng ý chuyện hai người bên nhau, sẽ sắp xếp cho Hạ Thiệu Nhiên đến làm việc ở Nghiêm Thị. Nhưng Nghiêm Cẩn vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới Hạ Thiệu Nhiên sẽ thật sự từ bỏ Hạ Thị mà lựa chọn ở bên cạnh hắn, đặc biệt là khi hai người chỉ vừa mới trở lại bên nhau. Nghiêm Cẩn đối với việc Hạ Thiệu Nhiên có thể tiếp tục ở bên cạnh mình đã vui sướng lắm rồi, căn bản không dám hy vọng xa vời nhiều hơn....
Những nhân viên Hạ Thị tuy có đi ngang qua nhưng cũng không dám dừng lại đứng nhìn hai người, có điều cũng không ngừng lén nhìn trộm mấy cái, sau đó vài người sẽ ghé đầu vào cùng nhau khe khẽ nói nhỏ. Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Hạ Thiệu Nhiên mới đầu còn cảm thấy có chút không được tự nhiên, giật giật thân thể muốn né tránh cái ôm của Nghiêm Cẩn, không ngờ tới Nghiêm Cẩn càng ôm càng chặt, hai tay dùng sức ôm chặt lấy cậu giống như muốn đem cậu khảm nhập vào trong thân thể hắn, thậm chí ngay cả xương cốt của Hạ Thiệu Nhiên cũng bị Nghiêm Cẩn siết đến đau.
Hạ Thiệu Nhiên thôi không giãy giụa nữa, nghĩ tới dù sao trước đó mọi người cũng đều biết đến lời đồn đãi chuyện của hai người rồi, hiện tại cậu cần gì lại phải để ý đến ánh mắt của những người qua đường đó nữa, Hạ Thiệu Nhiên liền mặc kệ để cho Nghiêm Cẩn ôm mình.
"Thiệu Nhiên, chỉ cần em chịu tới Nghiêm Thị.... em muốn làm cái gì cũng được, ngay cả tiền lương...." Nghiêm Cẩn ôm một hồi lâu mới buông Hạ Thiệu Nhiên ra, nhưng vẫn còn chưa hết cảm giác kích động, ngay cả nói năng cũng trở nên lộn xộn.
"Nghiêm Cẩn, xin lỗi, chờ một chút được không, em nghe điện thoại." Lúc này di động của Hạ Thiệu Nhiên lại đột nhiên vang lên, Hạ Thiệu Nhiên nhìn Nghiêm Cẩn cười cười xin lỗi rồi cầm lấy điện thoại di động lên nghe.
Nghiêm Cẩn lắc đầu ý bảo mình không sao, yên lặng chờ ở bên cạnh, cầm lấy cái tay để không của Hạ Thiệu Nhiên mười ngón giao nắm.
"Thiệu Nhiên, sao thế?" Nghiêm Cẩn nhìn thấy sau khi Hạ Thiệu Nhiên nghe điện thoại thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, chờ tới khi cậu tắt điện thoại liền lập tức sốt ruột hỏi.
"Em vừa mới thất nghiệp, bây giờ ngay cả nhà cũng không có để về nữa rồi." Khóe miệng Hạ Thiệu Nhiên nâng lên một mạt cười chua xót.
Điện thoại là Hạ phụ gọi đến, Hạ phụ đã biết chuyện Hạ Thiệu Nhiên bị Hạ lão gia đuổi ra khỏi công ty, ở trong điện thoại liền nổi giận đùng đùng ầm ĩ chửi mắng Hạ Thiệu Nhiên một trận, còn tuyên bố muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con với cậu, không cho Hạ Thiệu Nhiên bước vào nhà nửa bước nữa.
"Thiệu Nhiên, thật xin lỗi...." Nghiêm Cẩn không nghĩ tới chính mình đã từng mang đến cho Hạ Thiệu Nhiên nhiều thương tổn như vậy, hiện tại hai người khó khăn lắm ở được ở bên nhau, nhưng hắn vẫn không ngừng làm cho Hạ Thiệu Nhiên bị tổn thương, bị đuổi ra khỏi Hạ Thị, bị đuổi ra khỏi nhà.... Nghiêm Cẩn trong lòng vô cùng hổ thẹn, nhưng cũng chỉ có thể dùng ba chữ "Thật xin lỗi" để biểu đạt ý muốn xin lỗi của chính mình.
"Không sao cả, em đến khách sạn ở là được rồi. Nghiêm đổng, bây giờ em không có một xu dính túi, tiền phòng em thiếu anh trước đó nha...." Hạ Thiệu Nhiên lắc đầu an ủi, còn cùng Nghiêm Cẩn nói đùa một câu.
"Thiệu Nhiên, cùng anh về nhà đi." Nghiêm Cẩn không biết mình nên bồi thường như thế nào cho Hạ Thiệu Nhiên, làm sao có thể để lại để cậu phải chịu ủy khuất, lập tức lôi kéo Hạ Thiệu Nhiên lên xe trở về nhà mình.
Sau khi hai người về đến nhà, Nghiêm Cẩn trực tiếp thoái mái nói cho cha mình biết chuyện mình muốn được ở cùng với Hạ Thiệu Nhiên. Nghiêm phụ không tham gia vào những buổi tiệc xã giao của giới thượng lưu, cho nên lúc trước không nghe nói qua những lời đồn đãi về quan hệ của Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên. Hiện tại nghe được Nghiêm Cẩn đột nhiên nói như thế, phản ứng đầu tiên của Nghiêm phụ trừ bỏ khiếp sợ vẫn là khiếp sợ. Liền có điểm không rõ, con trai mình với Hạ Thiệu Nhiên không phải là bạn bè tốt sao, sao tự nhiên lại trở thành người yêu vậy, nhưng mà nhìn thấy biểu tình nghiêm túc của Nghiêm Cẩn lại không giống như đang nói giỡn.
Chờ tới khi Nghiêm phụ phục hồi lại tinh thần, liền bắt đầu chỉ vào mũi Nghiêm Cẩn mắng lớn, nói hắn làm như vậy không sợ sẽ khiến liệt tổ liệt tông Nghiêm gia thất vọng sao? Cùng một thằng đàn ông ở bên nhau có thể sinh được con cái sao? Tương lai của Nghiêm Thị phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ muốn giao lại sản nghiệp Nghiêm Thị cho người ngoài sao?
Hạ gia con cháu đông đảo như vậy, Hạ lão gia chẳng thiếu một người thừa kế cho nên mới không hề do dự mà đuổi Hạ Thiệu Nhiên ra khỏi cửa. Nhưng Nghiêm gia tam đại đơn truyền (ba đời chỉ có một người thừa kế), Nghiêm Cẩn là độc đinh, nếu như không có đời sau, ngay cả tương lai Nghiêm Thị phải giao lại cho ai thực sự là một vấn đề lớn. Có điều Nghiêm Cẩn lại chẳng quan tâm đến chuyện này, từ khi Nghiêm Cẩn biết Hạ Thiệu Nhiên bị mẫu tử Hạ Khả Tâm hãm hại, sau đó lại hiểu rõ tình cảm của mình đối với cậu, cũng đã quyết tâm muốn cùng Hạ Thiệu Nhiên ở bên nhau. Giờ phút này cho dù phải mang trên mình tội danh bất hiếu, Nghiêm Cẩn cũng tuyệt sẽ không thay đổi tâm ý của chính mình.
Nghiêm phụ mắng hơn nửa ngày, nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên không hề có chút ý định muốn thay đổi, liền nổi lửa giận đuổi cả Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên ra khỏi nhà.
Bây giờ thì hay rồi, cả hai người đều không ai có nhà để về. Sau khi Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên bị Nghiêm phụ đuổi ra khỏi nhà, cả hai người đứng trước cổng nhà nhìn nhau bật cười khổ.
Ngày trước khi Hạ Thiệu Nhiên yêu thầm Nghiêm Cẩn, cậu chưa bao giờ nghĩ tới hai người sẽ có kết quả, nhưng hiện tại cậu lại tràn ngập hy vọng đối với tương lai của cả hai. Hạ Thiệu Nhiên nhìn cái tay trái của mình được Nghiêm Cẩn nhẹ nhàng cầm lấy, cho dù cái tay này đã tàn phế không có cách nào chữa khỏi, nhưng có lẽ miệng vết thương lòng trong cậu sẽ từ từ khép lại....
Cũng may trong sản nghiệp của Nghiêm Thị có kinh doanh khách sạn, hai người cũng chẳng cần lo lắng đến chỗ ở. Trước tiên Nghiêm Cẩn mang theo Hạ Thiệu Nhiên trở về Nghiêm Thị, xử lý công chuyện đã chồng chất vì mấy ngày nay lo tìm cách cứu Hạ Thiệu Nhiên.
May mắn là thư ký không nghe theo phân phó của Nghiêm Cẩn bán đi cổ phiếu, Nghiêm thị không có biến động gì, tất cả đều ngay ngắn theo trật tự vận hành bình thường. Nghiêm Cẩn mau chóng xử lý xong công việc, bắt đầu suy nghĩ xem nên an bài chức vụ gì cho Hạ Thiệu Nhiên.
Đương nhiên Nghiêm Cẩn khẳng định sẽ lắng nghe trước mong muốn của Hạ Thiệu Nhiên, nhưng Hạ Thiệu Nhiên cảm thấy mình vừa mới tới, muốn làm từ vị trí thấp nhất để. Nghiêm Cẩn làm sao có thể đồng ý để Hạ Thiệu Nhiên làm một nhân viên bình thường, cho dù có bỏ qua chuyện quan hệ của hai người là người yêu, nhưng trước kia Nghiêm Cẩn trợ giúp Hạ Thiệu Nhiên tranh đoạt Hạ Thị, cũng đã có sự hiểu biết khá nhiều về năng lực làm việc của cậu. Cho nên Nghiêm Cẩn trực tiếp bổ nhiệm Hạ Thiệu Nhiên làm trợ lý của mình.
Hạ Thiệu Nhiên vội vàng lắc đầu từ chối, làm gì có ai vừa tới đã trở thành trợ lý chủ tịch, người khác vừa nhìn vào đã biết ngay quan hệ giữa mình với Nghiêm Cẩn không bình thường, vốn dĩ giữa hai người đã có quá nhiều lời đồn đãi, nếu cứ như vậy sẽ càng thêm ảnh hưởng tới hình tượng của Nghiêm Cẩn ở công ty. Nhưng hiện tại Nghiêm Cẩn làm gì còn để ý đến những lời đồn đãi vớ vẩn đó, để Hạ Thiệu Nhiên làm trợ lý của mình có thể gia tăng thêm thời gian ở chung của cả hai người, Nghiêm Cẩn bây giờ chính là chỉ ước từng giây từng phút đều có thể được ở bên cạnh Hạ Thiệu Nhiên.
Hạ Thiệu Nhiên còn muốn tìm lý do khác để từ chối, nhưng Nghiêm Cẩn lại ra sức kiên trì thuyết phục, cậu đành phải gật đầu đồng ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK