Cơ Thấu không bị 50 vạn linh thạch đập cho u mê.
Là tiểu sư muội của Quan Vân Tông, ở trên có sư tôn lợi hại và các sư huynh, sư tỷ chống đỡ, nàng chưa bao giờ thiếu tài nguyên tu luyện, linh thạch lại càng không thiếu.
Nếu là trước kia thì 50 vạn linh thạch cũng chỉ để nàng ném ra ngoài nghe tiếng vang thôi.
Đáng tiếc hoàn cảnh mạnh hơn con người, hiện tại nàng không một xu dính túi, đừng nói 50 vạn, ngay cả một vạn nàng cũng không có.
Vì tìm được tiểu sư đệ, nàng phải nỗ lực kiếm linh thạch.
Không nghĩ tới có một ngày, ngay cả 50 vạn linh thạch cũng khiến nàng động tâm, Cơ Thấu cảm thấy nếu sư tôn bọn họ biết được, nhất định sẽ vô cùng chua xót, tiện đà lại nhét một đống bảo vật vào túi trữ vật của nàng.
Nhưng mà ở đây không có sư tôn và các sư huynh, sư tỷ của nàng, Cơ Thấu chỉ có thể một mình gánh vác trọng trách kiếm linh thạch.
Nếu 50 vạn linh thạch có thể tới tay, không biết phía Trân Bảo các bên kia có thể tăng tốc, tìm ra hành tung của tiểu sư đệ hay không.
Cơ Thấu bình tĩnh hỏi: “Đây là thí luyện của tộc Yến thị các ngươi, một người ngoài là ta trộn lẫn vào có vẻ không tốt.
”“Tiền bối không cần lo lắng.
” Yến Đồng Quy giải thích nói: “Tộc Yến thị cách mỗi ba năm sẽ tổ chức một lần thí luyện, nếu tình huống không có gì ngoài ý muốn, tất cả đệ tử dưới Kim Đan kỳ đều phải tham gia thí luyện, nếu không sẽ coi là từ bỏ, phải chịu trừng phạt của gia quy trong tộc.
”Đây là nguyên nhân tộc Yến thị có thể chiếm một vị trí nhỏ ở Thanh Lan Giới, tộc Yến thị vô cùng coi trọng bồi dưỡng các đệ tử trong tộc.
Bởi vì là thí luyện của các đệ tử dưới Kim Đan kỳ nên quy tắc còn tính nhẹ nhàng.
Trong đó có một điều khoản là đệ tử có thể dẫn tùy tùng theo, số lượng không được vượt qua ba người, thực lực của tùy tùng cũng không được vượt qua Kim Đan kỳ.
Nguyên nhân cho phép đệ tử mang tùy tùng theo vào cũng là vì bảo hộ đệ tử Yến thị, tránh ở trong thí luyện bất hạnh ngã xuống.
Cơ Thấu có chút hiểu ra: “Ngươi muốn ta lấy thân phận tùy tùng tiến vào thí luyện với ngươi?”Yến Đồng Quy gật đầu, có chút ngượng ngùng: “Thí luyện trước kia đều là một mình ta, cho dù ta cướp được vị trí ba người đứng đầu, nhận được khen thưởng thì cũng giữ không được….
.
”“Vì sao giữ không được?” Cơ Thấu có chút nghi hoặc.
Yến Đồng Quy thở dài một tiếng: “Tiền bối hẳn là đã nhìn ra, ta rất nghèo.
”Cơ Thấu ngay thẳng gật đầu, không cho hắn mặt mũi chút nào.
Đâu chỉ nghèo, từ khi nàng sinh ra đến giờ đây là lần đầu tiên nàng gặp tu sĩ nghèo đến vậy, tán tu cũng chưa nghèo như hắn, ngay cả lấy linh thạch để vào thành cũng vô cùng gian nan, làm người khác có thể cảm giác được hắn đau lòng cùng không nỡ.
“Kỳ thật ta nghèo thành như vậy, cũng là vì mệnh cách trời sinh của ta, giữ không được tài vận.
”Tiếp theo Yến Đồng Quy nói cho nàng biết về vận mệnh xui xẻo đen đủi của mình.
Từ khi Yến Đồng Quy được sinh ra, đã có mệnh cách xui xẻo.
Hoặc cũng có thể gọi là mệnh hao tài tốn của, ông trời không cho hắn dư dả.
Chỉ cần linh thạch hoặc bảo vật trên người hắn vượt qua mức độ nhất định, sẽ dùng đủ loại phương thức để mất đi, nếu hắn cố giữ lại để mình sử dụng, như vậy hắn sẽ nghênh đón đủ loại nguy cơ, thậm chí có khả năng sẽ vứt bỏ tính mạng.
Thẳng đến khi tài vật trên người hắn giảm bớt đến một số lượng nhất định, những nguy cơ chết người đó mới có thể biến mất.
Mệnh cách như vậy, cũng khiến hắn từ nhỏ ở Yến gia đã không được ưa thích.
Đệ tử Yến thị trước khi kết đan, cách mỗi ba năm phải tham gia thí luyện của gia tộc một lần, đạt được ba vị trí đầu sẽ có phần thưởng phong phú.
Nhưng Yến Đồng Quy chưa từng nhận được phần thưởng.
Không phải hắn không chiếm được mấy hạng đầu, mà là sau khi giành được mấy thứ hạng đầu, thì cũng sẽ theo nhiều cách khác nhau mà mất đi phần thưởng.
Dần dà, hắn càng không được chào đón, ngay cả gia tộc cũng lo lắng sẽ bị mệnh cách quỷ dị này của hắn ảnh hưởng.
Bất quá, vì Yến Đồng Quy trời sinh là một vị pháp tu, hắn rất có thiên phú trong việc học tập thuật pháp, đặc biệt là một ít bí thuật của Yến gia, lĩnh ngộ dễ như trở bàn tay, thậm chí còn suy một ra ba, dẫn tới các trưởng bối Yến gia đối với hắn vừa yêu vừa sợ.
Yến gia luyến tiếc thiên tài pháp tu như vậy, lại sợ mệnh cách của hắn sẽ khiến gia tộc và tộc nhân bị ảnh hưởng.
“Mệnh hao tài tốn của?” Cơ Thấu kinh ngạc đánh giá hắn, không nghĩ tới mệnh cách trong truyền thuyết này lại xuất hiện trên người tu sĩ ở đại lục Linh Cấp.
Yến Đồng Quy kinh ngạc nói: “Ngài cũng biết mệnh hao tài tốn của?”Rất ít người ở Thanh Lan Giới hiểu về mệnh cách, năm đó Yến thị vẫn là nhờ quan hệ tìm được một vị đại năng giả, suy tính ra mệnh hao tài tốn của Yến Đồng Quy.
Cơ Thấu nói: “Đã từng nghe người khác ngẫu nhiên nói qua, thế nhưng cũng không đặc biệt chú ý.
"Trên mặt Yến Đồng Quy lộ ra sự thất vọng.
Hắn còn tưởng vị tiền bối có lai lịch thần bí này, nói không chừng kiến thức rộng rãi, có biện pháp giúp hắn giải quyết được số mệnh hao tài tốn của này.
Cho dù không có biện pháp giải quyết, có lẽ cũng sẽ có giải pháp nào đó có thể khắc chế loại mệnh cách chết người này.
Ai mà muốn cả đời làm một tu sĩ nghèo cái gì cũng không giữ được cơ chứ?Đặc biệt là trong quá trình tu hành của tu sĩ, yêu cầu vô số thiên tài địa bảo [1], quá trình tu sĩ tu hành cũng là quá trình tiêu hao thiên tài địa bảo.
Nhưng mà hắn cái gì cũng đều không có, giống như bị vận mệnh chú định không thể lấy nhiều hơn, chỉ có thể tự mình nỗ lực phấn đấu, là ai thì tâm lý cá nhân cũng sẽ dễ dàng sụp đổ.
[1] là một thuật ngữ thường được dùng trong tiểu thuyết võ hiệp và tu chân, thường dùng để chỉ các loại thực vật hoặc khoáng vật quý hiếm có tác dụng đặc biệt, phần lớn chúng có thể tăng kỹ năng, tăng tuổi thọ, chữa bệnh và nâng cao một số năng lực sau khi sử dụng.
.
Danh Sách Chương: