-"Mày ở nhà coi Bảo Vi dùm tao nha, pama tuần sau mới về!"- nó quay qua Thùy nói
-"Tao biết rồi mà mày cẩn thận đấy, Bướm Thiên....."- Thùy ngập ngừng
-"Không sao đâu thôi tới giờ rồi tao đi đây!"- nó nói rồi đeo một cái kính mác vào trong
*Phải chi chúng ta là những con người bình thường thì hay biết mấy!*- Thùy nhìn bóng nó mà lắc đầu suy nghĩ tuy nhiên nhỏ cũng không hối hận vs những việc mình đã làm
...
Sau mấy tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay cuối cùng nó cũng đã đặt chân được tới nước Mĩ. Buổi sáng ở nơi này thật mát mẻ, thơ mộng, từng đàn chim bay trên nềnttrời xanh thẳm,xe cộ đông đúc dòng người thì tấp nập tất bật cho công việc của mình..
"Con đường dài thênh thang
Nhẹ đưa đôi chân ngang qua chốn đây
Làm em ngu ngơ chẳng biết đi về đâu để tìm thấy những yêu thương
Chỉ mình em đợi mãi nơi đây
Mà vì sao anh nơi đâu em tìm hoài không thấy
Hay là anh chạy đến bên em và cùng nhau đến những chân trời xa
Baby I need your love
Baby I need your love
Chỉ cần bên em anh sẽ có những phút giây tuyệt vời....."
(I Need Your Love- Khởi My)
Đang say đắm trước cảnh vật trước mắt bỗng điện thoại nó reo, là Khởi An
-"Tôi nghe!"-nó lạnh lùng
-"Tới chưa?"-Khởi An
-"Mới!"-nó
-"Ở đó đi xe sẽ tới rước"-Khởi An nói
-"Không cần đâu, có thể là chiều tôi mới đến được hoặc sớm hơn, khi nào đến tôi sẽ báo!"-nó
-"ok!"-Khởi An nói rồi cúp máy
Nói chuyện vs An xong nó lại bấm gọi cho ông Trí:
-"Alo"
-"Chuyện con nhờ Ba sao rồi?"-nó
-"À con yên tâm cứ đến đi rồi Ba nói"- ông Trí cười nói
-"Vâng!"- nó nói rồi tắt máy
...
TẠI TRUNG TÂM ĐÀO TẠO SÁT THỦ Ở MĨ:
Có một cô gái dáng lùn lùn mặc một cái áo đen có khóac thêm một cái áo khác cũng màu đen, một chiếc quần jean ôm sát màu đen,mang một đôi boot cao màu đen, cái kính mác màu đen và cả cái túi xách của cô cũng màu đen. Đương nhiên con người mà ưa chuộng màu đen như vậy chỉ có nó..
Bước vào phòng "tuyển chọn" của trung tâm nó đã thấy ông Trí ngồi trên một cái ghế sofa (vì ông Trí đã sang Mĩ để giải quyết công việc lúc biết nó đã bình an trong lần bị rắn cắn nên bây giờ ông mới có mặt ở nơi này). Ông mặt một bộ vest lịch lãm màu nâu thắt cái cavat màu đỏ tóc chải gọn gàng miệng đang nhâm nhi một ít rượu vang. Thấy nó, ông đứng dậy rồi nói:
-"Chào con gái!"
-"Tổng cộng được bao nhiêu người?"- nó bỏ qua lời ông Trí, lạnh lùng vào thẳng vấn đề
-"457"- có lẽ ông Trí đã quen vs thái độ của nó nên cũng không chấp nhất vs đứa con gái nuôi này
-"Con sẽ thử từng người!"- nó nói rồi vào phòng thi đấu để kiểm tra 457 tên sát thủ loại A mà ông Trí đã chọn
...
--Tại Việt Nam--:
*Chị Vi ơi điện thoại có tin nhắn kìa. Chị Vi ơi điện thoại có tin nhắn kìa...*-đó là tiếng chuông báo có tin nhắn của Bảo Vi nhà ta
-"Asi..thằng điên nào mới sáng sớm nhắn tin um sùm vậy (mặt trời treo trên ngọn cây rồi kìa cô nương)!"- Bảo Vi lấy mền chùm lên đầu
5phút sau:
*Chị Vi ơi người lạ gọi nè. Chị Vi ơi người lạ gọi nè..*- điện thoại Bảo Vi reo,là người lạ gọi
-"TRỜI ƠI LÀ TRỜI..."- Bảo Vi hét một cái rồi chán nản nghe điện thoại, hôm qua đi chơi về còn mệt hôm nay nhỏ định ngủ cho đã thì lại bị phá đám, hazzz đắng lòng!
-"LÔ"- Bảo Vi
-"..."
-"ALO"-Bảo Vi kiên nhẫn
-"..."
-"Alo cho hỏi ai đầu dây vậy ạ?"- Bảo Vi nhăn mặt
-"..."
-"GỌI NGƯỜI TA ĐÃ KHÔNG NÓI CHUYỆN LÀ SAO? SÁNG CHƯA UỐNG THUỐC HAY GÌ? KHÔNG LẼ LÀ LÊN CƠN DẠI? ĂN Ở KHÔNG VỪA VỪA THÔI CHỨ! CÓ BIẾT LÀ ĐANG NGỦ KHÔNG HẢ CÁI TÊN BỊNH HỌAN KIAAAAAA................."-Bảo Vi tuôn một tràn dài sau đó tắtmmáy cái rụppp
*Chị Vi ơi có người lạ gọi nè....*-điện thoại reo
-"Alo"-Bảo Vi
-"..."
-"Alo!!!!!..trời ơi là trời nói chuyện đi chứ!"
-"Alo"-đầu dây bên kia
-"Ai vậy?"
-"Là tôi!"-
-"Tôi nào nói rõ coi!"
-"Quân Anh đây!"
-"Quân Anh là thằng nào?"- Bảo Vi bực bội
-"Ơ cái cô này cướp đồng hồ của tôi đã giờ làm như không quen biết hả?"
-"Rồi có gì hôn?"
-"À muốn mời cô đi ăn thôi!"
-"Nếu là người khác thì tôi sẽ không đi nhưng là anh thì........."
-"Là tôi thì sao?"- Quân Anh hi vọng
-"Càng không đi!"- Bảo Vi nói rồi tắt máy
*Chị Vi ơi có người lạ gọi nè...*-điện thoại Vi lại reo
-"Này anh kia tôi đã nói là không đi rồi nhé làm ơn đừng phiền tôi nữa, anh nhây quá!"- Bảo Vi
-"Cô ghét tôi như vậy sao?"- Quân Anh hỏi
-"Không phải là ghét mà là....ÁÁÁ"- đang nói Bảo Vi la lên.rồi làm rơi điện thoại xuống
-"Nè cô bị sao vậy...?"- Quân Anh hỏi
-"Các người là ai? Sao lại vào được đây?"- Bảo Vi hỏi cứng rắn nhưng có chút lo sợ
-"Tôi khuyên cô nên ngoan ngoan chúng tôi sẽ không tổn hại đến cô còn nếu chống cự thì đừng trách..."- một tên đeo khẩu trang đen nói
-"Á..Quân Anh cứu tôi!!!!"- Bảo Vi la hết công suất
*Bụp*-một tên khác đã lấy cây đập vào sau ót của Bảo Vi khiến nhỏ ngất lịm
-"BẢO VI..!!!"- toàn bộ cuộc đối thoại đều được Quân Anh rõ. Cậu vớ lấy cái áo khóac rồi lấy xe chạy đến nhà hắn, trong lòng thì lo lắng không ngừng, trái tim như bị ai đó bóp chặt vậy đến thở cũng rất khó nhọc. Không biết từ khi nào Bảo Vi đối vs cậu lại quan trọng đến thế!!
......
--Tại Mĩ--:
Do nó chỉ kiểm tra sơ qua mấy tên đó nên cũng không mất thời gian lắm nhưng cũng đủ biết ai có thể vào ROSE và ai không thể. Cuối cùng sau mấy tiếng mệt mõi thử sức ở phòng thi đấu nó thẳng tay loại đi 47 tên không đủ năng lực và giữ lại 410 tên. Vì lúc trước ở trung tâm đã đào tạo ra nhiều sát thủ "siêu phàm" nhưng giờ họ đã "tốt nghiệp" nên nó lại phải tìm kím lục lọi số điện thoại để gọi họ về. Tổng cộng sau khi kiểm tra lại lần cuối cùng nó đã tìm 834 sát thủ về cho ROSE. Kết quả ngoài sự mong đợi, con số 834 này đối vs nó là một niềm vui lớn. Tuy nhiên nó vẫn phải qua bên chỗ Anna và Yundy để tìm thêm thì lực lượng mới mạnh nữa mới đủ sức khiêu chiến vs Hắc Long.
Bây giờ đã là 18h30phút tối mà từ sáng giờ nó vẫn chưa cho gì vào bụng cho nên cơ thể nó cũng chẳng còn miếng sức. Gọi tạm "MẤY" hộp cơm nó ăn "ĐỠ" lót dạ rồi chuẩn bị xe đến chỗ của Yundy và Anna. Nhưng chỉ vừa bước ra cửa thì tiếng ông Trí vọng đến
-"Con nhất thiết phải đến chỗ của Bướm Thiên sao?"-ông Trí lo lắng
-"Ba yên tâm con sẽ không sao đâu!"-nó trấn an ông Trí
-"Nhưng mà Anna không dễ để con..."
-"Con đã quyết định ba nói gì cũng vô ích, con đi đây xong việc con về Việt Nam luôn ba không cần lo. Ba cũng nhớ đừng làm việc quá sức!"- nó ngắt lời ông rồi phóng lên xe chạy đi
Nó tuy lạnh lùng thì có thật nhưng đôi khi cũng rất trẻ con đặc biệt là biết quan tâm đến người khác. Ông Trí cũng vì thế mà thương nó còn hơn con ruột của mình. Mặc dù có đôi khi ông cũng khó chịu vs thái độ của nó nhưng rồi cũng không làm khác được,vì....số phận đã sắp đặt như vậy!
TẠI Bar Bướm Thiên:
Nó đậu.xe trong gara rồi vào bar đi thẳng đến phòng Vip- nơi có Anna và Yundy đang chờ
-"Tới rồi sao?"- Anna lạnh lùng
-"Ngồi đi!"- Yundy nói
-"Đã lâu không gặp!"- Anna nhìn nó
-"Hôm nay tôi không có thời gian để nói chuyện phím vs Bướm Thiên các cô!"- nó lạnh lùng
-"À! Quên mất!"- Anna cười đểu
-"Tôi muốn lấy một ít sát thủ bên các cô!"- nó nói thẳng
-"Một ít là bao nhiêu?"- Yundy
-"Khoảng 300-400 tên trở lại là được rồi!"-nó
-"Hư...300-400 tên mà cô bảo là ít!"- Anna bắt đầu dở trò
-"Bây giờ cô muốn sao?"-nó nhìn vào mắt Anna
-"Rin à! Cô cũng biết đã hai lần Yundy bắt cô là vì chuyện gì rồi đúng không? Và đương nhiên hôm nay cũng vậy! Sau này cũng vậy cho đến khi cô giao ra bốn viên pha lê đó!"- Anna hớp một ngụm rượu whisky nói
-"Anna tôi cũng đã từng nói vs các người, tôi không biết gì về bốn viên pha lê đó!"- nó
*Rầm*-"Còn Lưu Vĩnh Trí đó? Chẳng lẽ ông ta không kể cho cô nghe sao?Cô tưởng tôi là một con ngốc à"- Anna tức giận đập bàn