Buổi chiều ở trường học, Jenny đang ngồi trong Phòng Hội Trưởng, cô đang chuẩn bị đoạn video quay trong lớp học lúc sáng để làm bằng chứng cho việc mà nhỏ Shee đã làm. Cô quyết định trừng phạt nhỏ thích đáng, nhưng so với các bạn cô thì việc “trừng phạt” nhỏ được gọi là quá nhẹ. Bởi lẽ, Halee thì muốn đánh sập tập đoàn nhà cô ta, buổi tối đột nhập gài bom vào nhà cô ta, Gun thì muốn lôi cô ta thả vào lồng rắn so với việc cho cô ta xuống lớp C của Jenny thì quá nhẹ nhưng 2 người bạn của cô đâu biết rằng cô còn có chiêu độc hơn nhiều.
– Vin, anh giúp em 1 việc được không?. – Jenny nhấc máy gọi cho ai đó.
– Chuyện gì vậy Jenny, lâu lắm mới thấy em nhờ anh 1 việc gì đấy. -- Đầu dây bên kia lên tiếng trả lời mang theo chút đùa nghịch.
– Em muốn tự mình giải quyết mà.
– Anh biết nhưng anh không muốn em ôm đồm quá nhiều thứ. “Ba” sẽ lo đấy.
– Em biết rồi.
– Được rồi, có chuyện gì nhờ anh giúp?
– Em muốn thu mua cổ phần của tập đoàn Trần Gia.
– Tập đoàn đó làm gì em? – Vin tức giận hét lên. – Em không sao chứ?
– Không có gì, em không sao. Chỉ là chút việc nhỏ thôi. Anh thu mua từ từ thôi . Trước hết anh nhờ người mua để có mặt trong danh sách cổ đông chỉ cần số cổ phần đứng thứ 3 thôi, còn lại mua dưới tên là những người mà anh biết, mỗi người chỉ được mua vừa phải thôi, không được mua quá nhiều nếu không tên người mua sẽ có trong danh sách cổ đông. Em muốn anh mua đến khi tổng số cổ phần hơn Chủ tịch của Trần gia là được.
– Em muốn chiếm lấy tập đoàn đó?
– Đúng vậy nhưng không phải bây giờ. Em muốn Trần chủ tịch giúp em phát triển công ty, ông ta có lòng sao em lỡ từ trối.
– Em càng ngày càng giống tiểu yêu tinh rồi. Mà.....em định sống như vậy mãi sao? Ông ta đâu có quan tâm gì đến em. Đi đi, anh và “ba” có thể giúp em mà.
– Em không muốn Vin à , bời vì dù thế nào ông ấy cũng là.....ba em. Em sẽ đợi, đợi 1 ngày ông ấy coi em là con. Anh biết em làm tất cả chỉ được có thế thôi mà. Cả tập đoàn này, tất cả những gì em tạo ra đều chỉ muốn ông ấy coi em là con thôi. Anh phải hiểu cho em.
– Anh biết. Anh sẽ giúp em, em yên tâm mọi chuyện ở tập đoàn anh sẽ giúp.
– Cảm ơn anh. – Jenny tắt máy, cô dựa người vào chiếc ghế nhắm mắt lại. “ Vin, ba, mong hai người hiểu cho con. Tuy hai người luôn cho con nhiều tình cảm nhưng cái con cần là tình cha con từ ông ấy – ba của con.” - Jenny nghĩ thầm.
****************************Tại Canteen*****************************
Sau khi Jenny chuẩn bị xong mọi việc, đoạn video được phát cho tất cả mọi người được xem. Jee nhìn màn hình không có cảm xúc.
– Lại là cô ta. – Jee nghĩ thầm.
– Cô ta có vẻ tìm kiếm bằng chứng nhanh đấy nhỉ? – Han hỏi.
– Không lẽ, cô ta luôn ngồi 1 chỗ và theo dõi mọi hành động của chúng ta sao? – Gin thắc mắc nhìn Kin, Ken từ nãy không nói gì.
Đó là nhóm của Jee, còn về con nhỏ Shee, sau khi đoạn video được phát lên con nhỏ tức điên lên được. Nhỏ vốn là con nhà giàu có vậy mà phải học lớp C cùng với cái bọn không khác gì lũ nhà nghèo đó sao? Nhỏ không chịu được. Hội trưởng thì sao? Nhỏ không sợ. Nhà có tiền, có tiền thì có gì không giải quyết được chứ?
– Shee , bình tĩnh lại. – Nhỏ Kis chạy đến khuyên bạn.
– Tớ làm sao mà bình tĩnh được. Cứ nghĩ bị chuyển xuống học cùng bọn lớp C là tớ nổi hết da gà rồi này. Hội trưởng gì chứ? Cô ta có biết phân biệt xem ai quan trọng hơn giữu 1 người giàu có và 1 lũ nhà nghèo chứ?
– Bình tĩnh đi, nói với ba cậu thử xem.
– Được rồi, để tớ nói với ba.
Ngay lập tức con nhỏ Shee gọi điện cho ba nó. Trong nhà, nhỏ là con gái duy nhất lên ba mẹ vô cùng cưng chiều chính vì thế mới : được chiều sinh kiêu.
– Alo, con gái có chuyện gì vậy? – Chủ tịch tập đoàn Trần gia cũng là ba nhỏ lên tiếng.
– Ba ơi...hu...hu....hức....hức..... – Con nhỏ lại sử dụng chiêu cũ, mỗi lần nhỏ khóc là dù có thế nào thì ba nhỏ cũng phải đồng ý với yêu cầu của nhỏ.
– Sao vậy con yêu? Ai ăn hiếp con? – Ông Trần cuống quýt hỏi.
– Ba à, trường The World đó, họ bắt con chuyển xuống học lớp C cùng với lũ nhà nghèo. Ba ,con không muốn, ba giúp con đi.
– Bình tĩnh lại đi con, yên tâm ba sẽ giúp con lo liệu. Ngoan, đừng khóc.
– Vâng. – Con nhỏ tắt máy, lấy tay quệt đống nước mắt trên mặt như chưa hề có chuyện gì, khóc thôi không phải là việc khó. Từ khi biết chuyện, việc nhỏ Shee khóc như cơm bữa vậy. Shee quay lại nhìn lũ bạn cười đắc thắng.
*********************** Trong căn biệt thự lớn ở Đức*********************
Một người đàn ông 1 tay kia cầm cốc coffee nóng chăm đọc quyển sách trên tay kia. Ông ta không ai khác chính là ông bố hờ của Jenny. Chuông điện thoại của ông ta reo lên, ông ta liếc nhìn qua dãy số hiển thị trên màn hình rồi hạ cốc coffee xuống nhấc máy lên nghe.
– Có chuyện gì? – Lạnh lùng hỏi.
– …............... – Ở đầu dây bên kia, người đó trả lời cũng chỉ với thái độ bắt buộc, không thích.
– Trần Gia sao?
– Vâng.
– Lộng hành quá rồi nhỉ? – Ông ta giễu cợt.
– Ông tính thế nào?
– Ta sẽ có cách. – Ông ta dập máy trước khi người bên kia kịp nói thêm câu nào ( bất lịch sự). – Mi có vẻ lộng hành quá đấy, không phải mi muốn làm gì thì cũng được đâu. Hahahaha.....
Thế rồi, thu lại nụ cười đắc chí đó, ông ta tiếp tục gọi điện cho ai đó.
– Chủ tịch Trần, ông khỏe chứ?
– À, thì ra là chủ tịch Kim (ông ta đó). Ngọn gió nào khiến chủ tịch cao quý như ngài gọi điện cho tôi vậy?
– Không có gì, chỉ là có người không hiểu chuyện khiến con gái ông bị chuyển xuống lớp C của trường, không biết ông có cần tôi giúp không?
– Vậy thì tốt quá, trăm sự nhờ ngài, tôi đang không biết thế nào.
– Không có gì, chỉ là dự án khu công nghiệp mới mở của ông......... – ông ta cố ý kéo dài không muốn nói hết.
– À...à.... vâng, tôi đã biết, tập đoàn tôi luôn hoan nghênh ngài. – Chủ tịch Trần cắn răng mà nói ra. Dự án của ông đủ vốn rồi, bây giờ lại thêm ông ta tham ra thì phần tiền lãi của ông ta sẽ giảm, phần tiền bất chính cũng không dễ dàng đút vào túi vì càng nhiều người tham ra, ông ta sẽ càng bị soi mói. Vốn dĩ dự án này do những người họ hàng thân thiết cùng nhau làm như vậy ăn lợi sẽ nhiều vô số, thế mà ông ta lại chen chân vào. Đúng là làm việc gì cũng có cái giá của nó cả. Nhưng tập đoàn ông ta cũng đứng top 10 thế giới, việc Trần gia hợp tác cũng không nhiều bất lợi, ngược lại còn có ích nên chủ tịch Trần cũng miễn cưỡng đồng ý.
– Hợp tác vui vẻ chủ tịch Trần.
– Vâng, hợp tác vui vẻ.
Ngay sau đó, ông bố hờ của Jenny ra lệnh cho quản gia Wang gọi điện về trường. Ông ta ra lệnh cho Hiệu trưởng chuyển nhỏ Shee sang lớp A. Ban đầu nghe ông quản gia nói, ông Hiệu trưởng suýt ngất xỉu bởi vì chưa bao giờ ông trực tiếp nhận mệnh lện từ Chủ tịch Kim bời vì từ trước đến nay ông chỉ được quản gia Wang ra lệnh. Nhiều khi ông vẫn tưởng là quản gia Wang là chủ tịch. Còn điều thứ hai là, ông không biết nói thế nào với Jenny. Qua vài lần nói chuyện, ông tự hiểu con người Jenny không hề dễ chọc, nếu ông mà khiến cô ta tức giận chắc ông sắp sửa rời khỏi cái ghế Hiệu trường này đi là vừa.
Ông hiệu trưởng nuốt nước bọt, tinh thần tập chung cao độ nhưng tay vẫn run run cầm lấy điện thoại gọi cho Jenny.
– Dạ...dạ..thưa tiểu thư. -- lắp ba lắp bắp nói.
– Có chuyện gì? – Jenny lạnh lùng hỏi khi sắp đến giờ vào học tiết cuối cùng nếu cô mà vào muộn thì mấy bà giáo lại được dịp trình diễn bản “nội quy học sinh” cho cô nghe.
– Chủ tịch vừa gọi điện nói chuyển học sinh Trần Hoài Trang (shee) lên lớp A.
– …..Tôi biết rồi. Cứ làm như vậy đi. – Suy nghĩ 1 lát, Jenny nói với ông ta rồi tắt máy. “Ba à, tại sao ba lại quan tâm đến người xa lạ mà con thì không được ba quan tâm” – Jenny nghĩ thầm, điều cô mong ước có vẻ quá xa vời.
Ông hiệu trưởng thở phào nhẹ nhõm, cũng may là Jenny không có nổi điên nên nếu không ông hết đường sống.
– Sao rồi Hiệu trưởng ? – Viên thư kí thấy ông có biểu cảm như vậy tò mò hỏi.
– Ta cứ tưởng là sắp mất cái ghế này vậy.
–Tiểu thư nói sao?
– Cô ấy nói cô ấy biết rồi. Ta thật không hiểu được, 2 bố con với nhau mà sao lại ra quyết định trái ngược nhau vậy. Nếu chủ tịch đã giao cho tiểu thư làm Hội trưởng thì phải chấp nhận ý kiến của tiểu thư chứ? …..Thôi kệ họ, kẻ cấp dưới như chúng ta cứ biết nghe lời đi đã.
Ông Hiệu trưởng lắc đầu nói với thư kí mà không biết có người nghe lén từ nãy đến giờ.
– Ông ta có con gái sao? Hội trưởng?
Người đó rời khỏi đó đi thẳng đến lớp học trong lòng vui mừng không gì tả được, cuối cùng cũng có 1 chút tin tức của ông ta mà may mắn hơn lại liên quan đến Hội trưởng thần bí. Như vậy là một công đôi việc
Jenny bước vào lớp với khuôn mặt không vui. Thấy lạ, Halee và Gun gặng hỏi thì cô lắc đầu. Ngay lúc đó, loa trường thông báo nhỏ Shee được chuyển về lớp A thì cả lớp cũng như cả trường chắc sẽ sôi lổi bàn tán.
– Sao vậy nhỉ, Hội trưởng đuổi cô ta xuống lớp C rồi mà? – 1 học sinh lên tiếng thắc mắc.
– Chẳng nhẽ hội trưởng sợ nhà Trần Gia sao? – học sinh khác lại phụ hòa thêm.
Cả trường trở lên loạn vì thông tin trên, mọi người đặt nghi vấn lên Hội trưởng.
Jenny chỉ biết cười khổ trong lòng. Lúc đó Jee bước vào lớp với nụ cười tỏa ra nắng khiến cho cả lớp nhất là lũ con gái đứng hình. Bây giờ, bọn chúng không quan tâm đến Hội trưởng nữa mà bao ánh mắt “ thèm muốn” hướng về Jee.
– Mình có nên cảm ơn anh ta không nhỉ? – Jenny nghĩ thầm.