• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lễ cầu siêu ở một ngôi chùa lớn...

Hôm nay Catie Fox cũng có mặt, vừa là thay mặt ông nội, vừa là bản thân muốn tới để chia buồn với Hình gia.

Quý Mộng Ny là dâu trưởng, vốn tưởng sẽ bận rộn vô cùng nhưng Hình Thịnh Minh chu toàn đâu ra đấy. Việc này năm nào cũng diễn ra đều đặn, nên mọi người ở nhà họ Hình đã quen.

Hai người định đi ra dãy nhà sau để xem đồ ăn chay cho bữa trưa thế nào, tình cờ gặp Hoàng Chiêu Lam đang nói chuyện với bố, nhìn vẻ mặt có vẻ khó chịu. Catie định đi qua, nhưng Mộng Ny lại giữ tay đối phương lại.

Chúng ta đi đường khác, họ đang nói chuyện mà, đừng làm gián đoạn.Vâng!Catie rất tôn trọng Quý Mộng Ny, tuy thích Hình Thịnh Minh mà không đu được, nhưng vẫn biết điều ngoan ngoãn lễ phép, cơ bản cũng hiểu nếu dám hỗn với chị dâu, nhất định Hình Thịnh Minh sẽ không vui.

Khi hai người xoay người chuẩn bị đi hướng khác, lại bất ngờ nghe thấy Hoàng Chiêu Lam gắt lớn.

- Bố là đồ giả dối!

Sự bất bình mất bình tĩnh này khiến Mộng Ny nhíu mày quay lại xem tình hình. Catie cũng tò mò, vì khi nãy bố con họ Hoàng rất thân thiết, còn thấy người đàn ông kia buồn thương vợ lắm.

Con ăn nói cái kiểu gì thế? Bố cho con ăn học không phải để con láo toét.Bố thôi đi. Ông ngoại mất rồi nên các người không coi ai ra gì phải không? Giỗ vợ mà chẳng ở lại, chỉ chăm chăm về nhà với con hồ ly tinh kia?Im miệng. Đó là dì con!Dì cái con khỉ. Cô ta hơn con có mấy tuổi! Có phải hai người qua lại trước khi mẹ con mất?Không nói với con, ta phải đi có việc.Bố nói đi, bố có yêu thương mẹ con con thật không? Hay chỉ vì mẹ mang họ Hình, sợ ông ngoại nên tỏ ra yêu vỢ...Người đàn ông không bận tâm con gái mà bỏ đi, Hoàng Chiêu Lam níu tay bố lại và hét.

- Nói đi, bố nói đi.

Catie nhìn Quý Mộng Ny nhăn nhó, từ xa họ thấy một người phụ nữ trẻ đi tới và được bố của Hoàng Chiêu Lam cầm tay nâng niu.

- Khốn kiếp, sao bố dám để cô ta vác mặt tới chỗ làm lễ mẹ con!

Ánh mắt phẫn nộ của Hoàng Chiêu Lam khiến Catie nổi cả da gà.

- Chiêu Lam, bình tĩnh đi. Dì cũng muốn tới làm lễ cho mẹ con, nhưng bố con không cho dì vào.

Hoàng Chiêu Lam cười lạnh rồi chửi bới.

Con đàn bà đê tiện này, cút ngay trước khi tôi lôi cổ cô ném ra ngoài.Dì không có ý xấu đâu....Chiêu Lam điên tiết đưa tay muốn kéo người xưng "dì" kia ra ngoài, lại bị bố hất tay phũ phàng.

- Con cẩn thận coi. Dì con đang mang thai.

Câu này làm ba cô gái sững sờ.

Catie đưa tay bịt miệng đầy kinh ngạc và nhìn Quý Mộng Ny, còn cô lại thở dài nhìn Hoàng Chiêu Lam.

- Các người điên à. Mang thai? Bố, bố có phải mụ mị rồi không? Ở tuổi bố người ta có cháu, còn bố lại sinh con.

Bố quên lời hứa với ông ngoại con rồi? Bố nói mẹ con mãi mãi là người vợ hợp pháp duy nhất của bố, bố sẽ không có con với ai khác, cả đời sẽ lo lắng cho chị em con. Ông mất rồi, nên bố lật mặt? •

Hoàng Chiêu Lam!Sao, bố quát con vì cô ta. Con điếm đó chỉ là một ả thư ký ve vãn bò lên giường...Cánh tay người bố giơ lên, Quý Mộng Ny hốt hoảng lại thấy Hoàng Danh Dương xuất hiện rất nhanh đỡ lấy.

- Bố, đây không phải nơi đế...

Hoàng Danh Dương nhìn vợ hai của bố bằng thái độ chán ghét khinh thường. Khi Mộng Ny thở phào vì Hoàng Chiêu Lam tránh được cú tát thì bất ngờ.

" Bốp"

Một bên mặt Hoàng Danh Dương hứng trọn cú đánh của người là bố mình. Hoàng Chiêu Lam phẫn nộ muốn đánh người phụ nữ kia thì lại bị em trai ngăn cản.

Bỏ đi. Đụng vào bấn tay.Nhưng....Hoàng Danh Dương ghim chặt tay chị gái, tới mức gân xanh hẳn rõ dưới lớp da, sau đó nghiến răng nói.

- Con sẽ nhớ cái tát này. Nhờ nó mà con thêm hiểu người bố "tuyệt vời" đây. Bố đưa "vợ hai" của bố đi đi, chị em con không có bố thì vẫn ổn.

Chiêu Lam mắt đỏ lên nhìn em trai.

- Em điên à, em bất cần thế, khác gì không cần nhà họ Hoàng. Không thể để con mụ đó... Nhà họ Hoàng chúng ta phải giữ lấy. (

Catie Fox cũng bất giác thở dài.

- Hzzz, xem ra hai chị em nhà đó cũng chẳng sung sướng gì. Chị dâu, người bố kia em cảm giác cũng chẳng tốt đẹp. Nếu cô vợ hai mà sinh con trai, không khéo....

Tránh cho chị em họ Hoàng thấy có người khác chứng kiến sẽ bị ngại, Mộng Ny kéo Catie lánh đi, tự nhiên thấy tội nghiệp Hoàng Chiêu Lam sao sao ấy, và nhắc nhở Catie đang luyên thuyên bình luận.

- Đó là việc gia đình họ, em đừng để ý quá. Họ lớn cả rồi, sẽ biết cách cư xử và giải quyết vấn đề thôi.

Biết bản thân hơi vô duyên, Catie lầm lũi dạ vâng, nhưng trong lòng vẫn hiếu kì, vừa đi vừa mở điện thoại để lên mạng tìm hiểu về nhà họ Hoàng.

Không xem thì thôi, xem rồi càng thấy gia đình đó bất ổn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK