• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiểu tử, khá lắm! Chẳng qua hiện tại ngươi không người bảo vệ, sao có thể đánh thắng ta?” Lão đầu cười ha hả, lại vung tay lên: “Lão Hoàng, lên cho ta! Cắn rách quần hắn!”

“Gâu gâu ~~” Lão Hoàng vọt lên.

Lâm Bắc Phàm cúi đầu nhìn Tiểu Manh, phát hiện nó quá yếu đuối, có lẽ nó không thể cản được thế công của Lão Hoàng.

Nghĩ vậy, hắn gọi lớn: “Tần lão đầu, lên cho ta, đêm nay chúng ta ăn thịt chó!”

Tần lão gia tử đang đứng một bên xem kịch tức giận đến mức ho khan.

Bảo lão ta liều mạng cùng một con chó, thằng nhãi này thật sự không phải người.

Lão ta quay mặt sang chỗ khác, giả vờ không nghe.

Nhưng vào lúc này, con mèo Radgoll đột nhiên anh dũng vọt ra, ngăn khuất trước mặt Lão Hoàng, lông toàn thân dựng đứng, vừa dữ vừa dễ thương kêu: “Meo meo”.

Lâm Bắc Phàm nhìn mà cảm động vô cùng, không uổng công mình yêu thương nó.

Đồng thời hắn cũng chuẩn bị sẵn sàng ra tay PK con Lão Hoàng hung mãnh kia bất cứ lúc nào.

Kết quả, Lão Hoàng đột nhiên ngừng lại, thân thể và chiếc đầu to hạ thấp xuống, hai mắt đang hung mãnh trở nên ôn nhu, nhìn Tiểu Manh với ánh mắt nịnh nọt.

Tiểu Manh quơ móng vuốt đáng yêu đánh nó, nó cũng không đánh trả.

Thời khắc này, cả Lâm Bắc Phàm và lão đầu kia đều ngơ ngác.

Lâm Bắc Phàm hưng phấn: “Tiểu công chúa, làm rất tốt! Dùng hai móng vuốt đáng yêu của ngươi đánh chết nó đi!”

Lão đầu kia tức giân đến đen mặt: “Lão Hoàng, tình mẫu tử của ngươi có tràn lan cũng phải đổi thời điểm, có được không? Thời khắc mấu chốt thế này, ngươi lại khiến ta như xe tuột xích, làm ta tức muốn chết!”

“Lão già, còn chiêu gì thì ngươi cứ sử dụng hết đi. Hiện tại chỉ có mình ta, ngươi cũng không còn chó, xem ngươi có thể làm gì được ta?” Lâm Bắc Phàm một bộ tiểu nhân đắc chí, chống nạnh cười ha ha.

“Còn ta! Nhìn xem ta có thể giết tên tinh trùng lên não nhà ngươi không!” Lão đầu xắn tay áo lên, xông tới muốn dạy dỗ Lâm Bắc Phàm.

Lâm Bắc Phàm sợ hết hồn, lão đầu này thật dũng mãnh, tuổi đã cao lại dám liều mạng với hắn.

Nếu không cẩn thận bị gã xuống ăn vạ thì phải làm sao bây giờ?

Lấy trình độ vô sỉ của lão đầu này, rất có khả năng sẽ làm chuyện đó.

Vì vậy, Lâm Bắc Phàm không hề nghĩ ngợi, nghiêng đầu mà chạy.

“Tiểu tử, ngươi đừng chạy! Ngoan ngoãn dừng lại để ta đấm hai phát!” Lão đầu kêu to.

“Là ngươi bị ngu hay ngươi tưởng ta ngu? Nếu như ta dừng lại, ngươi ngã xuống thì ta biết làm thế nào? Ta đây ghét nhất những người giả bị đụng đòi tiền!” Lâm Bắc Phàm oán giận nói.

Lão đầu càng giận dữ: “Lại dám nói xấu ta như vậy... tiểu tử ngươi đúng là đáng bị đánh!”

“Vậy ngươi cứ đến đây đi, ta chờ ngươi! Cố mà đuổi kịp!”

Kết quả, hai người chạy hai vòng.

Lâm Bắc Phàm thân cường lực tráng, chạy hai vòng chỉ là chuyện nhỏ.

Thế nhưng lão đầu kia lại khác, mệt mỏi thở phì phò, giọng điệu cũng mềm đi vài phần: “Tiểu tử, ngươi mau dừng lại để ta đánh hai phát đi, nếu không ta tâm khí khó thuận! Ngươi yên tâm, lão tử là người có tiền, lão tử không thèm lừa tiền ngươi!”

“Người uống say đều bảo mình không say, người muốn lừa tiền đều nói mình có tiền!” Lâm Bắc Phàm không khách khí trả lời.

“Ngươi... ngươi đúng là tên nhóc láo toét!” Lão đầu tức giận tới mức mạch máu suýt chút nữa nổ tung.

Vì câu này, hai người lại tiếp tục chạy thêm hai vòng nữa.

Lâm Bắc Phàm vẫn không có chuyện gì, còn lão già kia đã thở hồng hộc, thế nhưng vẫn không buông tha.

Lâm Bắc Phàm có chút ngưỡng mộ nghị lực của hắn ta.

“Tiểu tử, ngươi đứng lại cho ta, lão đầu ta thực sự có tiền, đảm bảo sẽ không lừa ngươi. Không tin ngươi cứ hỏi Tần lão đầu, hắn có thể làm chứng cho ta. Một quyền một trăm vạn, ngươi thấy thế nào?” Lão đầu kia bắt đầu nói điều kiện.

Lâm Bắc Phàm cũng nhìn ra, lão đầu này là người thẳng tính, có sao nói vậy, nói đánh ngươi hai phát thì nhất định phải đánh ngươi hai phát, cho dù có lỗ vốn cũng nguyện ý làm, nếu không sẽ rất khó chịu trong lòng.

Thế nhưng, sao hắn có thể bị một trăm vạn dụ dỗ như vậy?

Nếu ta thiếu tiền, chỉ cần tìm lão bà là xong.

Cùng lắm nàng cũng chỉ đề xuất một vài điều kiện ngượng ngùng, cắn môi cho qua là xong.

Nào giống lão đầu này, lại muốn đánh ta...

Cho dù ta có chết cũng không theo!

Tiểu thịt tươi ta đây tuyệt sẽ không khuất phục một lão thịt khô!

“Ngươi nằm mơ! Lâm Bắc Phàm ta tuyệt không khuất phục!” Thân thể Lâm Bắc Phàm lại tràn đầy năng lượng, chạy trốn càng nhẹ nhàng.

Còn Tần lão đầu thì cười đến gập cả người: “Hàn lão đầu, ngươi cũng có ngày hôm nay... ha ha ha...”

Lại hai vòng...

Không đúng, chỉ có một vòng rưỡi, lão đầu kia đã chạy không nổi rồi.

“Ôi xong ta rồi... Eo của ta muốn gãy rồi! Còn cả khớp của ta đều sắp không sử dụng được! Tiểu tử thúi nhà ngươi thật không biết kính già yêu trẻ, không biết nhường một lão đầu tuổi đã cao như ta...” Lão đầu mệt mỏi không đứng dậy được, ngồi bệt dưới đất thở phì phò.

“Tần lão đầu, ta không thể không nói ngươi, ngươi dạy tôn tử kiểu gì vậy? Nếu hai mắt ta nhắm lại rồi không mở ra được, ta nhất định sẽ kéo ngươi theo!” Hàn lão gia tử dựng râu trừng mắt.

Tần lão gia tử cười ha hả: “Chuyện này liên quan gì đến ta! Ai bảo ngươi đắc tội với tiểu tử kia? Tiểu tử kia mặt dày kinh khủng, đến ta cũng bị chọc tức không biết bao nhiêu lần... Không nghĩ ngươi cũng có ngày hôm nay! Ha ha...”

“Tiểu tử kia không phải tôn tử ngươi?” Hàn lão đầu trừng mắt.

“Dĩ nhiên không phải, nếu ta có một tôn tử thế này ta đã sớm tức chết, sao có thể sống đến giờ?” Tần lão đầu tức giận.

Nhớ lại tình cảnh vừa rồi, Hàn lão đầu gật đầu công nhận: “Nói vậy cũng có lý!”

“Vậy hắn là con cháu nhà ai? Lớn lên đẹp trai như vậy, tính tình lại thúi um, sao ta chưa từng nghe qua?”

Tần lão đầu lắc đầu cười nói: “Hắn cũng không phải con ông cháu cha gì, là một người bình thường...”

“Thiếu nã pháo! Người bình thường lại có thể đi cùng ngươi? Tần lão đầu, ngươi lại không nói thật...” Hàn lão đầu hồ nghi nhìn Tần lão đầu.

Tần lão đầu cười khổ: “Ta cũng không biết nói thế nào, nói chung ngươi với hắn ở chung lâu ngày rồi sẽ biết. Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, ngươi có quan hệ tốt với hắn, sẽ có thu hoạch bất ngờ!”

“Thu hoạch gì? Hiện tại ta chẳng thu hoạch được gì ngoài một bụng tức giận!” Hàn lão gia tử thở hồng hộc, sau đó mặt mày đột nhiên giãn ra cười ha hả: “Sảng khoái! Đã lâu rồi ta không được thoải mái thế này! Tiểu tử này thật thú vị, thú vị hơn những tên khác nhiều, trung thực không làm bộ, muốn gì làm đó, ta thích tiểu tử này!”

“Lại yêu thích ta, quả nhiên ngươi là lão biến thái!” Lâm Bắc Phàm la hoảng lên.

Hàn lão gia tử: “...”

“Lão biến thái? Nói quá đúng, ha ha...” Tần lão gia tử thoải mái cười to.

Hàn lão gia tử: “...”

Hàn lão gia tử tức giận đến đen mặt.

Giờ khắc này, hắn ta chỉ muốn đứng lên đuổi giết Lâm Bắc Phàm thêm hai vòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK