• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liên tục hai tuần lễ, ngay cả cửa lớn Lâm Bắc Phàm cũng không bước ra một bước, hoàn toàn ở nhà nựng mèo.

Sở dĩ như thế là vì sự kiện truy sát kinh tâm động phách lúc trước thực sự dọa Bạch Thanh Tuyết. Vì sự an toàn của lão công nhà mình, nàng đã trang bị thêm cho Lâm Bắc Phàm hai bảo tiêu, còn đặc biệt mua một chiếc xe chống đạn.

Lâm Bắc Phàm giật nảy mình, dựa vào tài sản của mình còn sử dụng xe chống đạn? Có cần phải khoa trương quá mức như vậy không?

Người sở hữu tài sản hơn 100 ức cũng chưa chắc đã có được.

Chỉ có điều, nếu lão bà nhà mình đã kiên trì như vậy, có lòng tốt như vậy, Lâm Bắc Phàm cũng không thể cự tuyệt. Trước mắt xe chống đạn còn chưa được đưa đến, cho nên Bạch Thanh Tuyết liên tục dặn dò hắn cứ an tâm ở nhà trước, chờ khi xe được đưa đến lại đi ra ngoài chơi.

Lâm Bắc Phàm cũng không để ý, đối với hắn, dạng sinh hoạt như trạch nam này hắn đã rất quen thuộc, ngoại trừ lúc nào cũng có hai lão đầu năm lần bảy lượt gọi điện thoại tới quấy rối, tương đối đáng ghét, những cái khác còn tốt.

Hiện tại nghĩ lại chuyện trong tuần lễ vừa rồi, trong lòng Lâm Bắc Phàm lại cảm thấy quái dị vô cùng.

Những chuyện này có thể là do tên tình địch ở Ma Đô xa xa phái tới hại hắn.

Kết quả còn chưa trực tiếp giao thủ, chỉ trong lúc đua xe vô tình nhìn người ta một cái, từ đó người ta đã không cách nào tự gánh vác sinh hoạt nữa.

Chân bị cắt, người bị tống vào ngục, cuối cùng còn cửa nát nhà tan.

Ngay cả tên tình địch kia cũng đắp rất nhiều nhân tình và tiền tài, nhưng cuối cùng vẫn không làm nên chuyện gì, thua thiệt đến mức cứ phải gọi là bực bội.

"Ai, ta còn chưa nghiêm túc, ngươi đã ngã xuống." Lâm Bắc Phàm rất thất vọng, phiền muộn trong lòng không nói được thành lời.

Vốn dĩ hắn còn muốn chơi một hồi với đống tình địch sau lưng lão bà, dẫn đến một trận quyết đấu say sưa sảng khoái, thể nghiệm tính siêu việt của nhân sĩ xuyên không, kết quả lại làm người ta vô cùng thất vọng.

Cảm giác những tên được gọi là đỉnh cấp đại thiếu này cũng chỉ như vậy mà thôi.

Ngoài ra, trong thời gian hai tuần lễ, kỳ hai, kỳ ba của [ Phi Thành Vật Nhiễu ] đều thuận lợi lên sóng, đều lấy được thành tích vô cùng chói mắt, tỉ lệ người xem bình quân đều đột phá 2%, tỉ lệ người xem cao nhất đều có thể đạt tới 3%.

Trong xã hội, [ Phi Thành Vật Nhiễu ] được thảo luận vô cùng náo nhiệt, cơ bản mỗi một kỳ được truyền ra, điểm nóng thảo luận đều liên quan tới nó nhanh chóng được đẩy lên hot search, sinh ra ảnh hưởng rộng rãi.

Trong lúc đó, có web mạng hô hào dùng giá một ức để mua bản quyền độc bá [ Phi Thành Vật Nhiễu ] năm 2018 season 1, thế nhưng Bạch Thanh Tuyết lại không chút do dự cự tuyệt.

So với việc kiếm được một ức, nàng thà rằng đặt nó trên đài truyền hình không ngừng phát lại, mọi người muốn xem chỉ còn nước mở đài truyền hình Tinh Quang lên, dùng nó để hấp dẫn lưu lượng, khiến đài truyền hình Tinh Quang lớn mạnh hơn.

Các nhà đài khác nhìn thấy đài truyền hình Tinh Quang có được tỉ lệ người xem siêu cao, cùng với tiền quảng cáo giá trên trời, đã sớm đỏ mắt.

Bọn hắn nhanh chóng đẩy tiết mục hẹn hò của mình ra, [ Phi Thường Hoàn Mỹ ] [ Ông Trời Tác Hợp ] [ Ái Tình Liên Liên Khán ] các loại, ý đồ phân thịt uống canh.

Tiết mục bị bắt chước là điều không thể tránh khỏi, bởi vì ngành vui chơi giải trí của Trung Quốc phát triển khá chậm chạp, cơ chế bảo vệ bản quyền chưa hoàn thiện, dẫn tới chỉ cần tiết mục nào hot lên, đều sẽ bị các nhà đài khác bắt chước.

Đối với việc này, Lâm Bắc Phàm cũng rất bất đắc dĩ.

Chỉ có điều tuy rằng tỉ lệ người xem của bọn họ cũng không tệ, nhưng vẫn không thể trâu bò như [ Phi Thành Vật Nhiễu ], tỉ lệ người xem bình quân nhiều nhất là chừng 1%, cao nhất cũng chỉ mới vừa đột phá 1.5%.

Tất cả đều là vì bọn hắn đẩy tiết mục của bản thân ra quá qua loa, công đoạn xử lý không quá nhiều, không giống đài truyền hình Tinh Quang có cả phương án kế hoạch hoàn chỉnh, cho nên tiết mục vô cùng ẩu, hiệu quả tống nghệ không tốt, khiến người ta xem mà xấu hổ.

Thứ hai, người chế tác và người dẫn chương trình của bọn hắn không được tốt lắm, chỉ có thể coi là nhân tài hạng hai. Đài truyền hình Tinh Quang phân phối Tiền Đa Đa - đạo diễn quỷ tài am hiểu lẫn lộn nhất - còn có Mạnh Tiểu Phi với năng lực dẫn chương trình hạng đầu, trình độ đương nhiên không thấp. Nhưng trong lúc nhất thời, những đài truyền hình khác không thể tìm được hai người ưu tú như vậy, cho nên trình độ theo không kịp.

Cuối cùng, có viên châu ngọc là [ Phi Thành Vật Nhiễu ] dẫn đầu, những tiết mục khác có vẻ thua kém chị, khán giả lại không mù, đương nhiên sẽ chọn show đẹp, show hay để xem.

Trong này còn phát sinh một chuyện đáng chê cười, có một đài truyền hình hạng đầu nói khoác mà không biết ngượng, kêu gọi quảng cáo với giá chín ức.

Bởi vì bọn hắn cho rằng, đều là gameshow ra mắt, đài truyền hình Tinh Quang còn chưa thể tính là đài truyền hình hạng ba lại có thể bán các vị trí quảng cáo với giá 8 ức, bọn hắn thân là đài truyền hình nhất lưu, sao có thể không lấy được mức giá cao như vậy.

Kết quả, sau khi giá cả này được tung ra bên ngoài, trực tiếp dọa lui mấy xí nghiệp tài chính hùng hậu vốn có ý định hợp tác.

Nhưng bọn hắn vẫn tràn đầy tự tin, cũng không giữ lại nhiều, cho rằng một khi tiết mục được phát sóng khán giả nhất định sẽ bạo rạp, cuối cùng những xí nghiệp kia nhất định sẽ kêu khóc chạy trở về xin tài trợ.

Kết quả, sau khi tiết mục được truyền ra, tỉ lệ người xem một mực giảm xuống, khiến bọn họ khóc ngất trong nhà vệ sinh.

Tuy rằng gặp phải sự trùng kích của tiết mục nhái, nhưng lượng người xem của [ Phi Thành Vật Nhiễu ] vẫn ổn định như trước, Bạch Thanh Tuyết bắt đầu chuẩn bị cho tiết mục thứ hai [ Phi Nhĩ Mạc Chúc ]. Nàng muốn chế tạo [ Phi Nhĩ Mạc Chúc ] thành Định Hải Thần Châm thứ hai của Đài truyền hình Tinh Quang. Trước mắt, việc chế tác giai đoạn đầu đã hoàn tất, có thể bắt đầu thu, hai tuần sau có thể đưa ra thị trường.

Đúng lúc này, Lâm Bắc Phàm nhận được một cuộc điện thoại, trong điện thoại truyền đến giọng nói tức giận của Tiền Đa Đa: "Sư phụ, việc lớn không tốt, Bạch nữ thần của ngươi bị người khác bắt nạt!"

Lâm Bắc Phàm giật nảy mình, lão bà của ta bị bắt nạt?

Là ai?

Lâm Bắc Phàm giận tím mặt: "Ai dám bắt nạt lão bà ta? Ngươi nói cho ta biết, ta lập tức chơi chết hắn ta!"

Cảm nhận được sát khí của Lâm Bắc Phàm truyền tới từ đầu bên kia điện thoại, đập thẳng vào mặt, Tiền Đa Đa rùng mình, giọng nói khô khốc: "Sư phụ, cái kia... chuyện còn chưa khoa trương đến trình độ phải giết người khác, không nghiêm trọng như ngươi nghĩ!"

Lâm Bắc Phàm ngữ khí bất thiện: "Là chính ngươi nói lão bà ta bị người bắt nạt..."

"Ách, chuyện là thế này, có lẽ là đài truyền hình của chúng ta bị đám lưu manh theo dõi. Từ tuần trước, trong đài truyền hình chúng ta đã thường xuyên phát sinh chuyện mất trộm, bị phun sơn, vật phẩm công cộng bị đập nát, một đống rác đổ ngập trước cửa ra vào, không cho mọi người vào đài truyền hình, thậm chí bọn chúng còn ra tay với nhân viên của chúng ta... Đã có vài nhân viên của đài bị đám vô lại này đả thương, ngay cả Mạnh đầu trọc cũng thiếu chút nữa bị đánh. Hiện tại những chuyện đang phát sinh trong đài truyền hình khiến lòng người bàng hoàng, không cách nào tập trung làm việc..."

"Bắt đầu từ tuần trước? Sao ta chưa từng nghe tới?" Hắn nhớ tới những ngày này, sắc mặt Bạch Thanh Tuyết một mực không quá tốt, hắn vốn tưởng nàng làm việc quá mệt mỏi, không nghĩ tới lại là vì việc này.

"Có lẽ Bạch nữ thần sợ ngươi không yên tâm, cho nên không nói chuyện này cho ngươi. Dù sao những chuyện này cũng không tính là đại sự gì, lại vô cùng phiền phức, báo cảnh sát cũng vô dụng."

Loại chuyện này báo cảnh sát thật sự không có tác dụng gì.

Đám lưu manh này có đoàn thể, hoặc là thần long thấy đầu không thấy đuôi, hoặc là không có chỗ ở cố định, tinh quái cực kì, vô cùng khó bắt.

Coi như ngươi may mắn bắt được bọn hắn, nhưng với tội của bọn hắn, cùng lắm cũng chỉ bị giam vài ngày rồi thả ra, sau đó bọn hắn lại tiếp tục quấy rối ngươi, tệ hại hơn là đánh ngươi, hỏi xem ngươi có phiền hay không?

Khó chịu hay không?

"Được rồi, nếu Thanh Tuyết đã chọn không nói chuyện này cho ta, vì sao ngươi còn liên hệ với ta?"

Tiền Đa Đa cười ha hả: "Đối với việc này... có lẽ người khác không có biện pháp gì, nhưng sư phụ không phải người bình thường! Ngươi là nhân sĩ tu tiên trong truyền thuyết! Vừa ra tay, việc này còn không dễ như trở bàn tay sao?"

Lại là lý do ngáo này, sao tên mập mạp này vẫn chấp mê bất ngộ như vậy?

Muốn tu tiên đến điên rồi!

Lâm Bắc Phàm im lặng nói: "Mập mạp, ngươi nghĩ nhiều. Chỉ có điều tâm ý của ngươi ta lĩnh, chờ lát nữa ta sẽ tới xem!"

Lâm Bắc Phàm thay một bộ y phục, ngồi lên chiếc xe chống đạn mới vừa được vận chuyển đến, dẫn theo bốn bảo tiêu cùng ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK