Thánh Khinh Hồng thấy nàng có hứng thú cao như vậy liền quyết định cùng nàng đi vào một lần, nàng có được ám hệ nguyên tố lực, hắn cũng là ám hệ nguyên tố lực, như vậy bọn họ có thể hấp thu rất nhiều ám nguyên tố, đi vào đối với bọn họ chỉ có lợi chứ không có hại.
"Các ngươi cũng muốn đi vào sao?" Tiểu chính thái vốn đang nói chuyện nhìn chằm chằm vào Mộc Khuynh Cuồng và Thánh Khinh Hồng nhíu mày hỏi.
Mộc Khuynh Cuồng khẽ gật đầu, đối với rừng rậm khói đen này nàng có hứng thú lớn vô cùng.
"Rừng rậm khói đen nghe nói rất nguy hiểm, bên trong cũng rất quỷ dị, người bình thường tu luyện không cao đều không dám đi vào, chúng ta là đệ tử học viện Thánh Đức, không bằng các ngươi cùng đi vào với chúng ta, nhiều người cũng có thể chăm sóc lẫn nhau." Mặt tiểu chính thái tràn đầy hiền hòa nói, dù sao nhiều người sẽ cólực lượng lớn, mọi người chiếu ứng lẫn nhau so với ít người vẫn tốt hơn nhiều.
"Tốt, chúng ta cùng đi vào với các ngươi." Mộc Khuynh Cuồng rất sảng khoái nói, học viện Thánh Đức? Cái tên này nghe rất hay.
Thánh Khinh Hồng vừa đi vừa giới thiệu cho Mộc Khuynh Cuồng về học viện Thánh Đức, lúc này chỗ bọn họ đang ở, là biên giới giữa Tần Thiên đế quốc và Tây Cống đế quốc, rừng rậm khói đen vừa vặn nối gắt gao hai đại đế quốc cùng một chỗ, một nửa ở Tần Thiên, một nửa ở Tây Cống.
Học viện Thánh Đức cũng là học viện liên hợp giữa Tần Thiên và Tây Cống, ở đại lục này vẫn còn có chút danh khí.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn mấy đệ tử đùa giỡn cùng một chỗ ở phía trước, trong lòng có chút hâm mộ nho nhỏ, từ nhỏ đến lớn, nàng và Thiên Sát đều chưa từng đi học, thời thơ ấu đều bị nghĩa phụ của các nàng đưa tới tổ chức sát thủ huấn luyện, các nàng căn bản chưa từng trải qua cảm giác cùng bạn học chơi đùa chung đụng.
Nàng cũng khát vọng có bằng hữu, có người có thể thổ lộ tình cảm, đùa giỡn lẫn nhau, nói cái gì cũng có thể nói với bằng hữu.
Đúng là đi vào dị giới, nàng không dám dễ dàng thổ lộ tình cảm, có lẽ là thói quen từ lúc đầu làm sát thủ tới nay, lúc kết giao người khác, trong lòng nàng luôn luôn dâng lên một cỗ cảm giác đề phòng và cảnh giác.
"Ngải Ảnh, ngươi đi chậm một chút, chúng ta đi cùng nhau." Tiểu chính thái gọi Tiêu Vân, hắn thấy Ngải Ảnh một mình đi về phía trước, rất lo lắng.
Sau khi Ngải Ảnh thấy toàn bộ bọn họ cùng đi vào, mới dừng lại chân xoay người nhìn bọn họ, vô cùng hưng phấn cười nói, "Ta còn tưởng rằng các ngươi thật sự muốn làm tiểu quỷ nhát gan nha, chúng ta cứ vào đi bên trong, sợ cái gì!"
Tiêu Vân mang theo những đồng học khác đến gần nàng, nhìn phía trên rừng rậm trôi nổi khói đen, mấp máy môi nói, "Nơi này kì quái kinh khủng, chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn."
"Ngươi nha! Luôn cảnh giác như vậy, tốt lắm sao! Hiện tại ta đi theo các ngươi cùng vào, ta nói cho các ngươi biết, lần này chúng ta nhất định phải tìm được ma hạch cao cấp, miễn cho người của ngũ ban xem thường chúng ta." Vẻ mặt Ngải Ảnh tức giận nói, vừa nghĩ tới những người ngũ ban kia luôn chê cười các nàng, trong lòng nàng liền nổi giận đùng đùng.
Những bạn học khác vừa nghe Ngải Ảnh nói như vậy, rối rít mở miệng nói, "Đúng vậy, chúng ta không thể để cho người ngũ ban xem thường chúng ta."
"Tốt! Mọi người, tất cả chúng ta cùng nhau đồng tâm hiệp lực, lần này nhất định phải săn giết được ma thú cấp bảy cấp tám, để cho bọn họ nhìn một chút xem." Tay Tiêu Vân nắm chặt lại thành quả đấm rất kiên định nói, mặc dù gương mặt hắn thoạt nhìn có chút trẻ con, nhưng trên người lại có một cỗ khí thế trầm ổn.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn bộ dáng đoàn kết của bọn họ, khóe miệng khẽ mỉm cười dịu dàng, dường như nàng chứng kiến được cảnh trước kia nàng và Thiên Sát cùng đi ra ngoài làm nhiệm vụ, mỗi một lần các nàng đều đoàn kết như vậy, trong lúc này, nàng thật muốn gia nhập cùng bọn họ, nàng có phải cũng có thể đi học viện học tập hay không!
Mặc dù hiện tại đấu khí của nàng cấp bậc rất cao, nhưng học không có chừng mực, vẫn có rất nhiều thứ nàng không hiểu, nàng còn cần trưởng thành, hơn nữa nàng rất muốn cảm thụ không khí của học viện.
"Ây, các ngươi là?" Đột nhiên Ngải Ảnh thấy được Mộc Khuynh Cuồng và Thánh Khinh Hồng, oa, vị mỹ nam tử này thật đẹp trai!