Mục lục
Vô Tự Thiên Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Tiểu Khai nhảy dựng, nhất thời liên tục gật đầu: " Đúng đúng, bình nước kia cũng có dị hương tỏa ra, hơn nữa, nó cũng là tài liệu thần cấp…"

Hắn vội vã móc Vạn Uẩn Bình trong lòng ngực, lấy bình nước ra, Ma Tôn ở bên cạnh nhìn thấy, lại biểu hiện ra không có bao nhiêu hứng thú, dù sao, trên thế giới không có chuyện thấu xảo như vậy, mắt thấy Tiểu Khai lấy ra bình nước, Tiểu Trúc tiếp nhận, dùng sức lắc vài cái, đúng thật là không có chút tiếng động. Tiểu Ảnh ở bên cạnh cười nói: " Khai ca, không phải là một bình không đó chứ?"

Vẻ mặt Tiểu Khai lại trở nên cổ quái, căn bản không để ý Tiểu Ảnh, lại thúc giục Tiểu Trúc: " Nhanh, mở nắp bình thử xem."

Tiểu Trúc " ba" một tiếng vẹt nắp bình ra, nhất thời một cỗ dị hương tỏa ra, Ma Tôn dùng sức hít một hơi, nhất thời có chút kích động, Tiểu Ảnh vẫn chưa hiểu, còn ở bên cạnh trêu chọc nói: " Nga, Khai ca, nháo cả nửa ngày thì ra là một bình thơm…" Lời mới nói một nửa, bỗng nhiên thấy hoa mắt, Ma Tôn thoáng động thân, đã đoạt bình nước từ trong tay Tiểu Trúc, trực tiếp đưa đến trước mắt, nheo nheo nhìn vào trong bình nước.

" Trời ạ…" Thanh âm Ma Tôn nhất thời có chút run rẩy: " Trong này quả nhiên không hề trống rỗng…nhưng rõ ràng không có tiếng nước, chẳng lẽ…chẳng lẽ thật sự là Tịnh Hóa thủy?"

Bốn người đứng trên cây trâm, đồng thời phát ra tiếng hít thật sâu.

Vô luận là phải hay không phải, thì cũng phải thử xem, Tiểu Khai thực ra thật hào phóng, mặc cho Ma Tôn làm gì thì làm, Tiểu Hùng Miêu cũng bậm môi, nói thầm trong miệng: " Đó là tài liệu thần cấp a…cũng phải có gì đổi lại chứ…"

Ma Tôn tìm được vị trí chân ngao mới rớt xuống, cẩn thận đổ bình nước, đổ ra một ít giọt nước đi ra, một giọt nước dừng trên miệng lỗ thủng, nhất thời sinh ra hiệu quả rõ ràng, chất lỏng nhũ trắng phảng phất như bị phản ứng, dần dần biến thành trong suốt, sau đó, miệng lỗ thủng dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được bắt đầu biến hóa, theo bộ dáng miệng lỗ thủng đang bị ăn mòn hư thối, dần dần trở nên bóng loáng, thẳng đến khi không còn một chút dấu vết nào, không ngờ chỉ trong thời gian vài phút ngắn ngủi mà đã hoàn thành xong việc chữa trị.

Ma Tôn ưỡn ngực, thở ra một hơi thật dài, cảm thán nói: " Quả nhiên là ý trời, đây đúng là Tịnh Hóa thủy!"

Nàng nhìn Tiểu Khai, nhất thời có điểm khó xử: " Đại sư, Tịnh Hóa thủy này thật đúng là vô giới chi bảo, nhưng nếu muốn bổ thiên, thì phải…"

" Ngươi không cần nói, ta hiểu được." Tiểu Khai cười a a khoát khoát tay, hô câu cửa miệng: " Bảo vệ hoàn cảnh, mỗi người có trách nhiệm."

Mặc dù Tiểu Khai dễ nói chuyện, Ma Tôn cũng không dám uổng phí bảo bối, hắn vòng quanh miệng lỗ thủng tinh tế đổ ra mười giọt Tịnh Hóa thủy, phân lượng khống chế không được tinh xác, nước trong bình vốn chỉ còn lại một ngụm, Ma Tôn đổ ra mười giọt, không ngờ chỉ còn lại nửa ngụm, công hiệu của Tịnh Hóa thủy đã đích xác kinh người, một miệng lỗ thủng lớn như vậy được nó chữa trị, nhất thời hoàn toàn đọng lại, rốt cuộc không còn chất nhũ trắng chảy xuống.

Ma Tôn đợi cho tất cả miệng lỗ thủng đều được chữa trị xong, mới một lần nữa bỏ chân ngao bít vào, lần này quả nhiên bít lại được miệng lỗ thủng, Ma Tôn lại dùng ma công đổ chất dịch vào, đổ vòng quanh chân ngao một tầng rồi một tầng thẳng đến khi hoàn toàn điền đầy miệng lỗ thủng. Cả quá trình túc túc mất một ngày thời gian, mắt thấy đã hoàn toàn bít lại, Ma Tôn vung tay, vui vẻ nói: " Thu phục!"

Nhìn thấy Ma Tôn lại học theo phương thức biểu đạt của Tiểu Khai, mọi người nhịn không được đều cảm thấy ngộ nghĩnh.

Đến tận đây, bổ thiên coi như là đại công cáo thành, mọi người thu thập, một cảm giác tự hào thành tựu chợt nảy sinh.

Giờ phút này, dưới đáy Vong Xuyên, đã có một đại nhân vật lặng lẽ từ trong nước nổi lên, tên của hắn là Bàn Cổ.

" Ân, tiện nhân Cửu Thiên Huyền Nữ kia, dám dùng lời giả dối ngon ngọt gạt ta, phong ấn ta nhiều năm như vậy, cừu hận này lão tử nhất định sẽ báo." Bàn Cổ không một tiếng động ló đầu ra khỏi mặt nước: " Ta bị con cự ngao đáng chết kia đè ép lâu như vậy, súc sinh này còn hạ phong ấn ta, thân bất tử của lão tử đều bị hủy diệt, không được, bây giờ địch nhân thế mạnh, lão tử thì yếu, ta phải nhịn nhục trước đã."

Bàn Cổ nhẹ chân nhẹ tay từ trong sông đi lên, thần niệm tản mát ra, nhất thời chung quanh đều ánh nhập vào trong thần thức của hắn, mặc dù bây giờ thần lực của hắn suy yếu, nhưng cảnh giới ma thần vẫn còn, thần niệm vẫn còn tương đối khả quan.

" Hắc hắc, địa phương này trước kia lão tử đã tới, hình như tên là Vong Xuyên Chi Nguyên, ta nhớ rõ nơi này vốn hoang vu, tại sao bây giờ có người ở? Di, người này cũng thật thú vị, không ngờ còn dùng huyền băng tu luyện ra một tòa cung điện. Ngô, trong cung điện ma nữ không ít, đáng tiếc tư chất thật là quá kém, so sánh với Cửu Thiên Huyền Nữ đúng là không cùng một cấp bậc." Bàn Cổ dùng sức lắc đầu: " Phi phi phi, lão tử lại nghĩ tới tiện nhân này để làm chi, chẳng lẽ nó làm hại lão tử còn không đủ thảm hay sao chứ? Đợi khi bắt được nó, lão tử nhất định phải hiếp trước giết sau, xuất ra một hơi oán hận!"

" Trước tiên khoan suy nghĩ linh tinh, chuyện cấp bách hiện giờ của lão tử là tìm một cụ thân thể tốt, dời nguyên thần vào, một lần nữa tu luyện thành thân thể bất diệt, trước lúc này, hừ hừ, lão tử phải nhẫn nhịn." Bàn Cổ cắn răng lẩm bẩm một phen, lại bắt đầu do dự: " Nhưng sinh linh ma giới đều quá yếu nhỏ, ta nên nhập thân thể ai đây?"

Thần niệm của hắn lại ra ngoài, vây quanh Vong Xuyên Chi Nguyên một vòng lớn, phát hiện thân thể cực mạnh nhất chính là người tu luyện ra cung điện, giờ phút này người này đang trên giường lăn lóc phấn chiến, ma tộc thị nữ dưới thân hắn yếu ớt kêu rên: " Vong Xuyên Quân đại nhân…Hắc long đại nhân…Ngài nhẹ chút, tha cho người ta đi, người ta…người ta không được."

" Tô Ái Địch, ngươi là tiện nhân, dám phản bội ta, ta vì sao phải tha cho ngươi?" Vong Xuyên Quân xem ra đang tràn ngập hương vị tiết hận: " Ta phải làm…làm cho ngươi chết, tiện nhân!" Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

" Nhưng, nhưng….người ta không phải là Tô Ái Địch…đại nhân, ngài…ngài hồ đồ rồi sao?" Ma tộc thị nữ hiển nhiên là nơi trút giận, mắt thấy hơi thở bắt đầu mong manh, vẻ mặt Vong Xuyên Quân dữ tợn đáng sợ, quát: " Ngươi phải, ngươi chính là! Tô Ái Địch, ngươi đi đâu, mau trở về nhanh cho bổn quân!"

" Ai, người này không thích hợp." Bàn Cổ lắc đầu, bộ dáng như tiếc hận: " Tuổi không lớn, tu vi không tính là thâm hậu, lại hàng đêm bò trên bụng nữ nhân, thân thể vốn không tệ lắm đều bị hắn làm hỏng hết, không ngờ lại vì một ma nữ tên Tô Ái Địch mà làm cho tinh thần của chính mình bị hãm trong trạng thái cuồng bạo, ảnh hưởng thật to đến tu luyện a, không có tương lai, hoàn toàn không có tương lai, lão tử nói như thế nào cũng là một trong tứ đại ma thần, phải tìm một thân thể tốt hơn một chút mới được."

Vong Xuyên Quân tự nhiên cũng không biết bản thân đang bị rình coi, vẫn ở trên giường vận động hăng say, Bàn Cổ đã nhẹ nhàng rời khỏi Vong Xuyên Chi Nguyên.

Giờ phút này, thân thể của Bàn Cổ đại thần đã bị vây trong trạng thái hư vô, đơn giản mà nói, đúng là thân thể hoàn toàn bị hủy. Nhưng bởi vì Bàn Cổ là ma thần tộc, dựa theo quy tắc sáng thế, hắn bất tử bất diệt, cho nên hắn còn có thể khổ khổ chống đỡ, nhưng nói đến đánh nhau, vậy thì không được, bây giờ hắn phảng phất giống như Quỷ Hồn, có thể tùy tiện xuyên qua bất cứ vật chất gì, nhưng lại không có biện pháp tiếp xúc được bất cứ vật chất nào.

Bàn Cổ đại thần ra khỏi Vong Xuyên Chi Nguyên, một đường đi thẳng tới hướng đông, trong trí nhớ đã lâu của hắn, còn nhớ rõ chính mình từng ở phương đông làm ra một hành động rất có mặt mũi, khi đó bầu trời phía đông ma giới còn chưa mở, là do bản thân mình cầm Bàn Cổ phủ, chém lung tung về phía hỗn độn trước mặt một trận, mới chém hỗn độn thành hai nửa, bên nhẹ thì thành trời, bên nặng thì thành đất, lúc này mới có cục diện sơ đẳng đầu tiên của ma giới, lại nói tiếp, chính mình còn có thể xem như là người sáng tạo ra phía đông ma giới kia.

Bàn Cổ đại thần là ma thần niệm chuyện cũ, hắn quyết định đi phương đông, tìm kiếm thân thể thích hợp cho mình mượn thân.

Bàn Cổ đại thần tốc độ nhanh khó có thể hình dung, đối với trạng thái quỷ hồn bây giờ của hắn mà nói, thần niệm cực nhanh, hành động cũng cực nhanh, phảng phất chỉ là trong nháy mắt, hắn đã vượt qua cả phía tây ma giới, đi tới địa giới phía đông.

Nơi này, là lãnh địa của Bá Cách gia tộc.

Thần niệm của Bàn Cổ đại thần trong nháy mắt đảo qua vạn ngàn ma tộc, trong thiên quân vạn mã chuẩn xác tìm được một cụ thân thể cực mạnh, đó chính là Tê Bì Nhĩ Bá Cách.

" Người này cũng được, lão tử phải nhập thân hắn!" Bàn Cổ đại thần cười ha ha vọt đi, bỗng nhiên sửng sốt.

" Không nên không nên, người này quá xấu xí, lại quá già, lão tử năm đó cũng tuấn tú lịch sự, bằng không Cửu Thiên Huyền Nữ cũng sẽ không coi trọng lão tử…Phi phi phi, như thế nào lại nghĩ đến tiện nhân này nữa?" Trong đầu Bàn Cổ như sóng to gió lớn, trừng mắt nhìn Tê Bì sững sờ: " Tóc đã bạc trắng, râu cũng trắng, ta kháo, râu này còn giống như bị đốt một nửa, thật sự là không có chút nghi biểu, làm một ma giới cao thủ, lại còn là cao thủ lợi hại nhất phía đông ma giới, ngươi sao ra nông nỗi này chứ? Ta…ta thật sự không cam lòng nhập thân ngươi a."

Trong lòng Bàn Cổ đại thần do dự, hắn bắt đầu cẩn thận quan sát Tê Bì Nhĩ Bá Cạch, xem xét tình huống toàn thân hắn: " Ân, so với vị tu luyện cung điện kia thì tốt hơn nhiều lắm, xem ra không giống kẻ ham mê tửu sắc, ma công luyện cũng được, ai, đáng tiếc là quá xấu xí, tiểu tử này tuổi không lớn nha, như thế nào lại già nua như vậy? Nga, cả ma châu còn có chút ít chuyển vàng, không nên không nên, công pháp của người này đã luyện đến cực hạn, không có gì tiến bộ, lão tử nếu nhập thân hắn, năm nào tháng nào mới có thể trở về ma thần giới? Không nên không nên, bỏ đi thôi!"

Bàn Cổ đại thần đứng nơi đó than thở tức giận, tự oán tự trách, bỗng nhiên thần niệm ở một địa phương mãnh liệt dừng lại, sau đó " ai nha" một tiếng kêu lên: " Đây là cái thứ gì?"

Thần niệm của hắn ở địa phương kia đi tới đi lui hơn vạn lần, cuối cùng hiểu được: " Phi phi phi, ta nghĩ thế nào lại nhỏ yếu như vậy, nguyên lai là thai nhi trong bụng một ma nữ."

" Nhưng…nhưng thai nhi này, đích thật là cực phẩm a!" Bàn Cổ đại thần nước miếng như muốn chảy xuống: " Vị ma nữ này tư chất cực cao, mặc dù bây giờ còn yếu như con kiến, nhưng chỉ cần hảo hảo tu luyện, tiền đồ không thể đo lường a, còn thai nhi chỉ mới hai tháng trong bụng nàng ta, chậc chậc, lại càng không nói được a, rõ ràng là cực phẩm ma thai a! Xem thử hắn huyết mạch thuần chánh cỡ nào, thân thể hoàn mỹ cỡ nào, kinh mạch dày mật cỡ nào, chỉ nhìn tư thế nằm trong bụng của hắn, sau này sẽ là một mỹ nam tử kinh thiên động địa a!" Bàn Cổ đại thần cảm khái tới đây, bỗng nhiên phát hiện tên vừa rồi mình mới quan sát kia, chính là Tê Bì Nhĩ Bá Cách, đang chậm rãi đi vào phòng của vị ma nữ đang mang thai.

" Cha." Sắc mặt Vũ Ca tiểu thư tái nhợt, yếu ớt kêu lên một tiếng.

Tê Bì Nhĩ Bá Cách thở dài, trong lòng cũng có chút bi thương, ngày đó chính mình hạ mệnh lệnh cho con gái đuổi theo Nghiêm Tiểu Khai, kết quả đuổi không được người, ngược lại còn bị ác đồ kia cưỡng gian, thậm chí còn mang thai, đối với đường đường Bá Cách gia tộc mà nói, đây là sỉ nhục vô cùng a!

Nhưng nghĩ đến tương lai của Bá Cách gia tộc, Tê Bì Nhĩ Bá Cách đành cứng rắn, nhìn con gái cố gắng xuất ra một nụ cười: " Hài tử, cảm giác thế nào?"

" Cha, vì sao muốn ta sinh đứa nhỏ này ra?" Vũ Ca tiểu thư dung sắc ảm đạm, thoạt nhìn quả thực mệt mỏi muốn chết: " Con cùng Nghiêm Tiểu Khai thù sâu như biển, đây là đứa con của hắn, tại sao con phải sinh nó ra?"

" Hài tử, con sai rồi, đây không phải đứa con của cẩu tặc Nghiêm Tiểu Khai, đây là đứa con của Bá Cách gia tộc chúng ta." Ánh mắt Tê Bì sáng ngời, dùng sức cầm chặt cổ tay lạnh như băng của con gái: " Con phải nhớ kĩ, Bá Cách gia tộc hưng thịnh sẽ cao hơn hết thảy, mà thai nhi trong bụng con, sau khi mười vị cao thủ trong gia tộc quan sát đã nhất trí cho rằng, là thai nhi vĩ đại nhất trong suốt mười ngàn năm nay của Bá Cách gia tộc! Hắn chắc chắn sẽ suất lĩnh Bá Cách gia tộc đánh vỡ cục diện phân liệt của năm đại cao thủ, trở thành ma giới chi chủ!"

Vũ Ca tiểu thư hiển nhiên đã nghe lời nói này vô số lần, vẻ mặt cả một chút kích động đều không có, ngược lại thở dài nhắm mắt lại, nhẹ nhàng nói: " Cha, cha yên tâm, con sẽ không nghĩ loạn nữa."

Tê Bì Nhĩ Bá Cách lộ ra vẻ mặt như trút được gánh nặng, ôn nhu nói: " Con gái ngoan, mấy ngày nay con khổ sở thế nào cha đều biết, chỉ cần qua vài năm, sẽ khổ tận cam lai, đứa con của con sẽ trở thành ma giới chi chủ, thậm chí có thể đột phá tam giới, tiến nhập vào ma thần giới của Cửu Thiên Huyền Nữ, trở thành thân thể bất tử bất diệt, đó chính là quang vinh vô thượng a! Đến lúc đó, mẹ nhờ con quý, lại phong cảnh như thế nào a!"

Bàn Cổ đại thần nghe được bốn chữ Cửu Thiên Huyền Nữ, nhất thời hét lớn một tiếng: " Ta kháo, nguyên lai các ngươi là hậu nhân của ả, không được, ta muốn báo thù!"

Hắn chuyển niệm tưởng tượng: " Tiện nhân Cửu Thiên Huyền Nữ kia với ta thù sâu như biển, ta phải phá hư kế hoạch của hậu nhân ả, hừ hừ, ta đang muốn nhanh chóng thăng nhập ma thần giới, bọn họ lại đang muốn bồi dưỡng thai nhi này thăng nhập ma thần giới, tại sao ta không nhập thân thai nhi kia, kể từ đó, có cả Bá Cách gia tộc giúp ta tu luyện, tiến cảnh còn sầu không mau sao?"

Hắn càng nghĩ càng đắc ý, càng nghĩ càng có đạo lý, lại nghĩ ngợi: " Hậu nhân của Cửu Thiên Huyền Nữ vạn vạn không thể cho ai chiếm tiện nghi, nhưng bây giờ hậu nhân của ả lại bị lão tử nhập thân, vậy thì kẻ chiếm tiện nghi là lão tử rồi, ha ha, ha ha, lão tử thật sự là một thiên tài!"

Bàn Cổ đại thần luôn luôn làm việc nhanh gọn, đã suy nghĩ cẩn thận, không hề chần chờ, thân hình hóa thành lưu quang, xoát một cái chui tọt vào trong bụng Vũ Ca tiểu thư, Vũ Ca tiểu thư chỉ cảm thấy toàn thân run lên, phảng phất bỗng nhiên thổi qua một trận gió lạnh, nhất thời cảm thấy hoảng hốt.

Tiếp theo, Vũ Ca tiểu thư bỗng nhiên cảm thấy trong bụng ấm áp thư thích, một cỗ nhiệt lưu mọc lên, thế nhưng làm cho toàn thân nàng ta thoải mái đến khó thể hình dung, nhịn không được nhẹ nhàng " nha" một tiếng, liền ngã ra sau, thiếp ngủ thật say.

Phóng ra nhiệt lưu dĩ nhiên là Bàn Cổ, giờ phút này toàn thân hắn đều chen vào trong cơ thể thai nhi, trong lòng thầm nghĩ: " Lão tử đem chút thần lực cuối cùng đưa cho ngươi, để cho ngươi khỏe mạnh, để ngươi thoải mái, như vậy doanh dưỡng của lão tử cũng càng thêm sung túc, sau khi sinh ra sẽ khỏe mạnh thêm. Đợi khi lão tử cứng cáp, ngươi đừng mong mẹ nhờ con quý, hừ hừ, đến lúc đó lão tử là người thứ nhất giải quyết sạch sẽ toàn bộ Bá Cách gia tộc ngươi!"

Bàn Cổ đại thần bây giờ đã là thai nhi, lại vừa lúc tống hết thần lực, tự nhiên cần nghỉ ngơi, hắn nhắm mắt lại, đã nghĩ muốn nghỉ ngơi một trận, nhưng bên ngoài đột nhiên một trận chớp lên, liền cảm giác vị ma nữ Vũ Ca tiểu thư đã rời giường.

" Nàng ta muốn làm gì?" Bàn Cổ giờ phút này còn chưa ý thức được chuyện đáng sợ thế nào sẽ phát sinh: " Chẳng lẽ nửa đêm muốn đi vệ sinh? Hay là hẹn hò tình lang?"

Sắc mặt Vũ Ca tiểu thư tái nhợt, vẻ mặt có chút cổ quái, đầu tiên nàng ta khó khăn đi tới cửa, đóng cửa thật kỹ, sau đó chuyển trở về, tà tà ngồi xuống đầu giường, vẻ mặt lập tức vạn biến, phảng phất đang làm ra lựa chọn gian nan.

Sau khi suy nghĩ thật lâu, vẻ mặt Vũ Ca tiểu thư rốt cuộc kiên quyết, nàng ta cắn chặt răng, chậm rãi sờ vào đầu giường lấy ra một cái chai bằng bạch ngọc, bàn tay cầm cái chai run nhè nhẹ, nhưng vẫn mở nắp bình, đổ ra một ít bột phấn màu đỏ sậm ra lòng bàn tay.

" Này…đây là cái thứ gì?" Bàn Cổ đại thần không biết vì cái gì, bỗng nhiên nghĩ thấy có điểm sợ hãi, nhưng bây giờ thần niệm của hắn đã yếu bớt tới trăm ngàn lần, không ngờ nhìn không ra bột phấn này đến tột cùng là cái gì.

Thanh âm Vũ Ca tiểu thư dị thường yếu ớt, nhưng ngữ khí lại tràn ngập hương vị cứng cỏi: " Nghiêm Tiểu Khai, ta phát ra Thiên Ma độc thệ phải cùng ngươi không đội chung trời, làm sao có thể giúp ngươi sinh con, mặc dù cha không niệm thân tình, cố ý muốn ta làm ra chuyện nhục nhã như vậy, nhưng…nhưng ta là Vũ Ca…Ta Bá Cách Vũ Ca đường đường là nữ tử trong sạch, cũng không cam lòng chịu đại nhục này, ta…ta nhất định phải đem con ngươi giết chết!"

Những lời này ấp a ấp úng nói xong, Bàn Cổ đại thần quả thực sợ đến hồn phi phách tán, há to miệng muốn kêu lên thảm thiết, nhưng lại không phát ra thanh âm gì, trơ mắt nhìn Vũ Ca tiểu thư bỏ bột phấn màu đỏ sậm vào trong miệng.

" Mẹ của ta ơi, đó là thuốc phá thai a…" Bàn Cổ đại thần hiện lên ý niệm cuối cùng này trong đầu, sau đó cảm thấy toàn thân đau nhức, hắn vô cùng rõ ràng cảm nhận được thân hình của mình hóa thành máu, sau đó Vũ Ca tiểu thư hừ thảm một tiếng, một cỗ máu ô trọc chảy ra, nhiễm đỏ cả quần áo của nàng.

" Ta..ta sẽ trở về!" Bàn Cổ đại thần cứ như vậy bị hóa thành máu dơ chảy xuống quần, thần niệm suy yếu của hắn nhìn thấy chiếc quần chậm rãi nhuốm đỏ, cố lấy chút Bàn Cổ thần lực cuối cùng, đem thần niệm bám vào một giọt máu, lặng lẽ theo chân chảy xuống đất, gian nan lăn lóc thân thể, muốn lăn tới góc tường.

" Ba!" Vũ Ca tiểu thư trước mắt tối sầm, lảo đảo ngã ra sau, một chân may mắn thế nào lại dẫm nát trên người Bàn Cổ đại thần, nhất thời đạp hắn thành bốn năm mảnh.

" Trời ạ! Tiểu thư té xỉu rồi! Trời ạ, có máu, tiểu thư nàng…nàng sẩy thai rồi!" Tiếng kêu của ma tộc thị nữ kinh thiên động địa, bén nhọn xuyên mây, vô số người chạy đến, vô số bàn chân đạp tới đạp lui trên người Bàn Cổ đại thần, trong phút chốc, Bàn Cổ đại thần cũng không biết bị đạp bao nhiêu cước, quả thật như đã hoàn toàn chết lặng. Thật vất vả mọi người đi rồi, Vũ Ca tiểu thư cũng được mang đi rồi, Bàn Cổ đại thần bất tử bất diệt yểm yểm nằm dài trên mặt đất, hữu khí vô lực nhìn trời thề: " Ta…ta nhất định sẽ báo thù!"

Nói xong, hắn tự lăn thân thể vừa mới tìm được, từ một mảnh bột phấn màu đỏ sậm, gian nan nhuyễn động lên.

Xem ra…muốn tiến vào ma thần giới, thật sự có chút xa xôi a…Bàn Cổ đại thần khóc không ra nước mắt thầm nghĩ: " Bây giờ…lực lượng để nhập vào thân một ma tộc cấp thấp ta cũng không có nữa rồi…"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK