Mục lục
Vô Tự Thiên Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Mã Thính Tuyết đứng bên cạnh Tuyết Mi mặt mày hớn hở, thấp giọng nói: " Tuyết Mi gia gia, uy phong thêm chút ít, uy phong thêm chút ít, hắc hắc."

Hắn quay đầu lại, nhìn Tiểu Trúc cao giọng nói: " Trì tiểu thư, ta có nghe nói nhà cô xảy ra chuyện, đây là tu chân cao thủ do ta cố tình về gia tộc mời ra, cô yên tâm, chỉ cần có Tuyết Mi gia gia của ta ở đây, nhà cô nhất định sẽ bình yên vô sự."

Tiểu Khai thấp giọng hỏi Tiểu Quan: " Đây là tại sao?"

" Kháo, còn hỏi sao lại thế này." Tiểu Quan nói: " Bây giờ tu chân giới thật quá tệ rồi, vậy mà còn ở lại nơi phàm gian, tên Tuyết Mi này là tay đánh thuê của Tư Mã gia tộc đó a."

Tư Mã Thính Tuyết dĩ nhiên đã thấy hình dáng không ừ không hử của Tiểu Khai, càng đắc ý: " Nghiêm Tiểu Khai, ngươi thật vô dụng, trong nhà Trì tiểu thư xảy ra chuyện lớn như vậy, ngươi không giúp được một chút nào, chỉ biết đi theo nịnh bợ, ngươi xem ta…"

Hắn mặc dù nói còn chưa dứt lời, nhưng trong lời nói biểu hiện ý tứ chê bai không bỏ sót, Tiểu Khai tức hận trừng mắt nhìn hắn, một câu cũng nói không ra lời.

Vô luận thế nào sự xuất hiện của hắn cũng quả thật có nhiều chỗ tốt a.

Trì Định Nghiêu cau mày, quay đầu nói: " Nghiêm Tiểu Khai, rốt cuộc là sao?"

" Vậy còn không rõ ràng?" Tiểu Khai nói: " Ngươi tin phải mấy người này tất cả họ đều là yêu quái, bây giờ Tư Mã thiếu gia đưa cao thủ tới là đi tới bắt yêu đó."

Trì Định Nghiêu giật mình há to miệng, nhảy dựng lên trốn ngay vào sau lưng Tiểu Khai.

Lão nhân Tuyết Mi cười tủm tỉm nhìn phản ứng của mọi người, nghĩ thấy thật thích thú, cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, nói: " Thời gian đã không còn sớm nữa, các ngươi muốn chết từng người một hay là cùng một lúc đây? Yên tâm, Tuyết Mi ta dù sao cũng là đệ tử danh môn đại phái, nhất định sẽ cho các ngươi chết toàn thây."

Chu đại sư nhìn Trương Cửu Linh, Trương Cửu Linh nhìn Ngộ Minh, ba người đồng thời gật gật đầu, cùng quát to: " Hiện thân!" Nguồn truyện: Truyện FULL

Tiểu Khai cảm thấy bên người bốc lên một mùi tanh hôi, ba vị tiên phong đạo cốt yêu quái đã hiện ra nguyên hình, vị Chu đại sư nguyên lai là một con heo mập, Trương đạo trưởng là một con gián, điểm chết người chính là Ngộ Minh đại sư lại là một con hồ ly, ba loại động vật này vốn không sạch sẽ, khi bọn họ khôi phục nguyên hình, nhất thời cả người toát ra một mùi hôi thối, Tiểu Khai bị mùi hôi này làm bật lui ra sau năm bước tới sát vách tường rồi " phác thông" đặt mông ngồi bệch xuống.

" Tà ma ngoại đạo, còn dám cậy mạnh?" Tuyết Mi đại sư ánh mắt trừng lên, một tay giơ lên cao, quát một tiếng: " Tật!" Thanh kiếm kia nhất thời chia ra làm năm, cao cao bay lên trời, giắt trên đỉnh đầu hắn, thoạt nhìn có vẻ như là người bất khả chiến bại, mỗi một cử động của hắn toát ra sự tin tưởng cường đại, cả động tác rút kiếm, hoàn mỹ không chê vào đâu được, cả Tiểu Quan nhìn thấy cũng phải thở dài: " Cao thủ, cao thủ a!"

Phải biết rằng, mặc dù lực lượng của Tiểu Quan chưa khôi phục, nhưng ánh mắt thì tuyệt đối đứng đầu, cả hắn cũng nói là cao thủ, thì ba yêu quái kia rung động đến thế nào có thể tưởng tượng mà biết, chợt nghe con heo yêu kia cả giận nói: " Chúng ta làm sao bây giờ?"

" Còn có thể làm sao bây giờ, đánh thôi." Tiếng nói chói tai của hồ ly: " Đây rõ ràng là cảnh giới cao nhất của Nga Mi Ngũ Lôi Thiên Tâm kiếm trận, nghe nói phải có năm người liên thủ mới có thể thi triển, vì sao chỉ một mình hắn có thể xuất ra được? Chẳng lẽ thanh kiếm này là tiên gia chi bảo?"

Con gián kia nhảy dựng, nói: " Nói cái gì cũng vô dụng, Ngũ Lôi kiếm trận như sét đánh, chạy khẳng định không thoát, chúng ta hay là toàn lực kháng cự một kích thôi!"

" Come on, baby." ( Đến đây, cưng) Tuyết Mi móc ngón út lại, nói thêm một câu: " Ta sẽ cho các ngươi chết vui vẻ một chút."

Ba con yêu liếc nhau, cùng rống to lên, chỉ thấy ba đạo hào quang nhấp nhoáng, ba con yêu quái đã xuất ra bổn mạng nguyên đan của chính mình, rõ ràng đã hoàn toàn liều mạng đánh thẳng tới hướng Tuyết Mi.

" Ngươi xuống dưới đi." Tư thái của Tuyết Mi ưu nhã vô cùng, đã đẩy Tư Mã Thính Tuyết rơi xuống phòng, thân thể Tư Mã Thính Tuyết giống như một sợi lông vũ, bị hắn dùng chân nguyên lực nâng, bình yên vô sự rơi xuống mặt đất, vừa lúc dừng ngay đối diện Tiểu Khai.

Với chi tiết này, tỉ mỉ vô cùng đã làm cho Tuyết Mi đại tông sư có những thái độ biểu hiện hoàn mỹ không chút sơ sót.

" Ba yêu quái này thật sự nếm khổ lớn, đã bị mất phu nhân còn tổn binh, ngay cả mạng cũng mất luôn." Tiểu Khai cũng không nhẫn tâm nhìn thêm nữa, phảng phất như đã nhìn thấy ba con động vật bị một kiếm phân thây.

Nhưng, một giây sau, chợt nghe Trì Định Nghiêu lớn tiếng kinh hô: " Di?"

Tiểu Khai vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy ba con yêu quái đang thẳng tắp vọt thẳng vào trong kiếm quang đầy trời, trong phút chốc, kiếm quang có ánh sáng thật hoa lệ nhất thời như tảng băng tan rã, hoàn toàn thu liễm, ba con yêu quái phá tan trăm đạo kiếm quang, tốc độ không giảm chút nào, hung hăng hướng thẳng tới chỗ Tuyết Mi.

" Phanh" Một tiếng nổ rung trời, thân hình thon dài cao lớn của Tuyết Mi bị đâm cho máu thịt bầy nhầy, phân ra thành bốn, năm mảnh.

" Ta kháo!" Tiểu Khai nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm.

Gió nhẹ thổi qua, mang theo hơi gió thổi vào đình viện, sự yên tĩnh đến nỗi cây kim rớt xuống cũng có thể nghe được.

" Đã chết?" Tiểu Trúc là người phản ứng đầu tiên.

" Không có khả năng a." Tiểu Khai lấy tay khép miệng mình đang mỏ to hết cỡ.

" Hai vị huynh đệ ngàn vạn lần không cần kinh hãi!" Con heo yêu kia hừ hừ nói: " Đây là Chướng Nhãn Pháp, hắn muốn lừa gạt chúng ta!"

" Đúng, Chướng Nhãn Pháp, tuyệt đối là Chướng Nhãn Pháp." Mồ hôi trên người con gián và hồ ly tuôn ầm ầm: " Phương pháp tiềm ẩn của người này cao minh tới cực điểm, chúng ta cũng không cảm giác được hơi thở của hắn. Hơn nữa, Chướng Nhãn Pháp của hắn cũng quá chân thật, ngươi xem, ngay cả cỗ thi thể bây giờ còn chưa có biến mất."

" Đúng vậy." Con heo yêu cảm thán: " Chẳng những không biến mất, ngay cả máu cũng chảy thành vũng, cả ngũ tạng lục phủ( bộ đồ lòng) cũng đi ra hết kìa."

" Đúng vậy, đúng vậy. Ngươi xem bên kia màu xanh gì đó, dường như là mật đó a." Hồ ly chỉa chỉa tay nói.

" Mật thì nói gì, các ngươi xem đi, nơi đây đỏ đỏ trắng trắng, giống như là não tủy nga." Con gián đã bắt đầu nghi ngờ.

Ba yêu quái nhìn nhau, nói không nên lời sự cổ quái.

" Nếu không…chúng…ta đi.. nhìn xem?" Con heo đề nghị đầu tiên.

" Vậy ngươi đi đi." Hồ ly vốn đa nghi, hắn tuyệt đối không chịu tự đi nhìn.

" Để ta đi." Con gián nhảy dựng lên chạy tới, đem thi thể qua nhìn lại, rồi lại bay qua bay lại, cả nửa ngày, bỗng nhiên nhảy lên cao ba thước: " Ha ha, chúng ta đã xử lý được một đại đệ tử phái Nga Mi!"

Phải biết rằng, trong cả tu chân giới, Nga Mi và Thanh Thành đều đứng đầu các môn phái, đệ tử của hai phái cơ bản đã bế quan tu luyện nhiều năm không hỏi thế sự, cho nên các đệ tử của phái Nga Mi, cơ bản như là cấp bậc tồn tại cao nhất trong tu chân giới, bây giờ lại bị ba tiểu yêu quái vừa biết hóa hình tiêu diệt, quả thật khó trách con gián lại cao hứng như vậy.

" Thật sự xử lý rồi?" Con mắt hồ ly nhất thời trừng lên.

Tư Mã Thính Tuyết đặt mông ngồi trên mặt đất, mặt mũi trắng bẹch.

Hắn nghe người của Thiên Dật công ty nói nhà của Tiểu Trúc xảy ra chuyện, lúc này mới chú ý hỏi thăm, cuối cùng hắn phát hiện có điều không đúng, vì vậy về nhà mang theo Tuyết Mi trưởng lão thần bí của Tư Mã gia tộc đi ra, theo hắn nghĩ, chỉ cần giải quyết được chuyện phiền toái này, Tiểu Trúc thế nào cũng sẽ có thêm vài phần kính trọng với hắn, đương nhiên, chuyện tình hôm nay hắn đã giấu diếm cả cha hắn.

May mắn là Tuyết Mi trưởng lão cũng là một người dễ nói chuyện, thật nhiệt tâm cùng hắn đi đến đây, vốn tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn, hơn nữa hắn nghe cha hắn nói Tuyết Mi trưởng lão là người có đại thần thông, cũng là một nhân vật có thể dời non lấp biển, ai mà biết chỉ một chút lại bị đánh chết như thế.

Ba yêu quái có thể giết người diệt khẩu hay không hắn còn chưa kịp lo lắng, hắn chỉ biết Tuyết Mi chết thì xem như hắn đã gây ra đại họa tày trời.

" Nguyên lai chỉ là một cái gối thêu hoa!" Vừa nghe nói Tuyết Mi đã chết, ba yêu quái lập tức đắc ý, thân hình nhoáng lên, nhất thời hóa thân làm người, Chu đại sư tức hận đá vào thi thể Tuyết Mi một cước, nhổ nước miếng lên người lão, lúc này mới quay đầu hung hăng nhìn về phía mọi người đang có mặt.

" Các ngươi đã nghe rồi, đã biết chúng ta là yêu quái, vậy nên nghe lời, bằng không chúng ta sẽ ăn tươi các ngươi!" Chu đại sư lộ ra răng nanh nói: " Lão già kia, mau đưa Yêu Hồn Ngọc ra đây, còn khẩu quyết nữa."

" Ta…ta không giao." Trì Định Nghiêu mặc dù là người cổ hủ, nhưng vẫn có điểm ngạnh khí của người đọc sách, mặc dù hai chân đang run cầm cập y như lá cây trong cơn gió, nhưng kiên quyết không chịu thua.

" Hắc, hắc, lão già này, vốn chúng ta thầm nghĩ lừa đi bảo bối của ngươi, nhưng bây giờ ngươi đã biết chúng ta là yêu quái, chúng ta cũng phải hạ độc thủ mà thôi." Trương Cửu Linh đạo trưởng từng bước đi tới, hung hăng nắm lấy cánh tay Trì Định Nghiêu, đoạt đi Yêu Hồn Ngọc trong tay hắn.

" Không cho ngươi!" Trì Định Nghiêu sanh ngạnh lớn tiếng nói: " Không nên ép ta!"

" Hừ! Ta muốn bức ngươi, ngươi làm gì nào?" Trương đạo trưởng dùng sức giật lấy, Trì Định Nghiêu mắt thấy không được, bèn dùng sức, khôi ngọc trong tay hung hăng đập thẳng xuống mặt đất.

Trong lòng ba yêu quái vẫn xem khối ngọc này là bảo bối, vốn không nghĩ có người lại hủy diệt nó, chiêu thức này không ai ngờ tới, chỉ nghe " binh bàng" một tiếng, khối ngọc đập xuống đất vỡ thành ba khối nhỏ.

" Ta kháo!" Trương đạo trưởng giận dữ, tay giơ lên, Trì Định Nghiêu bị bắn tung lên nóc nhà, may mắn sao lại rơi xuống đúng ngay trên đầu Tư Mã Thính Tuyết.

Tư Mã Thính Tuyết sớm đã bị dọa đến hai chân như nhũn ra, ngồi ở trên mặt đất không hề đứng lên, mắt thấy một người đang đè xuống, muốn chạy cũng không thoát, bị Trì Định Nghiêu áp xuống: " Phốc" một thanh âm trầm muộn vang lên, trực tiếp phun ra một búng máu, Trì Định Nghiêu thì không bị gì cả, nhưng Tư Mã Thính Tuyết trợn mắt rồi hôn mê.

" Nội thương, hiển nhiên là nội thương." Tiểu Quan ở trong lòng Tiểu Khai có chút hả hê nói.

" Chúng ta làm sao bây giờ?" Tiểu Khai nóng nảy: " Chúng nó khẳng định sẽ giết người diệt khẩu đó."

" Đừng nóng vội, Khai ca." Tiểu Quan nói: " Tuyết Mi kia mặc dù là một cái gối thêu hoa nhưng phản ứng cũng không chậm, trước khi hắn chết đã phát ra tín hiệu cầu cứu phái Nga Mi, chúng ta chỉ cần kéo dài thời gian, sẽ có cứu binh thôi."

Mới nói tới đây, chỉ thấy Ngộ Minh đại hòa thượng gầm lên giận dữ, hai tay đã chụp lấy cánh tay Tiểu Trúc, lôi tới. Đáng thương thân thể Tiểu Trúc lại mảnh khảnh, bị hắn kéo như vậy, nhất thời hai chân hổng lên bay tới.

" Ngươi muốn làm gì?" Tiểu Khai nhất thời nóng nảy.

" Hắc hắc, ngươi nghĩ ta muốn làm gì?" Chu đại sư dù bận vẫn ung dung đi đến trước mặt Tiểu Trúc, dò xét từ trên xuống dưới thân thể nàng hồi lâu, ánh mắt dần dần trở nên dâm đãng: " Nếu Trì Định Nghiêu không hợp tác, chúng ta đây lấy con gái hắn mà trút giận."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK