Không gặp 1 năm, cậu đã học được cách uống rượu, hơn 18 rồi sao?” Tiểu Uy trêu ghẹo Lưu Nam, Lưu Nam chỉ cười.
Lưu Nam học cách uống rượu vào đại học năm nhất, khi đó liên hoan với bạn cùng phòng.Cô ấy muốn biết liệu uống rượu có giải tỏa được nỗi buồn không, vì thế uống mấy ly với họ,cô ấy tửu lượng bình thường, uống thượng 2 ly liền bắt đầu đỏ mặt, cho nên không uống rượu sau đó.
“Cậu còn không buông bỏ, cũng qua 7 năm rồi.” Tiểu Uy nhấp một ngụm rồi, tiếp tục nói, “Cậu muốn làm một con chó độc thân suốt đời sao,sao phải treo cổ trên cùng một cây, hơn nữa bây giờ cậu ấy đã có bạn gái, cậu phải chết lòng đi.”
“Tớ tất nhiên biết nên làm gì, nhưng lại không làm được.” Lưu Nam uống nửa ly bia, Chương Phàm đã trở thành nút thắt trong lòng cô ấy, không thể tháo.
“Không có gì là không thể làm được, lại không phải là người con trai duy nhất trên thế giới này, cậu không phải học ngành kỹ thuật sao, con trai nhất định là rất nhiều.Nói đi, có bao nhiêu người theo đuổi cậu?” Tiểu Uy cười nói.
“Những người đó đều không đáng tin cậy!”
“Vậy vẫn là Chương Phàm đáng để dựa vào sao!”
“Ừm!” Lưu Nam gật gật đầu.
Hai người nhìn nhau cười, kính nhau mấy ly.
Tiểu uy nhìn Lưu Nam như vậy cũng cảm thấy khó chịu.7 năm đã đến lúc nên buông xuống, Tiểu Uy cảm thấy mình nên làm điều gì đó.
“A lô” bên kia điện thoại là Chương Phàm. Lúc này Lưu Nam có chút hoảng hốt, đầu óc trống rỗng,dán mắt vào bức tường bên cạnh.
Tiểu Uy mở loa ngoài, đặt điện thoại ở bên cạnh bàn.
“Ruốt cuộc vì sao cậu thích cậu ấy, đã 7 năm rồi rồi!” Tiểu uy hỏi.
“Sao? Vì sao tớ lại thích? Tớ cũng không biết,tớ thích lâu lắm rồi, đã trở thành thói quen.” Lưu Nam không kìm nổi nước mắt, “Có thể là khoảnh khắc cậu ấy mỉm cười,lúc cậu ấy coi trong nghĩa khí, hay là khi cố ý trêu đùa, cũng có thể là lúc cậu ấy khích lệ tới, quá nhiều khoảnh khắc như thế này và đã quá lâu rồi. Tớ không nhớ chính xác là khoảnh khắc nào. haha~” Lưu Nam miễn cưỡng cười,nước mắt cũng bắt đầu chảy ra.
“Tớ không phải không nghĩ tới chuyện buông bỏ, nhưng ở đâu cũng đều có hình bóng của cậu ấy! Giọng nói của cậu ấy……Bình thường tớ luôn nghe thấy giọng nói giống như của cậu ấy trong đám đông. Còn có, hình bóng của cậu ấy cũng quá lớn rồi, tớ luôn có thể nhìn thấy hình dáng giống hệt cậu ấy. Vẫn còn,có quá nhiều người cung Sư Tử, ngay cả tính cách cũng rất giống nhau……” Nói đến cung Sư Tử, Lưu Nam lại nhất thời chua xót,lúc này cô không khác gì một người say rượu
“Cậu nói đi, vì sao cậu ấy lại không thích tớ? Bởi vì ta quá xấu? vì tớ rất ngu ngốc sao?” Lưu Nam tiếp tục hỏi Tiểu Uy, “Lúc trước tớ mắng cậu ấy trên QQ,cậu nghĩ cậu ấy có tức giận hay không? Haha, đáng đời! Ghét tớ, tớ cũng không thích hắn!” Lưu Nam nói khi say lại không biết, tâm tư hoàn toàn tự do ở trong thế giới của chính mình, nói xong lại chuẩn bị uống một ly.
“Đừng uống nữa, cậu say rồi.” Tiểu Uy cầm lấy ly bia, Lưu Nam duỗi tay muốn nhận lấy nhưng không thể với tới, mí mắt sập xuống, ngủ gục trên bàn.
“Các cậu ở đâu?” Chương Phàm hỏi ở đầu dây bên kia.
“Ở ‘tiệm cơm phồn thịnh ’ gần trường học của cậu, cậu muốn đến đây sao?” Tiểu Uy trả lời, nhưng điện thoại đã cúp máy.
Khoảng nửa giờ sau, Chương Phàm đến tiệm cơm, nhìn Lưu Nam đang ngủ ngon lành, trong khoảng thời gian ngắn tim đập loạn nhịp.
“Cậu ấy tại sao lại ở chỗ này?” Chương Phàm hỏi.
“Cậu nói xem?” Tiểu Uy hỏi lại.
“Nhưng cậu ấy không có liên lạc với tớ.” Chương Phàm có chút nghi ngờ.
“Nên chấm dứt rồi, Chương Phàm, người ta yêu thầm cậu 7 năm. Không thích liền xác định rõ, làm cho cô ấy hết hy vọng. Tớ đoán rằng đây không phải là lần đầu tiên cậu ấy bị dày vò.”Tiểu Uy nhìn Chương Phàm, “Cục diện rối rắm của cậu, chính mình thu dọn.” Nói xong liền chuẩn bị đi,khi đi tới cửa, Tiểu Uy ra hiệu cho Chương Phàm, “Huynh đệ, nhớ thanh toán hóa đơn!”
“Cậu giàu có không trả tiền mà lại bỏ chạy!” Chương Phàm nói thầm.