• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tay Lí Tam phủ lên phân thân Trần Lân Úc, chầm chậm ma sát sau đó lướt qua… Miệng hôn lên nhũ châu hắn, hút vào liếm cắn, cảm thấy dù là thế nào, cũng không đủ.

“Ưm… Lí Tam…” Đối với hành vi chỉ là sờ sờ rồi lướt qua của Lí Tam, Trần Lân Úc cảm thấy khó chịu…

Lí Tam cúi người xuống hôn lên môi Trần Lân Úc, cùng nhau dây dưa.

“Sao vậy…” Lí Tam thấy Trần Lân Úc đầy mặt bất mãn.

“Không đủ…” Trần Lân Úc lắc lắc eo muốn Lí Tam sờ phân thân mình cho đàng hoàng.

Lí Tam một tay vuốt ve phân thân Trần Lân Úc hoạt động lên xuống, một tay xoa nhũ đầu Trần Lân Úc, liếm eo bụng Trần Lân Úc…

“Ưm… Lí Tam…” Trần Lân Úc xoay loạn xạ… Thoải mái… lại cảm thấy là lạ…

Lí Tam ôm lấy Trần Lân Úc đặt ngồi lên người hắn, một tay đỡ eo hắn, một tay cầm dục vọng của mình để sát vào Trần Lân Úc, nắm hai cái kề nhau ma sát, hôn môi Trần Lân Úc… xương quai xanh… nhũ châu…

“Ưm…. Ưm a….. A…..” Trần Lân Úc và Lí Tam bộc phát.

Trần Lân Úc không ngừng thở dốc, cảm giác còn thoải mái hơn là ưm ưm a a với nữ nhân nữa…

Lí Tam dùng dịch thể dính dớp của mình và Trần Lân Úc đi lần mò hậu đình người kia, cũng hôn môi hắn vuốt ve nhũ châu hắn… Trương nhị ca nói phân tán lực chú ý mới thành công…

“Ưm….. A…..” Ngón tay Lí Tam đi vào nơi đó của hắn…

Chầm chậm đi vào, sau đó thoáng chuyển động, ra vào ra vào… nhét vào ngón thứ hai… (Lí Tam đang niệm khẩu quyết)

“Lí Tam…. Ưm….. Kì quá…..” Trần Lân Úc run rẩy hết cả người.

Lí Tam thấy Trần Lân Úc đang ngồi trên người mình thực sự rất khả ái… khiến người thương yêu.

Chầm chậm khuếch trương đến ngón thứ ba bắt đầu ra vào với biên độ lớn… (Lí Tam đang niệm khẩu quyết)

“Ưm a….. A…. A…..” Trần Lân Úc tựa ở trên người Lí Tam không nhịn được rên rỉ…

Cả người Trần Lân Úc đều đang run rẩy, khoái cảm tràn khắp toàn thân… Thật thoải mái… Nhưng cảm giác thật kì…

Lí Tam chầm chậm cầm dục vọng đã cương cứng hướng về phía hậu đình, rút ngón tay ra rồi đút dục vọng vào ngay lập tức…

“A!” Đau…

“Lí Tam…. Đau…..” Trần Lân Úc đáng thương hề hề nhìn hung thủ.

Lí Tam thương tiếc hôn Trần Lân Úc, thong thả luật động… Hai tay vịn mông hắn cũng nhẹ nhàng cùng hoạt động.

“Ưm…. A….. Ưm…..” Trần Lân Úc dần dần cảm giác không đau nữa mà còn có một chút khoái cảm… Nhất là khi đụng đến một điểm nào đó…

Trần Lân Úc di động mông mình để Lí Tam đụng tới cái điểm đó…

“A…. A…..”

“Ưm…. Ưm….”

Hai người phối hợp thiên y vô phùng rồi cùng nhau đạt tới đỉnh dục vọng…

Lí Tam bắn vào bên trong Trần Lân Úc lập tức kích thích Trần Lân Úc cũng bắn…

Lí Tam vẫn chôn ở trong cơ thể Trần Lân Úc, ôm hắn hôn nhẹ nhàng.

“Ưm… Lí Tam… Sao có cảm giác ngươi rất thành thạo…..” Trần Lân Úc vẫn cảm thấy điểm này rất quái lạ.

“Muốn ngươi thật lâu rồi…..” Cảm giác lại có dục vọng đang do thám chầm chậm hành động…

“Ưm…. Ngươi cầm thú a….. A…..” Rõ ràng hai người cũng đã bắn hai lần rồi… Hắn còn có khí lực…..

Lí Tam vẫn chỉ là một tiểu tử sơ thường trái cấm…

Khi cơn triền miên rốt cuộc kết thúc, đã giữa trưa.

Lí Tam đặt Trần Lân Úc lên giường đắp chăn kĩ càng rồi ngay lập tức chạy đi nhà bếp nấu nước.

Đặt chậu tắm trong phòng, Trần Lân Úc vẫn đang mê man, Lí Tam nhẹ nhàng ôm lấy hắn thả vào trong bồn rồi dùng khăn mặt giúp hắn chà lau.

Nhìn Trần Lân Úc vẫn đang mê man, hắn cảm thấy trong lòng mình đầy ắp ấm áp rất thoải mái…

“Ưm…. Lí Tam….. Bên trong…..” Trần Lân Úc từ mê man tỉnh lại thấy mình đang ở trong bồn tắm… Sau đó nghĩ đến trong người mình…

“Ngươi vịn tay yêm… Cái mông nâng lên… Đúng…” Ngón tay Lí Tam nhẹ nhàng chui vào hậu đình Trần Lân Úc khiến dịch thể chảy ra để rửa cho thuận tiện.

“Ưm…..” Cả đầu Trần Lân Úc vùi vào lồng ngực Lí Tam, vừa mới vận động xong thân thể vẫn còn rất mẫn cảm…

“Ngoan…” Lí Tam hôn nhẹ đầu Trần Lân Úc.

Cuối cùng giúp Trần Lân Úc tắm rửa sạch sẽ xong xuôi, hắn đổi tấm trải giường mới để cho Trần Lân Úc nằm ở trên giường một cách thoải mái.

Lí Tam mang chậu ra, giặt sạch tấm trải giường, rồi dùng chút nước rửa cho mình, sau đó về phòng cùng nằm trên giường với Trần Lân Úc.

“Trần Lân Úc… Yêm muốn cùng ngươi qua một đời… Ngươi nói được hay không…” Lí Tam ôm lấy Trần Lân Úc đang mềm nhũn cả người và nói như vậy.

“Được… Ngươi phải cho ta sai khiến cả đời…” Cả ưm ưm a a cũng đã làm rồi còn hỏi cái vấn đề ngu xuẩn này!

“Ha hả… Ngủ đi…” Lí Tam vui vẻ ngay cả khóe miệng cũng run rẩy.

Bà mối từng nói Lí Tam là một kẻ không có phúc khí, có lẽ bà ta cũng là nhất ngữ trúng đích, dù sao cả một đời phải hầu hạ Trần Lân Úc coi như là một loại không phúc khí vậy!

Nhưng Lí Tam vẫn có cái loại phúc khí có được một người bạn đời có thể dắt tay qua cả một đời cùng với một đứa con trai chẳng biết từ đâu ra.

Qua ngày, chính là phải thoải mái mà qua như vậy, qua vui vẻ đến cả khóe miệng cũng sẽ run rẩy.

_Toàn văn hoàn_

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK