• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối với chuyện Tề Huy đột nhiên biến mất, Tiểu Ngốc ngoại trừ có chút thất lạc ở ngoài càng nhiều cũng lo lắng. Dù sao một người cùng mình mỗi ngày bảo trì liên hệ thoáng cái không có tin tức, đổi lại là ai cũng sẽ lo lắng, huống chi người này còn là người tối trọng yếu với sinh mệnh của mình. Mang theo tâm tình thấp thỏm bất an ngồi xe lửa mười mấy tiếng đồng hồ, khi cậu mang hành lý đi ra sân ga thấy ba mẹ chờ tại cửa thì, trong lòng lo lắng dần dần tán đi.

Đã nửa năm không thấy được bảo bối nhi tử của mình, Lương ma ma vừa nhìn thấy Tiểu Ngốc liền chạy vọt tới, thuận tiện cầm lấy hành lý: “Hạ Hạ! Hạ Hạ của mẹ!!”

Lương ma ma thanh âm lớn, sân ga ồn ào cũng không át được tiếng nói của bà. Thấy mọi người xung quanh đều nhìn mình chằm chặp, Tiểu Ngốc có chút không được tự nhiên gãi ót, sau đó ngốc ngốc cười rộ lên với ba mẹ: “Ba, mẹ, con đã về.”

“Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi…” Lương ba ba khóe mắt lóe nước, đi lên trước kéo tay con trai, chuẩn bị trò chuyện vài câu, lại bị Lương ma ma hất sang một bên. Lương ma ma nhìn chằm chằm Tiểu Ngốc một lúc lâu, bắt đầu hô to gọi nhỏ, “Hạ Hạ, con sao gầy như vậy?! Tại trường không ăn no sao?! Mẹ là không muốn con học xa, con không nghe, lúc này mới nửa năm liền gầy thành hình tàn tật rồi, học tới 4 năm, liền thực thành que cời bếp mất!”

Lương ba ba bị đẩy ra ở một bên nhỏ giọng nói thầm: “Nào có khoa trương như vậy, Tiểu Hạ cũng cao hơn trước, so với ở nhà thoạt nhìn rắn chắc hơn.”

Để đón ý nói hùa ba ba, Tiểu Ngốc cuộn ống tay áo lộ ra cánh tay quẹt miệng quay Lương ma ma cười khúc khích: “Mẹ xem, có cơ bắp nga!”

Lương ma ma chẳng đáng bĩu môi, không lưu tình chút nào gõ một cái trên đầu cậu: “Hai cha con có cùng ý tưởng đen tối, coi như ta nói không lại. Đi, về nhà! Trong nhà có tiệc lớn!”

Phía nam so với phương bắc ấm áp rất nhiều, lên xe sau Tiểu Ngốc đem áo lông cởi xuống, bên trong mặc áo khoác màu lam đậm mà Tề Huy mua cho cậu. Lương ma ma thấy liền hỏi: “Hạ Hạ, bộ y phục này là tự con chọn? Đĩnh đẹp a.”

“Đều không phải, là bạn con chọn, chúng con mỗi người mua một chiếc.” Nói xong, Tiểu Ngốc lại bổ thượng một câu, “Tất cả đều là hắn trả tiền.”

Nghe xong nửa câu nói sau, Lương ma ma cảnh giác đứng lên, nhưng làm bộ lơ đãng hỏi: “Cái gì bằng hữu a? Đồng học của con? Ánh mắt cũng không tệ lắm, có khiếu, bộ y phục này cũng không rẻ nga.”

Người trong lòng được khen, Tiểu Ngốc cảm thấy rất đắc ý, lại nói tiếp nói đều rung đùi đắc ý: “Không phải đồng học của con, hắn đã năm tư rồi, còn có nửa năm liền tốt nghiệp. Bất quá bọn con quan hệ tốt, mỗi ngày như hình với bóng, ăn ở toàn bộ cùng một chỗ. Hắn đối bằng hữu hảo, với con cũng rất chiếu cố, là một người tốt!”

“Nga… Nga…” Lương ma ma phụ họa gật đầu, sau đó thử thăm dò, “Hắn có đúng hay không họ Tề?”

“Đúng vậy!” Tiểu Ngốc kinh ngạc cực kỳ, “Mẹ thế nào biết?!”

“Nghe Hướng ca ca của con nói a.” Lương ma ma mỉm cười sờ sờ đầu Tiểu Ngốc, nghiễm nhiên một bộ từ mẫu, “Hướng ca ca của con nói con quen một bạn mới, không chỉ có nhân phẩm hảo, các phương diện đều rất ưu tú. Cùng người như vậy làm bằng hữu, mẹ cũng cảm thấy vui vẻ.”

Đối với chính mình thích đồng tính, Tiểu Ngốc vẫn sợ người nhà không tiếp thu được, bất quá có vẻ ấn tượng của mẹ với Tề Huy không sai, coi như là có một khởi đầu tốt đẹp. Ba mẹ cũng là tối trọng yếu trong sinh mệnh Tiểu Ngốc, cậu chưa từng nghĩ tới giấu diếm cái gì, cậu ở trong lòng tính toán ngày nào đó tìm một cơ hội thích hợp sẽ đem chuyện này nói ra, nhưng không thấy được trong ánh mắt Lương ma ma nhìn mình mang theo một phần tìm tòi nghiên cứu cùng một phần sầu lo.

Về đến nhà sau, Lương ma ma đem cơm nước đun nóng bưng lên bàn.

Nhìn một bàn mỹ thực, Tiểu Ngốc ở trong lòng cảm khái: về nhà thật tốt!

Sau đó, người một nhà vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, bầu không khí rất là hòa hợp. Cơm ăn được phân nửa, di động của Tiểu Ngốc đột nhiên vang lên, lấy ra nhìn, là một dãy số bản địa xa lạ. Ấn nút nhận, Tiểu Ngốc nghi hoặc alo một tiếng, nhưng không có thanh âm, cậu lại alo một tiếng, còn thêm một câu: “Tìm ai nha?”

Ngay sau đó trong ống nghe truyền đến một trận tiếng cười, trong tiếng trầm lộ ra một cỗ lưu manh, “Tìm em!”

“Tề Huy?!” Tiểu Ngốc kinh ngạc kêu lên, “Anh anh anh, anh ở nơi nào?”

Tề Huy dường như là ngờ tới cậu sẽ kinh ngạc như thế, ngữ khí có chút đắc ý: “Em không thấy điện báo nêu lên sao? Anh tại buồng điện thoại trong sân bay thành phố, còn không mau tới đón anh.”

“Hảo hảo, em lập tức tới.” Nói phân nửa, Tiểu Ngốc hậu tri hậu giác hỏi, “Anh thế nào lại ở đây? Anh đều không phải mất tích sao? Di động của anh sao lại không gọi được? Mấy ngày nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

“Em đừng quải điện thoại, chậm chậm anh giải thích cho em nghe, mau tới đón anh.”

“Đã biết!” Tiểu Ngốc đột nhiên nhớ tới lần trước Tề Huy đến trạm xe đón mình, liền bắt chước theo ngữ khí đối phương vừa cười vừa nói, ““Thối mao, không được cắt điện thoại, cũng đừng động, em rất nhanh đi ra.”

Lời này vừa nói ra, vốn cảm thấy kinh ngạc Lương ma ma tức thì bị cả kinh. Bà từ nhỏ giáo dục Tiểu Ngốc bậy không được nói, chuyện xấu không thể làm, nhất định phải quy củ đối đãi, hảo hảo học tập mỗi ngày hướng về phía trước. Tiểu Ngốc cũng không có cô phụ kỳ vọng của bà, tuy rằng ngốc điểm, tốt xấu cũng dựa vào năng lực chính mình thi đỗ đại học, sống mười tám năm liền nửa chữ thô tục chưa từng nói qua, lão lão thật thật, cần cù thật thà, cũng không cùng người kết thù kết oán, cho dù bị một ít buồn chán đồng học khi dễ, cậu cũng không để trong lòng, cười một cái liền qua. Nhưng ngày hôm nay cậu lại dùng một loại ngữ khí cà lơ phất phơ nói tục, đây chính là chuyện chưa từng có, thật sự là khiến Lương ma ma khó tiếp thu. Bà ho khan hai tiếng, nỗ lực đem lực chú ý của Tiểu Ngốc dẫn về.

Vài tiếng ho khan đó thật đúng là nổi lên tác dụng, Tiểu Ngốc nghe được thanh âm sau thấy đường nhìn của ba mẹ toàn bộ tụ tập tại trên người mình, vội vã dời di động, lấy tay bưng ống nghe nhỏ giọng nói: “Ba mẹ, con có thể ra ngoài một chút hay không? Liền một chút rồi trở về.”

“Con đi đâu vậy? Là điện thoại của ai?” Từ lúc Tiểu Ngốc tiếp điện thoại, Lương ma ma vẫn dựng thẳng lỗ tai ở bên cạnh nghe trộm, kết quả chích nghe được một ít đôi câu vài lời, tự nhiên khiến bà lòng tràn đầy nghi hoặc, bà còn có rất nhiều vấn đề chưa kịp hỏi, liền thấy Lương ba ba rút ra tiền mặt nhét vào trong tay Tiểu Ngốc, ngoài miệng còn căn dặn, muốn cậu đi sớm về sớm, chú ý an toàn.

Tiểu Ngốc vui tươi hớn hở mà đem tiền nhét vào túi quần, chào một tiếng liền chạy ra cửa. Lương ma ma đi theo phía sau hô to: “Hạ Hạ, ăn xong cơm hẵng đi a!”

Kêu vài tiếng, không ai đáp lời, Lương ma ma đen nghiêm mặt đi hướng bàn ăn đem đồ ăn bưng vào trong bếp.

Lương ba ba bị một loạt động tác làm ngây ngẩn cả người, giơ đũa hỏi: “Sao lại dọn bàn? Tôi còn chưa ăn xong a!”

“Ăn cái rắm!” Lương ma ma hét lớn một tiếng, lộn trở lại bàn ăn bê hết đồ còn lại, “Ông làm ba ba như vậy đó hả?! Con trai lần này trở về biến xấu ông không thấy sao?! Nó vừa nói cái gì tới? Thối mao?! Đây là nó nói sao?! Tên họ Tề kia khẳng định chả tốt đẹp gì, Hạ Hạ mỗi ngày cùng hắn đứng ở một chỗ mới học xấu!”

“Bà chưa thấy qua người ta sao biết người ta không tốt. Tiểu Hạ khó có được bằng hữu, bà đừng can thiệp vào.” Lương ba ba hảo ngôn hảo ngữ khuyên, “Hơn nữa, thối mao cũng không phải để mắng chửi người, nam hài tử nói vài câu thô tục cũng không có gì.”

“Nếu tôi mặc kệ con trai sẽ bị ông làm hư mất!” Lương ma ma là người cố chấp, sẽ không bởi vì Lương ba ba nói mấy câu liền cải biến quan điểm, bà lấy điện thoại cầm tay ra gọi Tiểu Ngốc chuẩn bị hỏi tốt, gọi mấy lần đều là đang bận. Bà căm giận quăng di động, hướng về phía Lương ba ba quái kêu, “Con trai cùng tên họ Tề kia nói mãi vẫn chưa tắt di động!!”

Trên đường đến sân bay, Tiểu Ngốc nghe xong Tề Huy giải thích đột nhiên có loại cảm giác dở khóc dở cười. Trên đời này luôn luôn nhiều chuyện không đúng dịp như vậy, hết lần này tới lần khác đều bị bọn họ gặp hết.

Nguyên lai Tề Huy di động rớt, phải về nước làm lại thủ tục. Hắn vốn định nói cho Tiểu Ngốc, nhưng lại nghĩ sao không lặng lẽ về nước, lặng lẽ xuất hiện trước mặt đối phương, đưa lên một kinh hỉ ngoài ý muốn. Thế nhưng ngày đó đăng ký nhân khí trời ảnh hưởng dẫn đến thời gian về nước bị lỡ, chờ hắn trở về Tiểu Ngốc đã đi, hắn lại lấy vé máy bay mã bất đình đề chạy tới thành phố nhà Tiểu Ngốc, cho nên liền xuất hiện một màn trên.

Mặc kệ nói như thế nào, Tề Huy không có tiêu thất, thủy chung lo lắng kia cũng có thể làm Tiểu Ngốc vui vẻ hoa tay múa chân. Cậu giục tài xế lái xe nhanh lên một chút, mong muốn năng sớm một chút nhìn thấy đối phương.

Xe taxi chạy đến sân bay khi hai người mới kết thúc trò chuyện, Tiểu Ngốc cực lực mà đem mặt dán tại cửa sổ xe hướng ra phía ngoài nhìn xung quanh, khi cậu thấy một thân ảnh quen thuộc kéo hành lý từ phòng khách sân bay đi tới thì, nhanh trả tiền xuống xe chạy tới bên người nọ.

Tề Huy buông hành lý, mỉm cười nhìn người đang hướng mình chạy tới, sau đó mở hai tay đem người ôm vào trong lòng.

“Uy, em đều không phải có tật mù mặt sao? Cẩn thận ôm sai người rồi.”

“Dựa vào vóc người cùng kiểu tóc là em có thể nhận ra anh.”

“Trên đời này người cao như anh lại có tóc dài rất nhiều đi, khó bảo toàn em sẽ không nhận sai người.”

“Sẽ không! Mặc dù anh có hóa thành tro em cũng có thể nhận ra.”

“-_-||| lời này thế nào nghe rất không được tự nhiên.”

Tề Huy tuy rằng ngoài miệng cằn nhằn, nhưng hình dạng chính đĩnh hài lòng. Hắn buông tay, để Tiểu Ngốc đứng thẳng trước mặt mình, trên dưới quan sát một phen, liền nhéo mặt đối phương nói: “Đã lâu không gặp, để anh kiểm tra một chút em gầy không có.”

“Anh kiểm tra đi, em một chút cũng không ốm, còn béo lên rất nhiều.”

“Ân, trên mặt tất cả đều là thịt, sờ một xấp dầy.” Tề Huy cong thắt lưng, nhìn đôi môi thịt thịt thiêu mi cười, “Anh còn muốn kiểm tra chỗ khác một chút.”

Vừa dứt lời, Tiểu Ngốc liền thấy gương mặt trước mắt đè xuống, cậu còn chưa có điều phản ứng, ngoài miệng liền truyền đến xúc cảm ôn nhu, nhẹ nhàng mà hấp duẫn, tinh tế trằn trọc, một chút một một chút, như là tại nhấm nháp. Một loại cảm giác thiên toàn địa chuyển bỗng nhiên vây quanh cậu, hai chân hư nhuyễn phảng phất như sắp trạm không được, nếu không có Tề Huy đỡ, cậu khẳng định sẽ đặt mông ngồi dưới đất.

Nụ hôn triền miên này không qua bao lâu liền kết thúc, khi Tề Huy ngẩng đầu thì Tiểu Ngốc sớm đã thành trở nên lăng hề hề. Tề Huy buồn cười nhìn hắn, nhịn không được trêu chọc nói: “Mới hôn một cái liền ngốc thành như vậy, đừng nói cho anh đây là nụ hôn đầu tiên của em a, anh cũng sẽ không phụ trách.”

Tiểu Ngốc sờ sờ miệng, lăng lăng trả lời: “Đều không phải… Đều không phải nụ hôn đầu tiên.”

Tề Huy làm bộ kinh ngạc: “Yêu, em còn cùng người khác hôn môi a?”

“Không có!” Tiểu Ngốc rất sợ Tề Huy hiểu lầm chính mình, lo lắng giải thích, “Tuy rằng đều không phải nụ hôn đầu tiên, nhưng em cũng không cùng người khác hôn môi a, chỉ là…”

“Chỉ là cái gì?”

Tiểu Ngốc nào dám nói cho Tề Huy chính mình đã từng len lén hôn hắn, ấp úng nửa ngày mới nói: “Tóm lại đều không phải như anh nghĩ.”

Tề Huy hiểu ý cười, không tiếp tục buộc cậu nói, mà là tay trái nhắc hành lý tay phải ôm lấy cậu trực tiếp đi đến xe tắc xi ven đường.

Tiểu Ngốc hỏi: “Chúng ta đi đâu?”

“Nhà nghỉ a.”

“Nhà nghỉ?!”

“Đúng vậy.” Tề Huy cười đến vừa hèn mọn lại dâm đãng, tay khoát lên trên vai Tiểu Ngốc thoáng cái chuyển qua chổ cái mông, đồng thời nhéo vài cái, “Trước bồi gia ngủ một giấc ba.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK