• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tề Huy không cho rằng mình là người tốt, nhưng là không tính là một người xấu. Khi hắn ý thức được tình cảm mình đối với Tiểu Ngốc đã nổi lên biến hóa vi diệu, hắn nghĩ muốn biến con tôm ngốc đó thành sở hữu của riêng mình, chỉ khi làm người xấu, có một số việc mới có thể tiến hành thuận lợi.

Cho nên khi Tiểu Ngốc đang do dự có nên ngủ bên ngoài hay không, hắn không nói hai lời lôi kéo tay đối phương đi tới một khách sạn gần đó.

Tiểu Ngốc suy nghĩ thật lâu mới nói: “Chúng ta trở về đi, cố gắng năn nỉ dì quản lý, bà ấy sẽ cho chúng ta vào.

Tề Huy vẻ mặt chẳng đáng, “Ta không cầu người.”

Tiểu Ngốc rất quấn quýt, “Thế nhưng tôi không quay về Thẩm Dịch sẽ lo lắng.”

Tề Huy trợn mắt nói dối: “Yên tâm, ta vừa gọi cho Đỗ Hàng, vừa vặn hắn cùng Thẩm Dịch một chỗ. Ta nói chúng ta ở bên ngoài một đêm, Thẩm Dịch đồng ý rồi, thuận tiện còn kêu ngươi chơi vui một chút, không cần trở về sớm.”

Tiểu Ngốc nghi hoặc nói: “Anh chừng nào thì gọi cho bọn họ vậy? Tôi thế nào không biết.”

“Không phải gọi điện, nhắn tin.” Tề Huy đưa di động tới trước mặt cậu, “Không tin chính ngươi tự xem đi.”

“Không cần không cần, tôi tin anh.” Tiểu Ngốc hướng hắn cười khúc khích, “Tỉnh ngủ sau, ngày mai chúng ta lại đi chơi nữa ha.”

“Đi a, không thành vấn đề.” Tề Huy trộm cười, tôm ngốc ngươi sao lại dễ lừa vậy a? Lừa dối ngươi thực không có cảm giác thành tựu.

Hai người mới vào phòng, Tề Huy liền giục Tiểu Ngốc đi tắm.

Tiểu Ngốc cởi quần áo, mặc cái underwear tam giác chạy vào phòng tắm.

Nhìn phòng tắm đóng cửa sau, Tề Huy nhanh tay giấu y phục của cậu đi, sau liền tới cửa phòng tắm, giống như đặc vụ ghé vào trên cửa rình trộm.

Cửa phòng tắm tuy là bán trong suốt, thế nhưng Tề Huy đem mắt dán sát vào trợn mắt nhìn cũng không nhìn ra cái gì. Dần dần vang lên tiếng nước, thi thoảng còn xen thêm tiếng Tiểu Ngốc nho nhỏ hát, hai loại thanh âm đan cùng một chỗ phảng phất có loại mê hoặc lạ kỳ. Tề Huy nghĩ ngực mình tựa như có mấy trăm con sâu nhỏ bò a bò, khiến hắn tâm dương khó nhịn, hận không thể phá cửa mà vào, đem thân thể Tiểu Ngốc xem no mắt mới thôi! Thế nhưng nghĩ lại nghĩ, nếu như trực tiếp nhảy vào khẳng định sẽ khiến Tiểu Ngốc hoài nghi, sao không nghĩ một biện pháp quang minh chính đại rình coi.

Hắn mượn cớ thượng WC gõ gõ cửa, trong miệng còn la hét, “Lương Tiểu Hà mở cửa nhanh, ta muốn đi tiểu, không nín được nữa!”

Tiểu Ngốc lộ cái mông chạy tới mở cửa cho hắn, nhìn thân thể trắng trắng nộn nộn trước mắt, Tề Huy nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, một cỗ khô nóng trong nháy mắt bốc lên từ hạ thân hắn, thiếu chút nữa không kềm được mà nhào tới. Để che giấu thái độ quẫn bách của mình, hắn làm bộ tới bên bồn cầu, móc ra ‘con – chim – nhỏ’ làm bộ đi tiểu, thế nhưng căn bản đi không được.

Tiểu Ngốc một bên tắm một bên hỏi: “Anh sao không đi a? Không phải mau không nhịn được sao?”

Tề Huy lưỡi dẻo quẹo, đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên đầu Tiểu Ngốc: “Bị ngươi nhìn ta đi không được, mau quay đầu đi.”

“Nga, tôi không nhìn, anh mau đi a.” Tiểu Ngốc lập tức xoay người, cái này vừa lúc cho hắn cơ hội rình coi.

Tề Huy không kiêng nể gì nhiều lần đánh giá khối thân thể trước mắt, từ trên xuống dưới, lại từ dưới lên trên, nhiều lần lặp lại, càng xem càng thích, eo nhỏ mông cong, hai chân thon dài thẳng tắp, sờ lên xúc cảm khẳng định không sai nha.

Xem xong mặt trái, Tề Huy có xung động muốn nhìn chính diện.

Hắn đem em giai nhét lại trong quần, “Ta đi xong, ngươi xoay người lại đi.”

“Nga.” Tiểu Ngốc lên tiếng, khi xoay người lại trên người đầy bọt xà phòng, vừa vặn chặn đúng ba chỗ.

Nửa che nửa đậy càng thêm liêu nhân, Tề Huy chỉ cảm thấy hầu phát chặt, *** cấp tốc trướng khởi, hắn sợ không khống chế được chính mình, làm ra chuyện cầm thú không bằng, lập tức chạy khỏi phòng tắm.

Tề Huy nói muốn làm người xấu, thế nhưng sự tình thực sự tới thì hắn lại do dự, lại lo lắng.

Sống hai mốt năm, hắn mới biết được chính mình cũng không phải đầu gỗ không có tình cảm. Người đầu tiên khiến hắn động tâm là Tiểu Ngốc. Trước hắn cũng mấy lần yêu đương, nhưng không được một tháng liền vô tật mà chết. Nhóm bạn trai cũ nói hắn thiếu ôn nhu săn sóc, cùng hắn một chỗ luôn khuyết thiếu cảm giác yêu đương. Hắn cũng không phản bác cũng không giải thích, làm theo ý mình, hắn tổng nghĩ yêu đương đúng là một loại phương pháp giết thời gian, những người đó với hắn có hay không đều như nhau. Hơn nữa ngực hắn minh bạch, hắn sở dĩ được hoan nghênh như thế là bởi vì hắn có một ông bố có tiền có thế. Một ngày không có ông bố này, với cái loại tính tình âm tình bất định như hắn, nhất định nhận người chán ghét.

Ở trong lòng hắn, Tiểu Ngốc vẫn đều là một tồn tại đặc biệt. Hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua người nào ngu như vậy, có đôi khi ngu tới làm cho người ta yêu thương.

Vòng tròn sinh hoạt của Tiểu Ngốc rất nhỏ, căn bản không nhiều bạn bè, chỉ cần có người tốt với cậu cậu luôn có một bộ cảm động đến rơi nước mắt. Mỗi khi thấy bộ dáng đó của cậu, Tề Huy luôn cảm thấy buồn cười lại bất đắc dĩ, thật muốn nói cho cậu, người ta đối tốt với ngươi, dù chỉ là một hành động vô ý, căn bản không đáng là gì. Thế nhưng Tề Huy lại không muốn làm bẩn phần hồn nhiên đó của cậu, đối đãi không ngại ngu một chút ngây thơ một ít, như vậy mới có thể sống được dễ dàng vui vẻ.

Đem Tiểu Ngốc lừa tới trên giường kỳ thực chỉ là chuyện nhỏ, Tề Huy lại đột nhiên không muốn làm như vậy. Coi như là lương tâm hắn áy náy đi, hắn luôn nghĩ lừa dối một bé ngốc không chỉ không có cảm giác thành tựu lại còn rất vô sỉ đê tiện. Nói dễ nghe một chút thì, hắn nghĩ chuyện trên giường chính là hai bên phải xác định quan hệ làm mới tốt, bá vương ngạnh thượng cung có bao nhiêu mất mặt a, làm như vậy nói không chừng hách chạy con tôm ngốc kia, kết quả chính là bôi đen danh tiếng của mình. Hắn hiển nhiên không muốn thấy kết cục này, cho nên rung động trong lòng nhẫn nhẫn quên đi.

Tề Huy vừa quyết định muốn làm người tốt, Tiểu Ngốc lại trơn tuột chạy ra ngoài, trong tay còn cầm quần nhỏ. =)))) khảo nghiệm định lực của a công a =))))))))))))

Tề Huy ngây ngẩn cả người, một lát sau mới hỏi: “Ngươi làm chi không mặc quần?”

Tiểu Ngốc lắc lắc quần nhỏ trong tay, “Ướt rồi, tôi mới rồi không cẩn thận đánh rơi.”

Nếu không phải biết cậu không biết nói dối, Tề Huy thực hoài nghi cậu cố ý câu dẫn mình.

Tề Huy nghĩ muốn đem đường nhìn chuyển đi, nhưng Tiểu Ngốc luôn lúc ẩn lúc hiện trước mắt hắn, một hồi tìm quần áo, một lúc lại chạy vào phòng tắm, làm hại hắn đầy đầu đều là cái mông cong cong cùng cái đùi trắng trắng.

“Ngươi tìm cái gì?”

“Quần áo của tôi sao lại không thấy nữa?”

Tiểu Ngốc quỳ rạp trên mặt đất nhìn một chút gầm giường, hoa cúc nhỏ phấn nộn hoàn toàn bại lộ trong không khí, song song cũng bại lộ trong phạm vi nhìn của Tề Huy.

Tề Huy hai mắt mạo lục quang, tựa như một con sói cực đói, thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm đóa hoa cúc nhỏ kia. Thân thể lặng lẽ phát sinh biến hóa, hắn nghĩ chính mình tựa như uống dầu ớt, trên người tràn ngập một cổ nhiệt cay nóng. Đóa hoa cúc nhỏ như ẩn như hiện kia như một ngọn lửa đốt sôi máu trong người hắn, toàn thân trên dưới đều bị lửa nóng bao phủ, hoàn toàn ngăn cách thanh âm xung quanh, hắn bị tiếng tim đập như trống trận của mình thúc giục, sau đó rất nhanh liền … chạy ào vào phòng tắm. =))))))))))))

Tề Huy khóa cửa, mở vòi sen, thấp giọng chửi bới: “Lương Tiểu Hà! Ngươi khẳng định là cố ý! Ông đây tắm xong liền ra thu thập ngươi!!”

Người tốt hay xấu chỉ cách nhau một ý nghĩ. Một giây trước, Tề Huy còn đang nỗ lực thuyết phục mình làm một chính nhân quân tử, một giây sau, hắn nhưng cố không được. Nếu nổi lên phản ứng sinh lý, để làm chi phải ủy khuất chính mình? Bá vương có bao nhiêu thú vị a! Nhìn đối phương ở dưới thân mình giãy dụa, rên rỉ, khóc lóc, đều không phải càng làm cho khoái cảm sản sinh sao? *gật gù*

Tề Huy hai ba nhát liền tắm xong, xích lõa thân thể bước ra khỏi phòng tắm.

Tiểu Ngốc nhìn thấy, triệt để choáng váng.

Tề Huy giơ giơ lên quần áo trong tay, “Ta cũng không cẩn thận đánh rơi y phục.”

Tiểu Ngốc trừng lớn mắt há miệng, vẻ mặt kinh khủng.

Tề Huy bất mãn kêu to: “Kinh ngạc như thế để làm chi? Ngươi có thể không mặc quần áo, ta lại không thể ở trần sao?!”

Tiểu Ngốc lắp bắp nói: “Anh, trước ngực anh… Là, là cái gì?”

Tề Huy cúi đầu nhìn thoáng qua ngực mình, “Sẹo a, ngươi chưa thấy qua sao? Có cái gì phải ngạc nhiên.”

“Sẹo lớn như vậy!!” Tiểu Ngốc nhíu mày, trên mặt lộ ra thần sắc hoang mang, “Có đúng hay không rất đau a?”

“Đã sớm không cảm giác.” Tề Huy đột nhiên phát hiện tất cả lực chú ý của Tiểu Ngốc đều đặt trên vết sẹo này, tựa hồ đối chính mình xích lõa thân thể căn bản không có hứng thú, hơn nữa hai người trơn tuột mặt đối mặt đứng chung một chỗ cậu cũng không vô cùng kinh ngạc.

Tề Huy phiền muộn nha, hắn đây là ngu đến độ ngốc hay chính là ngu đến không có thuốc nào cứu được a?

Ngay khi Tề Huy đang tự hỏi, Tiểu Ngốc đi tới bên người hắn, vươn tay lại rụt về, một bộ tưởng sờ lại không dám.

“Vết sẹo đó là sao mà có?” Giọng nói mềm nhẹ mang theo một tia cẩn thận.

Tề Huy nói tỉnh bơ: “Tự ta ‘vẽ’.”

Tiểu Ngốc kinh ngạc nói không ra lời.

Tề Huy cười cười, “Khụ, đều là chuyện quá khứ rồi. Lúc đó ta vô cùng kích động, vì vậy dùng dao nhẹ ‘vẽ’ một nhát lên người.”

Tiểu Ngốc nghĩ chuyện không đơn giản như vậy. Vết sẹo đó vừa sâu vừa lớn, nếu chỉ là nhẹ ‘vẽ’ sao lại có hiệu quả như này? Tiểu Ngốc rất muốn biết quá khứ của hắn, muốn biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì mới khiến cho hắn ngoan quyết đối đãi tàn nhẫn với mình như vậy.

“Anh vì sao lại làm vậy?”

“Vì sao……” Tề Huy cười nhàn nhạt, trong nụ cười mang theo loại đắng chát nói không nên lời: “…… Có lẽ ta khờ đi.”

Thanh âm khàn khàn mà hàm chứa ưu thương một chút một chút gõ vào màng tai, tâm Tiểu Ngốc đều nhanh thắt lại một nắm. Cậu giơ tay sờ lên vết sẹo, cảm xúc thô ráp truyền tới càng khiến tâm tình cậu thêm thâm trầm.

Cậu hỏi: “Còn đau không?”

“Không đau.”

“Tôi nghĩ rất đau.”

Tề Huy kỳ quái nhìn cậu.

“Thực sự.” Cậu thu hồi tay, đè lại ngực mình, “Tôi nghĩ đau quá, ở đây đau.”

Tề Huy ngạc nhiên, ngốc lăng nửa ngày, đột nhiên vươn tay đem cậu kéo vào trong lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK