• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà nhìn thấy thì chính là máy chơi game trên tay, vừa chơi vừa chửi vừa đáp lời giáo viên.

Thầy giáo cầm thước gỗ gõ mạnh một cái xuống bàn tỏ vẻ rất tức giận. Tiếng kéo cửa truyền đến, trong mắt thầy giáo như có lửa giận ông nhìn qua phía cửa, một đám học sinh từ từ vô lớp vẫn rất ngoan ngoãn chào thầy bằng giọng điệu cợt nhả.

Chu Phong Thanh đang đứng ở ngoài thì Phó Phong Niên chạy tới.

" Đại ca, cô trốn đi đâu vậy hả " Phó Phong Niên cầm tay vịn xe lăn đưa Phong Thanh về phía lớp quốc tế.

" Đi thôi "

Phó Phong Niên mở cửa lớp chỉ thấy một tràng hỗn loạn của thầy giáo và học sinh. Thấy có người tới thầy giáo đưa tay giả vờ ho vài cái.

"Khụ khụ, hai học sinh mới, mau vào đây " thầy giáo một tay để sau lưng, cười ngại ngùng ngoắc tay về phía Phong Thanh và Phong Niên.

Phó Phong Niên cũng rất điềm tĩnh, không còn cười đùa như lúc ở với Chu Phong Thanh, giữ đúng lễ tiết của con nhà thế gia, chầm chậm giới thiệu tên của mình

" Phó Phong Niên, Phong trong Phong phú, Niên trong năm tháng, xin được giúp đỡ "

Chu Phong Thanh cũng không chảnh như mọi khi.



" Chu Phong Thanh " âm thanh cũng không quá lớn, nếu với một lớp học bình thường thì có thể nghe được, nhưng mà đây không phải lớp học là cái chợ thì có.

Cô ghét ồn ào.

Ngón tay nhỏ gãi gãi, một lòng chỉ muốn đánh cho đám trẻ trâu này một trận.

Với dáng vẻ của cô bây giờ thì thấp hơn bất kì ai đang đứng, Phong Thanh ngẩng đầu nhìn ông thầy.

" Thầy giáo, bây giờ em tự ngồi được không, chẳng lẽ phải đợi bọn họ câm mồm hả " giọng nói mát lạnh, không to không nhỏ chỉ vừa đủ nhưng như mang theo uy lực nào đó.

Nếu như là mùa hè thì chính là cơn gió mát, nhưng hiện giờ là giữa mùa thu se lạnh càng làm không khí hạ xuống thấp hơn.

Phút chốc cả lớp im bặt.

Chu Phong Thanh nói xong cũng không chần chừ cô ra hiệu Phó Phong Niên đưa cô qua chỗ ngồi.

Chỗ bên cạnh Chu Phong Thanh đã có đống đồ ở trên nên Phó Phong Niên cũng không ngồi cạnh cô, kéo ghế trống ở dãy bên cạnh rồi ngồi xuống.

Đợi đến Chu Phong Thanh và Phó Phong Niên xong hết, cả lớp quốc tế dường như mới hoàn hồn, trước đó như bị xịt keo cứng ngắc. Tuy không thốt ra tiếng nhưng khẩu hình miệng họ đều là

'WTF??? học sinh mới thật gan dạ nha '

Thẩm Giao Giao ngồi đầu bàn cũng quay xuống nhìn về phía bọn cô, nhếch nụ cười mỉa mai.

Tất nhiên là Phong Thanh cảm nhận được ác ý, liền đối diện trực tiếp với ánh mắt Thẩm Giao Giao. Thẩm Giao Giao quả nhiên không chịu nổi, cô ta không muốn mất mặt liền hếch cằm kiêu ngạo một cái rồi quay qua hướng khác.

Ta đã làm gì đâu cơ mà khinh bỉ, ỷ mặt mũi xinh đẹp là hơn người thế sao?!!!

Tiết học đầu tiên là tiết tiếng anh. Là một giáo viên nữ trẻ tuổi, đây là tiết đầu tiên của cô ta, giới thiệu xong liền bị đám con nít quỷ chọc cho tức chết liền ôm mặt khóc chạy ra khỏi phòng học.



Phong Thanh cảm thấy bọn này còn giữ ít lễ tiết, đợi người khác giới thiệu xong rồi mới bày trò.

À ừm cũng có thể tới lúc đó mới bày xong trò để chơi người ta.

Cô nhìn quanh lớp một lượt, bàn ghế tán loạn chia làm nhiều trường phái.

Đám con trai chơi game, đánh bài

Con gái thì tám chuyện, trang điểm.

Một số khác thì ngủ qua ngày.

Tất nhiên sẽ không có thành phần học tập chăm chỉ.

Lớp quốc tế ở cách xa các lớp khác, bởi vì sẽ phiền người khác học tập, bọn họ có ồn đến đâu cũng không ai dám quản.

Nhìn một hồi, cô thấy Thẩm Giao Giao dẫn đám chị em cây khế cây me ra ngoài, theo phán đoán của cô thì chính là 8 phần có liên quan đến nữ chính Ngụy Nguyệt Yến.

Phong Thanh cúi xuống nhìn chân mình, cảm thấy hơi bất tiện liền nhìn qua phía Phó Phong Niên.

Móc điện thoại trong túi ra nhắn tin.

" Đi theo dõi Thẩm Giao Giao, nhanh chân lên "

"Ai thế????"

" Nhỏ đầu đàn tóc vàng vừa mới ra khỏi lớp, đừng hỏi nữa, nhanh đi đi "

Phó Phong Niên chỉnh điện thoại thành chế độ im lặng, đút vào trong túi áo khoác kéo ghế bước chân rời đi.

Tốc độ Phó Phong Niên rất nhanh, cũng khá cẩn thận theo dõi Thẩm Giao Giao và đám chị em của cô ta.

Cũng không biết làm cái gì thần thần bí bí, phải chạy ra tít sân sau trường, Phó Phong Niên núp ở bức tường gần đó, tất nhiên cô không nghe được bọn họ nói gì, nhưng cô biết xem khẩu hình, còn lấy điện thoại ra quay. Điện thoại hãng XXX ultra S50 +++ sắc nét từng chi tiết.

Một lúc sau bọn họ giải tán, hình như là quay về lớp Phó Phong Niên cũng nhanh nhẹn trốn đi gửi video cho Chu Phong Thanh. Rồi tiếp tục bám theo Thẩm Giao Giao.

Trường Nam Dương có 3 khu đa năng, hai khu 1 và 2 vẫn đang được sử dụng bình thường, còn một khu 3 duy nhất dùng để chứa dụng cụ, vị trí này khá khuất cũng nhiều cây cối bao quanh trông như ngôi nhà giữa khu rừng, cũng nhiều tin đồn có ma cỏ nên rất ít người tới.

Cũng không biết Thẩm Giao Giao này làm chuyện gì trong này.

Biết hướng đi của Thẩm Giao Giao, Phó Phong Niên nhanh hơn một bước đi vào khu 3 bằng cửa sau, trước khi đi học cô đã nghiên cứu sơ đồ, địa hình của trường này rất kĩ, một người làm việc chuyên nghiệp thế này nên được tăng lương.

Ổ khóa quèn của khu 3 này Phó Phong Niên mở dễ như trở bàn tay, tìm kiếm một góc thích hợp trên khán đài để núp, khu này là sân bóng rổ nhưng mà các dụng cụ chất chồng chất đống lên chỉ chừa một lối đi chính giữa.

...----------------...

Chúc mọi người một ngày vui vẻ, đọc truyện vui vẻ,rất vui khi có mọi người ủng hộ ta.

Ta thường sẽ hay update vào buổi tối đêm khuya thanh vắng thế này... hihi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK