" Tiểu hữu liền không cần lo lắng, hai viên duyên thọ đan quả thực hiếm có. Ta cửa hàng sẽ không để tiểu hữu chịu thiệt. Như vậy đi, 10 vạn 6000 linh thạch liền làm tròn thành 11 vạn còn tặng tiểu hữu một lệnh bài khách quý của Lạc Hiện cửa hàng. Sau này tiểu hữu muốn mua sắm hay bán lại đan dược linh dược, ở tất cả chi nhánh cửa hàng chúng ta trên đại lục đều sẽ có được ưu đãi tốt nhất. Có thể chứ?"
Chung Ly nghe vậy suy tư một chút liền đồng ý. Hai bên nhanh chóng giao dịch, sau đó một túi linh thạch được đưa đến tay nàng. Linh thạch quá nhiều chỉ có thể đựng trong túi trữ vật, nàng chưa tu luyện không thể sử dụng liền để Tử Đằng giữ lấy. Tới khi cần dùng Tử Đằng sẽ lấy ra giao cho nàng. Rời khỏi cửa tiệm liền nhanh chóng tăng tốc độ bước chân đi đến một ngõ nhỏ, nhanh chóng lẩn góc khuất thay y phục triệt bỏ mê chướng, Chung Ly liền bình tĩnh đi đến cổng thành.
" Tiểu Á hẳn là chờ đã lâu." Nàng lầm bầm rồi hoà mình vào dòng người.
A Lân trong túi linh thú truyền âm nói:
' Có vài kẻ theo đuôi ngươi nhưng đều đã mất dấu, dám đánh dấu hơi thở lên người ngươi, không sợ sư phụ trong mồm ngươi giải quyết?'
" Đánh dấu đã có ngươi và Tử Đằng triệt bỏ liền không sợ. Bị một cái thí hài khoa tay múa chân trước mặt dĩ nhiên muốn điều tra thực hư. Lão già tóc bạc kia không có phát hiện ra ta nguỵ trang chứ?"
Chung Ly lẩm bẩm hỏi, âm thanh hoà vào tiếng ồn ào trên đường phố liền trôi đi. Nhưng A Lân vẫn có thể dễ dàng bắt giữ:
' Hắn tu vi chưa đến trúc cơ nhưng cũng là cái luyện khí đỉnh, rất có thể đã phát hiện ngươi nguỵ trang. Nhưng ai bảo ngươi chỉ ra một cái sư phụ lợi hại đâu, hắn có thể vạch trần sao? Vạch trần ngươi thẹn quá hoá giận đan dược đã có thể không mua được!'
"..." Nàng trông giống một cái dễ tự ái như vậy sao?
Không nói nữa liền đi tìm Tiểu Á. Đi qua một cửa hàng liền vào mua vài cái túi trữ vật cỡ nhỏ, mỗi cái 50 linh thạch rồi mới đi đến trước cổng thành. Từ xa nàng đã thấy một thiếu niên mười hai tuổi mặc màu lam y phục, vóc dáng dong dỏng cao, khí sắc rất tốt, thoả thoả một cái thanh xuân tràn đầy thiếu niên. Nhìn vậy Chung Ly có chút than thở, trước đây Tiểu Á có chút suy dinh dưỡng, được nàng vỗ béo vài tháng này cuối cùng trông cũng giống một cái thiếu niên hơn tiểu hài tử. Rất nhanh thiếu niên cũng thấy nàng liền vẫy vẫy tay từ xa. Chung Ly không chút do dự cũng đi đến, vỗ hắn vai kêu:
" Đi, chúng ta đi mở mang tầm mắt."
Tiểu Á nghe vậy khó hiểu:
" Không phải chúng ta muốn lên đường luôn sao? Còn đi đâu mở tầm mắt?"
Chung Ly nghe vậy liền ngâm ngâm cười:
" Đông Nam thành, liền ngay bên kia, đi thôi."
Tiểu Á ngỡ ngàng bị nàng kéo đi. Không phải đã nói phàm nhân không thể vào sao?
Từ cổng thành đi sang Đông Nam khu vực rất nhanh, này khu vực vốn có một cái ngăn cách kết giới. Chung Ly đi đến trước kết giới liền có một cái nữ tử hé mắt nhìn:
" Đi chỗ khác, này là khu vực các ngươi có thể đến sao?"
Nàng nghe vậy cũng không hoảng mà móc ra một bọc vải đưa đến trước mắt nữ tử. Nữ tử quét mắt một chút rồi nhận lấy, giơ một cái chuông lên trước kết giới ý chỉ các nàng tiến vào. Thuận lợi vào bên trong Chung Ly liền xác định một chút hướng đi rồi bước nhanh đến cuối khu vực. Tiểu Á vội đến bênh cạnh hỏi:
" A Ly vừa rồi trong bọc là thứ gì?" Nử tử kia nhận lấy liền không nói một lời cho hai người vào khiến hắn tò mò muốn chết.
" Không có gì, chỉ là chút linh thạch. Cho dù lac phàm nhân hay tu tiên người, có tiền đều được đặc cách sao." Chung Ly miệng ngậm ý cười trả lời.
" Đi thôi, kế tiếp chúng ta sẽ ngồi pháp thuyền lên đường. Ta tra một chút lịch trình hôm nay liền có pháp thuyền xuất phát đi hướng Hạ Vân thành, nhanh chân một chút nếu không muốn bỏ lỡ."
Nghe vậy Tiểu Á cũng tăng mạnh bước chân đuổi theo nàng.
Hai người đến nơi pháp thuyền tập kết đã thấy nơi đây rất nhộn nhịp. Vừa rồi trên đường nhìn một chút các cửa hàng đều khí thế hơn khu vực hỗn cư nhưng lại có chút vắng vẻ, hoá ra mọi người đều ở hết nơi này. Chung Ly kéo theo Tiểu Á đi mua vé, người bán vé nhìn hai cái không có tu vi đang muốn xua đuổi thì Chung Ly rút ra một viên linh thạch:
" Thứ này ta có, ta muốn mua vé thuyền đi Hạ Vân thành!"
Người bán vé liếc nhìn linh thạch trong tay nàng nói:
" Muốn ngồi pháp thuyền đi Hạ Vân thành liền 200 linh thạch một người. Các ngươi đủ linh thạch sao?"
Nói xong liền nhướng mày khinh thường nhìn về phía hai người. Chung Ly nghe vậy liền có chút rối rắm đáp:
" Đắt như vậy sao, đợi một chút chúng ta liền đi kiểm kê linh thạch."
Nghe vậy tên kia bán vé liền càng khinh thường nhìn các nàng. Chung Ly cũng không để ý mà kéo Tiểu Á đến một bên, kéo kéo bên hông túi giả vờ muốn móc linh thạch ra đếm. Tiểu Á thấy vậy liền hỏi nhỏ:
" A Ly không đủ linh thạch sao. Ta liền biết tu tiên phương tiện đi lại liền không rẻ."
Chung Ly liếc hắn một cái rồi nói:.
||||| Truyện đề cử: Linh Vũ Thiên Hạ |||||
" Không nhìn thấy ta đang giả vờ sao, có tài trong người cũng không thể dễ dàng như vậy để lộ. Ta và ngươi hai cái vẫn là phàm nhân đâu."
Vừa nói vừa lấy ra một cái túi trữ vật mới mua, nhét vừa đủ 400 linh thạch do Tử Đằng truyền ra vào bên trong. Làm xong hết thảy mới một bộ dạng rụt rè quay lại chỗ bán vé. Giơ túi trữ vật lên nói:
" Cho ta hai vé pháp thuyền đi Hạ Vân thành. Linh thạch đều ở ở đây."
Nói rồi đặt túi trữ vật lên bàn, khuôn mặt tỏ vẻ rất không nỡ. Tiểu Á bên cạnh cũng một khuôn mặt thịt đau. Nàng liếc hắn một cái... Quả là ta đồng đội, còn rất biết phối hợp. Chỉ là không biết nàng đồng đội thịt đau là thật.
Tên bán vé có chút bán tín bán nghi mà kiểm tra túi trữ vật, thấy đã đủ liền có chút hơi cứng mặt nhìn các nàng. Hắn không nói chuyện nữa liền lấy ra bên trong linh thạch, ném trả nàng túi trữ vật còn có hai cái đen tuyền lệnh bài. Nàng nhận lấy xem một chút liền hỏi:
" Vị này tiền bối, khi nào pháp thuyền mới khởi hành, chúng ta có phải đợi lâu nữa?"
Hắn nghe vậy mặt mày mới giãn ra, chỉ chỉ pháp thuyền ngoài cùng nói:
" Đủ số lượng người liền sẽ xuất phát, các ngươi hai cái đến bên đó tập hợp, người hẳn là rất nhanh sẽ gom đủ."
Nàng nghe vậy liền cảm ơn rồi quay đầu kéo theo Tiểu Á đến trước pháp thuyền chờ.
Phía sau người bán vé nhìn bóng lưng hai người lẩm bẩm: Phàm nhân bây giờ đã giàu có như vậy. Hay là nhà ai tộc nhân ra ngoài trải sự đời, nhưng sao ta không thấy có người đi cùng bảo vệ? Hắn nhìn xung quanh muốn tìm kiếm thì lại có người đến mua vé, vội vứt ý nghĩ ra sau liền tiếp đón.
Chung Ly còn có Tiểu Á đến trước pháp thuyền đã thấy rất đông người, hầu hết đều có đồng bạn rất ít ai độc lai độc vãng. Hai cái đứa bé đi đến liền đã có người để ý, đánh giá một chút các nàng liền quay đi nói chuyện tiếp. Tiểu Á chờ một lúc nhàm chán cũng quay qua nàng nói chuyện:
" Vừa rồi bị làm khó, tại sao ngươi vẫn còn cho tên kia sắc mặc tốt, xưng hô liền vẫn tôn trọng như vậy?"
Chung Ly hé mắt nhìn hắn chậm chạp đáp:
" Tại sao lại không? Hắn cũng không ảnh hưởng gì đến lợi ích của ta. Thái độ tốt một chút là có thể không gây thù oán, cớ sao không làm?"