' Đừng xem nữa, đều là rác rưởi. Ngươi xem tới xem lui có thể tìm được có giá trị đồ vật!?.'
' Nhặt của hời có thể dễ dàng như vậy. Xem một chút lại cũng không mất thứ gì, ngươi bớt phàn nàn đi.' Chung Ly truyền âm lại nói.
Cầm lên một chiếc xanh biếc vòng tay quan sát, bề ngoài xinh đẹp như vậy nhưng đáng tiếc chỉ là phàm vật. Đặt xuống nó, Chung Ly lại đi đến một gian hàng khác. Tay sắp chạm đến một cuộn da thú thì nàng bỗng cảm nhận nguy hiểm, thân thể phản xạ tránh sang một bên. Lúc này một đại hán bị đánh bay đến đập vào sạp hàng trước mắt.
Chủ sạp ngỡ ngàng nhìn người đến thấy hắn phun ra một búng máu rồi khó khăn bò dậy. Dưới đất rơi rụng toàn bộ vật phẩm, nhiều đồ vật đã bị dập nát. Chủ sạp hai mắt sung huyết nhìn đại hán, muốn giữ người lại bồi thường thì bị hắn trong tay đại đao đâm đến. Tại đây bày bán người cũng không phải ăn chay liền nhanh nhẹn chặn lại đòn tấn công. Tay phải không biết từ lúc nào đã lấy ra Khổn Tiên đằng trói chặt đại hán. Chung Ly liếc nhìn cuộn da thú dưới đất không có rời đi mà ở lại xem xét tình hình. Đại hán sau khi bị trói gô lại thì người đánh nhau cũng xuất hiện. Một nữ tu bị bao vây bởi ba người nam nhân. Nữ tu không có xa lạ chính là nàng sư điệt Cao Thế Lan. Nàng ấy giờ đang mặc một bộ bình thường pháp y, tay cầm kiếm đề phòng xung quanh người. Chung Ly nhíu mày nhìn tình hình, trong thành trì lại có kẻ dám khởi xướng đánh nhau? Gan quả thật lớn!
Lúc này một nam nhân lùn lên tiếng:
" Dám trộm chúng ta đồ vật còn hại chúng ta huynh đệ. Hôm nay ngươi đừng hòng rời khỏi đây, để đại ca dẫn ngươi đến phủ vệ thành."
Cao Thế Lan cười lạnh nói:
" Ngậm máu phun người. Muốn bắt ta? Xem các ngươi có bản lĩnh đó không!?" Nói xong thu lại kiếm hai tay kết ấn, mộc hệ pháp thuật biến thành từng luồng dây leo dài đâm đến ba nam nhân. Bọn chúng cũng rút ra vũ khí chém tới, Chung Ly quan sát ba kẻ này dùng chỉ đơn giản là phàm khí, phẩm chất từ hạ đến trung. Một đấu ba nhưng Cao Thế Lan là tông môn đệ tử, vật tư tu luyện đã hơn hẳn một bậc, sẽ không dễ dàng thua cuộc. Hơn nữa Cao sư điệt tu vi đã ở luyện khí năm tầng cũng không hề kém bao vây người.
Ba nam tu chém đứt dây leo liền cười lớn:
" Chút dễ cây cũng dám khua môi múa mép trước mắt chúng ta. Hôm nay xem còn ai có thể cứu nổi ngươi?"
Hắn đang nói chuyện thì dưới chân bị bao lấy, Cao Thế Lan không biết từ khi nào đã ném ra không ít hạt giống sinh trưởng thành bụi leo lớn cuốn lấy đối thủ. Chung Ly một bên không đứng nhìn nữa cũng ra tay. Ba nam tu bị cố định không thể di chuyển liền ăn đến từng nắm đấm của nàng. Cao Thế Lan bất ngờ nhìn ChungLy ra chiêu, vây bắt người đều bị đánh thành đầu heo.
Lúc này thủ vệ thành mới khoan thai đến muộn, xua đuổi đi xem kịch xung quanh người. Thấy ba đầu heo bị bó gọn trên đất liền nhìn về phía Cao Thế Lan quát lớn:
" To gan dám đánh nhau trong thành, ngươi là coi thường thành luật lệ. Người đâu lôi nàng ta đi."
Cao Thế Lan bình tĩnh nhìn đám thủ vệ hung hăng, dưới ống tay áo đã vận lực thì bị một giọng nói cắt ngang:
" Các ngươi mắt mù sao? Trói ba đầu heo cũng là trái điều lệ? Xem cho rõ dưới đất là thứ gì?" Chung Ly mở miệng cũng thành công thu hút được lửa giận của đám thủ vệ. Có một tên mặt đen nhẻm muốn lao lên dạy dỗ nàng thì bị giữ lại. Thủ vệ cầm đầu vẫn có ánh mắt, nhìn nàng phục sức vội thu liễm kiêu ngạo.
" Ai u, xem chúng ta quả thật mắt mù, dưới đất không phải ba đầu heo sao. Mau, vác chúng trở về." Nói xong rụt rè nhìn Chung Ly thấy nàng mỉm cười mới nhanh chóng rút đi. Kéo theo còn có tên bị trói gô lại bên quầy hàng.
Chủ sạp nhanh nhẹn giữ lại thủ phạm túi trữ vật, xem xét bên trong một lượt vẫn có chút đau mình thở dài.
Nhìn đã giải tán hiện trường, Cao Thế Lan đi đến bên nàng cảm ơn:
" Cảm tạ sư thúc đã ra tay cứu giúp Thế Lan."
" Ta không ra tay còn chưa biết ai mới là người cần cứu giúp. Chúng ta dù sao vẫn đại diện cho tông môn mặt mũi, ngươi lần sau nên hành xử cần cẩn thận hơn."
Thấy Cao Thế Lan gật đầu hối lỗi nàng liền quay lại quầy hàng vừa rồi. Chủ sạp buồn khổ nhặt lên từng món hàng dưới đất, Chung Ly cũng nhanh nhẹn giúp đỡ hắn sau cùng nói:
" Huỷ ngươi quầy hàng một phần lỗi cũng là của ta sư điệt. Ta sẽ giúp ngươi mua một chút đồ vật."
Chủ quầy hai mắt sáng ngời nhìn nàng, cầm từng nguyên vẹn vật lên giới thiệu. Chung Ly kiên nhẫn nghe một lượt rồi mới chọn lựa vài món đồ. Giá cả đưa ra cũng phải chăng, nàng nhanh chóng thanh toán linh thạch rồi trở về. Quay người lại thấy Cao Thế Lan ở phía sau vẫn luôn nhìn chằm chằm nàng. Phát hiện Chung Ly để ý đến vội rũ xuống mắt ngoan ngoãn đứng.
Nàng cũng không nói nhiều quyết định kết thúc đi dạo trở về tiểu viện nghỉ ngơi. Một đường Cao Thế Lan đều im lặng theo sau nàng.
Trở về phòng mỗi người tự hành đóng cửa tu luyện đả toạ. Chung Ly lôi ra vừa mới mua được da thú cuộn xem xét. A Lân nhảy ra khỏi linh thú túi một ngụm hoả đốt đi nó. Không ngoài dự đoán lộ ra bên trong vẫn là một bức tàn đồ, hình dáng giống hệt mảnh nàng sở hữu trước đó.
Ghép lại hai mảnh bản đồ, địa hình đã hiện ra một nửa nhưng Chung Ly vẫn không nhìn ra được nó dẫn đến đâu.
" Tìm được một nửa còn lại không biết phải đến lúc nào."
Tử Đằng cũng bò ra từ nàng ống tay áo thăm tiến bản đồ, thấy không có gì thú vị liền rụt về tiếp tục ngủ.
———
Hôm sau sáng sớm tiểu viện cửa bị gõ vang, thành chủ muốn mời các nàng đến làm khách. Ô Vân thành dựa vào chỉ có duy nhất Thanh Hà tiên tông cho nên tông môn đệ tử vẫn luôn được đối đãi đặc biệt. Chắc hẳn hôm qua sự việc đã đến tai thành chủ. Liếc nhìn Cao Thế Lan, hôm qua sự việc nàng vẫn chưa rõ đầu đuôi đâu.
Ba người cũng không chối từ liền đến làm khách. Tiến vào phủ xung quanh trang trí tiên gia khí phái vô cùng, người hầu kẻ hạ tấp nập đi lại trong phủ. Ba người được mời đến chủ viện, tiếp đón các nàng là phu nhân thành chủ. Nói chuyện một lát thì Ô Vân thành chủ xuất hiện. Hắn khách sáo nhìn họ sau đó hỏi rõ sự việc hôm qua. Tạ Ngọc một đường đều có chút ngốc nhìn nàng, hắn mới tu luyện một ngày đã có chuyện phiền hà xảy ra?
Chung Ly cũng không có giải thích mà yên lặng nhìn về phía Cao Thế Lan. Thấy mọi người chăm chú nhìn Cao sư điệt rũ mắt rụt rè kể chuyện:
" Hôm qua ta đang đi dạo trong thành thì bị bốn nam tu vây lại. Bọn chúng đinh ninh cho rằng ta trộm đi đồ vật. Sau đó đuổi bắt một đoạn đường dài, ta bất đắc dĩ mới phải ra tay đánh trả. Chuyện phía sau các ngài đều đã biết."
Thành chủ mắt hơi thâm nhìn Cao Thế Lan, cũng không phủ định lời nàng ấy nói. Phu nhân hiểu ý phá vỡ bầu không khí mời mọi người đi đến thưởng thức yến tiệc nhưng đều bị Tạ Ngọc và Cao Thế Lan từ chối, chỉ có Chung Ly gật đầu đồng ý. Tổ đội chia làm hai đường, một bên về nghỉ ngơi, bên còn lại đi ăn yến tiệc.
Chung Ly thoải mái để hàng chục ánh mắt đánh giá, ngồi xuống đã sắp sẵn vị trí. Ngồi cùng bàn với nàng đều là thanh thiếu nữ trẻ tuổi, nóng rực ánh mắt liên tục đâm về phía nàng.
' Ăn ngon còn có người đẹp để ngắm, hà cớ gì khô khan như tên Tạ Ngọc chỉ muốn trở về bốn vách tường tu luyện.' Đang nghĩ thầm trong lòng thì bị bên cạnh thiếu nữ đánh thức. Nàng này tự giới thiệu mình là chủ phủ con gái thứ sáu. Nữ tử này nhan sắc nếu có thể làm vũ khí thì toàn bộ bữa tiệc này người đều sẽ bị quật ngã. Chung Ly cùng nàng ấy cụng ly rồi chuyên tâm thưởng tiệc. Trong lúc này có rất nhiều người muốn bắt chuyện làm quen nhưng đều bị nàng khách sáo đẩy về.
Kết thúc bữa tiệc, Chung Ly ăn đến no căng, linh khí khắp người nhộn nhạo cũng không trở về mà kéo theo lục tiểu thư xinh đẹp vừa rồi đi dạo. Nàng ấy vui vẻ dẫn theo nàng đi thăm quan khắp phủ. Mỗi một người hạ nhân trải qua vị này lục tiểu thư đều đỏ mặt cúi chào liền được nàng ấy vui vẻ đáp lại. Chung Ly một bên nhìn cảm thán: ' Đây chính là vạn nhân mê trong truyền thuyết sao, mặc kệ loại giới tính nào đều có thể thu hút.' Ngay cả nàng cũng có thiện cảm từ lần đầu thấy vị tiểu thư này, vì vậy mới quyết định chọn lựa người này truyền lời. Chung Ly chờ hạ nhân đi hết mới mở miệng nhờ vả lục tiểu thư cùng nàng đi gặp thành chủ. Nàng ấy bất ngờ nhưng vẫn đồng ý với nàng.
Đến trước thư phòng, thành chủ đã ngồi đợi. Vị này kim đan kỳ tiền bối nhìn nàng hoà nhã, đẩy một chén trà đến trước mặt nàng hỏi:
" Tiểu hữu tìm ta có chuyện gì, đồ ăn nhưng có hợp miệng?"
" Đa ta thành chủ khoản đãi, tại hạ ăn đến đã no căng phải cùng ngài xinh đẹp như hoa tiểu thư đi dạo tiêu thực."
" Haha, lục nha đầu không làm phiền ngươi chứ." Thành chủ cười to sau đó âu yếm nhìn mình con gái.
" Không có, tiểu thư tri thư đạt lễ, nói chuyện với nàng ấy rất thoải mái. Chỉ là..."
Lời sắp ra khỏi miệng lại ngập ngừng đã thành công thu hút được sự chú ý của thành chủ. Hắn quan tâm nhìn nàng hỏi:
" Chung tiểu hữu có vấn đề gì không an tâm, có ngại chia sẻ cho ta."
Chung Ly gật đầu:
" Là có, chính là chuyện về tại hạ Cao sư điệt. Nàng ấy trước nay là người hay giữ tâm sự trong lòng, chuyện vừa qua tại hạ muốn biết rõ ràng hơn. Thành chủ có thể tiết lộ cho ta chứ?"
Thành chủ thở dài, lại rót một ngụm trà không nói chuyện. Lục tiểu thư nhìn sang Chung Ly hiểu ý đi đến xoa bóp vai cho thành chủ:
" Cha a, người biết gì có thể kể lại cho Chung đạo hữu sao, cha xem ngài ấy lo lắng đều hiện ra ngoài mặt!?"
Ô Vân thành chủ hưởng thụ con gái xoa bóp cuối cùng cũng mở miệng:
" Bốn tên bị bắt cũng không phải kẻ hung ác thô bỉ gì trong thành. Những người này trước nay vẫn luôn an ổn tu luyện." Chờ một chút lại nói:
" Hôm qua ta tra hỏi được bọn chúng quả thật đã mất đi chân quý đồ vật mới theo đuôi Cao tiểu hữu không bỏ."
Chung Ly nghe xong có chút tò mò, không chần chờ liền hỏi ra miệng:
" Đó là vật gì?"
" Là một loại ma chủng. Bốn người bị bức cung mới chịu nói ra đó là phù hộ vận khí ma."
Chung Ly nghe xong trầm tư, nuôi ma chủng không thường thấy nhưng cũng không phải là không có. Có loại ma phù hộ may mắn, tiền tài, công danh,... nhưng nuôi dưỡng chúng nó không phải dễ dàng, tiêu tốn thời gian tiền tài không ngừng. Đến khi nó phát triển hoàn mỹ mới phù hộ ngược lại người cung cấp nuôi dưỡng. Nhưng ma chủng trưởng thành sức ăn cũng không nhỏ lại, rất nhiều người đã táng gia bại sản thậm trí tiệt đường tu luyện vì nuôi dưỡng thứ này. Hàn nào bốn nam tu đã luyện khí trung kỳ nhưng vẫn một bộ dạng nghèo kiết xác.
" Ngài nghĩ rằng ta sư điệt nói dối sao?" Chung Ly bỗng nhiên hỏi.
" Nói dối thì đã sao, các ngươi là Thanh Hà tiên tông nội môn thân truyền đệ tử, vì chút việc cỏn con ấy đắc tội không đáng." Thành chủ mỉm cười nhìn nàng.