" Khả Ái mọi chuyện không như em nghĩ đâu "
Cô nhìn anh, người đàn ông này đã từng tổn thương cô, đã từng nói lời yêu thương cô. So với trước kia, ngày hôm nay từng câu từng chữ anh nói ra nó như một con dao vô hình đâm thẳng vào trái tim cô.
" Vậy anh nói xem em nên nghĩ như thế nào? "
" Anh.... "
Thừa Hưng nãy giờ vẫn đứng bên cạnh nghe toàn bộ cuộc đối thoại của hai người. Nhìn cô cố kiềm nén nước mắt, cố kiềm nén đau thương anh rất đau, yêu sâu đậm một người khi thấy người mình yêu bị tổn thương, cô ấy đau một anh đau mười.
Anh lặng lẽ rời đi, để lại không gian cho hai người. Anh rời đi không phải vì anh bỏ cuộc.
" Chúng ta về nhà rồi nói "
Chiếc xe lăn bánh trở anh và cô về biệt thự. Trong phong khách...
" Khả Ái anh.... "
" Thừa Dật em hỏi anh, trước giờ anh có từng yêu em dù chỉ một chút hay không " Cô cắt ngang lời anh.
".... " Anh rất muốn nói cho cô biết, nhưng liệu anh nói ra cô có tin anh không.
" Im lặng coi như là không rồi, Thừa Dật em chỉ muốn hỏi anh một câu duy nhất, anh đồng ý cưới em vì điều gì. Xin anh hãy trả lời thật lòng cho em biết, có được hay không "
" Em giống cô ấy "
" À....haaaa hoá ra từ trước đến nay em cũng chỉ là người thay thế "
" Em nghĩ chúng ta nên kết thúc cuộc hôn nhân này rồi, em không muốn yêu anh nữa. Yêu anh em rất mệt " Quyết định này của cô phải chăng là đúng.
_______
Vote mạnh lên nào⭐️⭐️⭐️