Khả Ái khóc nức nở, cô ôm anh, một nửa khuân mặt áp vào lồng ngực của anh.
" Thình...thịch.... "
Khả Ái mở to mắt, cô không nghe lầm đó chứ. Cô nghe thấy trái tim anh vẫn đang đập, không lẽ anh đã nghe thấy lời cô nói mà tỉnh dậy sao? Khả Ái định đứng dậy thì bỗng nhiên có một vòng tay giữ chặt lấy cô, một giọng nói vang quen thuộc vang lên.
" Chừng nào anh chưa kí vào đơn li hôn thì lúc đó em vẫn còn là vợ của Thừa Dật này, ai cho phép em kết hôn hử " Giọng anh thều thào bá đạo tuyên bố.
" Anh lừa em " Khả Ái nghe anh nói, biết mình đã bị lừa, thoát khỏi vòng tay anh trố mắt nhìn người đàn ông đang tươi tỉnh nằm trên giường bệnh không có giấu hiệu gì gọi là người chết sống lại cả.
" Chết tiệt, đồ khốn anh biết tôi lo lắng cho anh như thế nào không tại sao anh lại lừa tôi, tại sao lại lấy mạng sống của mình ra để đùa giỡn hả "
Thừa Dật ngồi dậy kéo cả thân hình cô ngồi trên giường bệnh, sau đó vòng tay ôm cô từ phía sau, cằm tựa vào vai cô nói.
" Anh xin lỗi đã làm em buồn, xin lỗi đã làm em phải khóc. Nhưng anh không còn cách nào khác, chỉ có cách này anh mới biết được em vẫn còn yêu anh, không đúng sao? "
Cô lại một lần nữa thoát ra khỏi người anh, đứng cách xa anh.
" Anh có thể tìm cách khác, tại sao cứ nhất thiết phải chọn cách này để lừa dối tôi "
Anh bước xuống giường, chịu đựng cơn đau ở phần đầu đi lại cạnh cô, bắt cô đối diện với anh.
" Anh xin lỗi, anh hứa từ nay trở về sau anh sẽ không bao giờ nói dối em hay tổn thương em nữa. Khả Ái, em có muốn tiếp tục làm vợ của anh không "
Thừa Dật mong chờ câu trả lời của cô.
" Em không muốn, trừ phi anh cho em hết đống tài sản của anh. Đến lúc đó em sẽ quay lại với anh "
" Được, chỉ cần em trở về bên anh thì tất cả tài sản của anh đều cho em hết, ngay cả thân thể này anh cũng đều cho em "
" Nói vậy thôi chứ em không cần tiền bạc, tài sản của anh, em chỉ cần anh yêu em là đủ rồi " Khả Ái nhón chân hôn nhẹ lên môi anh.
" Khả Ái, cảm ơn em đã tha thứ cho anh. Cảm ơn em đã quay về bên anh, cảm ơn em vì tất cả. Anh yêu em, dù 100 năm hay 1000 năm anh vẫn sẽ yêu em, không bao giờ đổi thay "
Thừa Dật cười lớn, cuối cùng anh và cô cũng trở về bên nhau. Quãng đời về sau anh sẽ dùng cả tính mạng này của mình để yêu thương, che chở, bảo vệ cô. Mãi mãi và mãi mãi.....
Thừa Hưng từ đầu tới cuối đều đứng ngoài cửa, anh không hề đi vào mà chỉ lặng lẽ đứng đó. Vậy là từ giờ anh không cón gì phải lo lắng cho cô nữa, bởi vì anh biết Thừa Dật sẽ yêu thương cô. Anh nhẹ nhàng đóng cửa lại cho hai người, thân hình cao lớn bước đi trên hành lang của bệnh viện. Khả Ái chúc em hạnh phúc, người con gái anh yêu....
The end...
_____
Tính làm phần 2 viết về Thừa Hưng nhưng bà con nói không nên, vì vậy ta sẽ ko làm nữa☺️☺️
Một lần nữa cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình trong suốt thời gian vừa qua.😘😘😘
* Tác phẩm tiếp theo: Chị...Anh yêu em _ đã up❤️