Cố Tương cảm thấy chuyện tối hôm nay phi thường hí kịch, nàng bất quá bên hồ hát vang một khúc, Hình Thượng Thiên liền xuất hiện ở trước mắt, hơn nữa còn cùng nàng về phòng! Theo nàng hiểu biết, mấy ngày nay quan hệ Uông thị và Hình Thượng Thiên tựa hồ càng ngày càng hòa hợp, như thể tuần trăng mật, nàng còn chuẩn bị tinh thần lĩnh cặp lồng cơm chạy khỏi đây, sao bây giờ lại thế này?
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Nếu dựa theo bản ngôn tình, thì là ánh sáng của nàng cường đại, Hình Thượng Thiên không thể vãn hồi tình cảm yêu nàng, sau khi vắng vẻ nàng vô số ngày, rốt cục phát hiện, nàng mới là chân ái của hắn, không thể ức chế tình cảm bùng nổ tới tìm nàng.
Nếu dựa theo bản trạch đấu, thì là Uông thị khuyên Hình Thượng Thiên không cần luôn cùng nàng ấy, thỉnh thoảng đi chiếu cố thị thiếp, như vậy mưa móc cùng dính, biểu hiện gia đình hòa thuận, Uông thị lấy được hiền danh, càng làm cho Hình Thượng Thiên coi trọng nàng ấy, kỳ thật bất quá là thủ đoạn lấy lùi để tiến mà thôi.
Nếu là dựa theo bản ngựa đực..., thì là Hình Thượng Thiên đã ngấy Uông thị, hơn nữa một nữ nhân sao có thể thỏa mãn hắn? Hắn bắt đầu hoài niệm gương mặt thiên sứ, dáng người ma quỷ của mình, quay đầu muốn sủng hạnh một chút mà thôi.
Nhưng kỳ thật khả năng lớn nhất, Cố Tương thấy, chính là hai người này lại cãi nhau!
" Không ngủ được?" Hình Thượng Thiên hỏi.
Lúc Cố Tương đang dùng sức bổ não, trên đầu truyền đến giọng của Hình Thượng Thiên, Cố Tương uyển chuyển hỏi "Lục gia, bên phu nhân..." Nàng thoáng ngẩng đầu nhìn Hình Thượng Thiên, hi vọng hắn có thể cho mình một đáp án thích hợp, kỳ thật nàng thật sự là tò mò chết được.
Hình Thượng Thiên nhìn vẻ mặt Cố Tương nghi hoặc, đen mặt lạnh giọng nói, "Ngủ!"
Cố Tương cảm thấy lúc lãnh đạo mất hứng nên nghe lời, đừng tự cho là thông minh nghĩ đến ngươi có thể dùng "Yêu lực" của ngươi cảm hóa hắn. Nàng lập tức nghe lời thấp bả đầu xuống, một lần nữa rút đến trong lòng của hắn, nghĩ rằng, xem thần thái này, khẳng định là chỗ Uông thị có vấn đề, sau đó hai người lại cãi nhau, hai người này sao có thể giống như đứa nhỏ vậy, không thể sống yên lành lâu dài sao?
Buổi tối này, Cố Tương và Hình Thượng Thiên thực thuần khiết ôm ngủ một đêm, kỳ thật Cố Tương cũng không ngủ ngon, ngươi muốn hỏi vì sao, cái này..., nếu mông ngươi có cái cây gậy nóng bổng lâu lâu chạm ngươi, ngươi có thể ngủ ngon? Cố Tương còn tưởng rằng Hình Thượng Thiên sẽ tra tấn nàng một phen, dù sao khát vọng của hắn rõ ràng như vậy, rõ ràng đến Cố Tương hoài nghi hắn và Uông thị căn bản là không có hài hòa, nhưng làm cho nàng ngoài ý muốn là Hình Thượng Thiên liền ngạnh sinh sinh như vậy ôm nàng nằm một đêm.
Nếu không phải biết hiện tại mình trong lòng Hình Thượng Thiên bất quá là một thị thiếp, nàng thật nghĩ đến đây là tình tiết tiểu thuyết ngôn tình thường xuyên xuất hiện, bởi vì trân ái ngươi..., cho nên không tùy ý làm thịt ngươi.
Bất quá, ngày hôm sau nhìn mặt Hình Thượng Thiên thoáng mỏi mệt cùng quầng đen dưới mắt, Cố Tương vui nghĩ, xứng đáng! Ai kêu ngươi ôm thiên tiên mỹ nữ còn không động thủ? Không thể không nói..., Cố Tương cũng rất mâu thuân, nếu là mỗi ngày được sủng khẳng định là chịu không nổi, nhưng là mười ngày nửa tháng tổng yếu cần điều tiết nội tiết, hài hòa cuộc sống đi?
Hình Thượng Thiên tựa hồ nhìn ra Cố Tương thoáng bất mãn, nhịn không được cười cười, mặt mày ôn nhu, trong ánh nắng sớm, như thêm vầng sáng mông lung, càng có vẻ dị thường tuấn tú, Cố Tương nhìn ngây người, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Hình Thượng Thiên ôn nhu với nàng như vậy..., tựa hồ từ đêm qua hắn đã như thế, nói chuyện cũng thực ôn hòa, trong ánh mắt nhìn nàng càng lộ vẻ ôn nhu.
" Ngủ nhiều thêm một lát." Tựa hồ Hình Thượng Thiên nhìn ra Cố Tương không có ngủ ngon, ấn nàng xuống gối đầu.
Đợi Cố Tương một lần nữa nằm xuống giường mới cảm thấy..., hôm nay Hình Thượng Thiên thật ôn nhu, thật thâm tình..., nàng xoa xoa mắt mơ mơ màng màng nghĩ, chẳng lẽ kỳ thật là nàng đoán chính xác? Hình Thượng Thiên rốt cục phát hiện chân ái của hắn là nàng? Hào quang nữ chính ngôn tình rốt cục xuất hiện trên đầu nàng? Quên đi, đừng nghĩ nữa, ngủ thôi.
Dù sao một buổi tối không ngủ ngon, tuy rằng nỗi lòng Cố Tương lung tung, nhưng vẫn là rất nhanh liền ngủ.
Hình Thượng Thiên nhìn Cố Tương ngủ một lúc, cuối cùng ôn nhu dịch chăn cho nàng mới đứng lên, ra ngoài bình phong, đám người Phương Viên vội vàng lại đây muốn hầu hạ Hình Thượng Thiên rửa mặt chải đầu lại bị hắn ngăn lại, chỉ chỉ Cố Tương, ý tứ là không cần quấy rầy đến nàng, cuối cùng đi phòng bên cạnh rửa mặt chải đầu mặc quần áo.
Dùng qua điểm tâm đơn giản, Hình Thượng Thiên uống nước trà trầm tư, Phương Viên và Xuân Nha cũng không dám thở mạnh, buổi sáng đi phòng bếp lấy điểm tâm chợt nghe bên kia bát quái nói, hôm qua trong chính phòng tựa hồ ép buộc một trận, nháo ra động tĩnh rất lớn, hình như là phu nhân và Lục gia hung hăng ầm ĩ một trận, nhưng cụ thể như thế nào, ai cũng không rõ ràng lắm, người trong viện phu nhân kín miệng lợi hại.
" Mấy ngày nay di nương làm cái gì?" Hình Thượng Thiên hỏi.
Phương Viên và Liễu Chi liếc mắt nhìn nhau một cái, có chút không rõ ý tứ Hình Thượng Thiên, Phương Viên suy nghĩ một lát trung quy trung củ nói, "Di nương ngày thường đều là cẩn thủ bổn phận, thêu hoa, đi bên hồ tản bộ." Nàng mới sẽ không nói gần đây di nương đánh mã điếu thực vui vẻ.
"Ừhm." Hình Thượng Thiên uống một ngụm trà, cảm thấy thật ngọt, rất là lành miệng, mấy ngày nay dùng trà chỗ Uông thị, mỗi lần đều uống không thoải mái.
Từ lúc hắn tỏ vẻ yêu thích nước trà dưa hấu, Cố Tương liền nghiên cứu này đó, lại tự nghĩ ra trà quả khác, nàng nhớ rõ trong Hồng Lâu Mộng còn có người uống loại này, kỳ thật chính là hòa nước hoa quả với nước trà thôi, vừa có hương thơm hoa quả cũng có lá trà cam thuần, Hình Thượng Thiên rất cổ động việc này, như thế, mỗi lần Hình Thượng Thiên lại đây mấy nha hoàn liền quen dâng trà quả cho hắn.
Hình Thượng Thiên uống mấy hớp trà quả, vị ngọt liền tràn ngập toàn bộ khoang miệng, giống như tâm tình của hắn giờ phút này, hôm qua hắn nổi giận đùng đùng đi từ chính phòng ra, vốn định đến bên hồ giải sầu, kết quả vừa tới hoa viên liền nghe được tiếng ca như tiếng trời, phát hiện là Cố Tương ngâm xướng, bên hồ gió lớn, gió đêm thổi ống tay áo nàng phiêu phiêu, tóc mai bay lên, ánh trăng màu bạc chiếu rọi lên thân thể của nàng giống như tiên nữ Cửu Thiên hạ phàm làm người ta không rời tầm mắt được.
Người đẹp, tiếng ca đẹp hơn, tiếng ca mang theo tình cảm triền miên, làm người ta nghe xong liền xúc động, hắn nhớ tới đến mình vì muốn hòa hảo với Uông thị, cố ý không đến thăm Cố Tương..., đây là rất nhớ hắn đi?
Thật sự là vật nhỏ đáng thương. Hình Thượng Thiên nhịn không được nghĩ.
Phương Viên nói xong chỉ thấy Hình Thượng Thiên bình tĩnh không nói lời nào, nơm nớp lo sợ, nghĩ có phải mình nói sai cái gì rồi hay không..., trên trán nàng liền toát ra mồ hôi tinh mịn. Xuân Nha thấy, nghĩ đến hôm qua lúc Cố Tương ca hát ai uyển, trong lòng xót xa thay, nhịn không được xen mồm nói, "Lục gia, lúc di nương ăn cua liền khóc."
Hình Thượng Thiên, ….
Phương Viên bị dọa không nhẹ, nhấc chân liền hung hăng đạp Xuân Nha một cước, oán hận nói, "Ngươi nói bậy bạ gì đó? Di nương khóc khi nào? "
Ngoài ý muốn, Hình Thượng Thiên thế nhưng cũng không tức giận, bình tĩnh nói, "Ngươi tên là gì?"
Xuân Nha nói xong liền sợ hãi, kết quả Hình Thượng Thiên chẳng những không có quở trách nàng, thế nhưng còn như tán gẫu việc nhà hỏi nàng tên là gì, nàng lại không ngốc, lập tức liền hiểu được đây là muốn hỏi tiếp, vội vàng đẩy Phương Viên ra tiến lên nói, "Nô tì kêu Xuân Nha."
Chờ lúc Hình Thượng Thiên rời Hà Hoa viện, cả người nhẹ nhàng như gió xuân, hắn nhớ nha hoàn Xuân Nha kia nói, mỗi ngày di nương ra vẻ vui vẻ, cùng các nàng đánh mã điếu..., nhưng kỳ thật trà không uống cơm không vô, ngay cả lúc ăn cua nàng yêu nhất cũng lén khóc, cuối cùng chỉ có thể đi bên hồ ca hát giải tương tư.
Hình Thượng Thiên ngẩng đầu, nhìn bầu trời xanh thẳm, mây trắng trôi lơ lửng như bông, giống như tâm tình của hắn giờ phút này.
Chờ Hình Thượng Thiên về tới thư phòng nhìn một quyển sách, rốt cục Chiêu Trữ do do dự dự đi đến, giọng điệu hắn mang theo vài phần xấu hổ nói, "Thẩm ma ma nói, phu nhân kêu bà ta lại đây bồi tội Lục gia."
Hình Thượng Thiên cũng không ngẩng đầu lên nói, "Kêu bà ta cút."
Chiêu Trữ ngây ngẩn cả người, hôm qua hắn luôn theo bên người Hình Thượng Thiên, cũng canh giữ ngoài cửa..., vốn dĩ hết thảy thuận lợi, kết quả đột nhiên, bên trong truyền đến tiếng đồ sứ bể, còn có tiếng Uông thị thét chói tai, hắn tựa hồ nghe Uông thị nói cái gì ngươi là thứ tử như ruồi nhặng, làm người ta buồn nôn, lúc ấy hắn liền chấn kinh, cảm thấy đặc biệt tức giận, sao phu nhân có thể nói Lục gia như vậy?
Sau đó là tiếng Thẩm ma ma khóc, nói cái gì thân mình phu nhân không khoẻ, cưỡng bức như vậy không khác gì đối đãi kỹ nữ. ( hai chủ tớ này như điên, cầu người ta ngủ lại, người ta ở lại thì 2 bà nói như thể người ta cưỡng hiếp )
Sau một lát, hắn nhìn thấy Lục gia đi ra, không như hắn tưởng tượng, không có tức giận, cũng không có phẫn nộ, tựa hồ bi thương đến chết tâm rồi.
Nói thực ra trước kia Chiêu Trữ rất xem thường Cố Tương, cảm thấy đây là một thôn cô, để Lục gia chơi một chút, nhưng bắt đầu từ hôm qua hắn do dự, cảm thấy tuy rằng Cố Tương là thôn cô, nhưng là thực tận tâm với Lục gia bọn hắn, ít nhất hơn Uông thị rất nhiều, là người tuyệt đối trung tâm với Lục gia, hắn hận Uông thị, thật sự hận không thể đi đánh nàng ta. Lục gia bọn họ là thứ tử, xuất thân không bằng nàng ta thì sao, nàng ta quên rằng mình là nương tử Lục gia?
Chưa quyết định hẳn trong lòng, hắn lại thấy Thẩm ma ma lại đây cầu hắn, có thể nhìn ra Thẩm ma ma cả đêm không ngủ, sắc mặt thật không tốt, bội một lớp phấn thật dày càng thêm làm cho bà thoạt nhìn tiều tụy, Thẩm ma ma thu ngạo khí, ra vẻ đáng thương xin Chiêu Trữ giúp đỡ đi thông báo, Chiêu Trữ không chịu, Thẩm ma ma thiếu chút nữa quỳ xuống lạy hắn, hắn không có cách nào, thế này mới tiến vào nói một tiếng với Hình Thượng Thiên.
Hắn còn cho là có phải Lục gia đã nguôi giận hay không? Hoặc là có thể lại cho Uông thị một cơ hội hay không? Dù sao không thể đắc tội Chiêu Hòa vương phủ đi? Tuy rằng nghẹn khuất, nhưng là hắn không thể không thừa nhận, sự thật vẫn là tồn tại.
Kết quả Hình Thượng Thiên lại dị thường thống khoái bảo Thẩm ma ma cút, Chiêu Trữ được phân phó, lưng liền cứng rắn, nổi giận đùng đùng tiêu sái đi ra ngoài, truyền lại nguyên văn lời Hình Thượng Thiên nói với Thẩm ma ma, có thể nhìn ra ánh mắt Thẩm ma ma đều đỏ, còn kém trực tiếp khóc, cuối cùng trở về, thoạt nhìn rất là uể oải.