Mỗi khi Thời Tấc Cẩn nghĩ rằng mọi thứ hỗn loạn này đã đủ rồi, thực tế lại có thể trở nên còn kỳ quặc hơn.
Lần đầu gặp mặt giữa hai vai chính và các nhân vật phụ quan trọng trong nguyên tác:
Một nhân vật phụ bị đe dọa đến mức đứng cứng đơ, không thể cử động.
Một nhân vật phụ bị vỡ xương vai, tránh né sự sắc bén của đối phương.
Một nhân vật chính co giật nôn mửa, chỉ còn 60 giây trước khi đột tử, hiện tại đếm ngược 58 giây.
Thời Tấc Cẩn nhận ra rõ ràng rằng tác giả nguyên tác không ngừng cố gắng tạo ra nhân vật mới để đè bẹp Cash trong nguyên tác.
Cái gọi là nóc nhà sức mạnh vừa xuất hiện, vui buồn chỉ trong một nháy mắt, dù không di chuyển cũng có thể dễ dàng "bóp" chết một quý ngài cấp cao.
1
Thế giới suýt nữa bị hủy diệt, hệ thống ngốc nghếch vẫn không hề hay biết, vẫn đang hào hứng học hỏi: [Wahh!! Đây chính là sức mạnh của nóc nhà nguyên tác sao! Còn có thể luyện phản xạ thần kinh đến mức độ này, để em quan sát kỹ, bắt chước bắt chước bắt chước!! Quay về áp dụng 1:1 lên chiến giáp bướm đêm của chúng ta! Kết hợp với công nghệ 3D và hormone gây mê dùng trong y tế, chắc cũng có thể làm được!]
May mắn thay, Thời Tấc Cẩn đã quen với những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống và kế hoạch, được rèn giũa qua những ngày tháng trên Trái Đất để có một trái tim mạnh mẽ và phản ứng nhanh nhạy khi gặp sự cố.
Thời Tấc Cẩn đếm nhẩm trong lòng, lập tức xoay người đối mặt với Anouchka, đổi động tác từ nắm cổ tay thể hiện quyền kiểm soát mối quan hệ sang nắm lấy một phần ngón tay của Anouchka, đó là một cử chỉ thể hiện sự phụ thuộc.
Anh giữ nguyên trạng thái của Sariel, giọng nói nhẹ nhàng lại nhanh: "Hôm nay cuộc họp diễn ra suôn sẻ, anh và quý ngài Valentine trao đổi rất vui vẻ, còn hẹn thời gian trao đổi về việc chọn khóa học lần sau, sự hỗn loạn vừa rồi chỉ là một chút hiểu lầm, anh không có gì khó chịu." Thời Tấc Cẩn nắm chặt ngón tay của Anouchka, khum lại, nhẹ nhàng ôm vào lòng bàn tay: "Để cuộc họp hôm nay kết thúc một cách suôn sẻ nhé, tổng tư lệnh."
"..."
Ánh mắt của Thời Tấc Cẩn lướt qua râu trên đỉnh đầu của Anouchka, râu bướm vua như sợi vàng bỗng nhiên rung lên hai cái, rồi đột ngột cuộn lại linh hoạt ẩn vào mái tóc vàng óng kiểu cách thời thượng khiến người ta không phân biệt được đâu râu thể hiện cảm xúc, đâu là những sợi tóc thẳng tắp tạo kiểu đẹp trai.
Anouchka và Thời Tấc Cẩn nhìn nhau vài giây, vẻ mặt không thể hiện rõ ràng vui buồn, nhưng lại khẽ mím môi mỏng, hơi nheo mắt.
Tổng tư lệnh Viễn Đông là điển hình của một gương mặt đẹp trai với các đường nét sắc sảo. Sống mũi, đường môi, xương hàm và cung mày của anh đều rất rõ nét. Ngay cả mí mắt cũng là dạng hai mí sâu với những đường cong sắc cạnh, hàng lông mi dày tạo thành một lớp bóng rõ ràng trên đôi mắt hai màu sáng rực, dù hắn không có biểu hiện cảm xúc rõ ràng, chỉ cần hơi nheo mắt nhìn trùng khác, cũng toát ra một sự đe dọa sắc bén và áp bức.
Trực giác kỳ lạ thuộc về Thánh khẽ chạm vào Thời Tấc Cẩn, nói với anh: Trùng này đang tức giận, một chút xíu, hướng về phía anh.
Nhưng Thời Tấc Cẩn không cần tập trung sử dụng trực giác kỳ lạ cũng biết Anouchka đang tức giận vì điều gì: Chỉ trong nháy mắt anh lại vướng vào rắc rối.
Thời Tấc Cẩn nắm lấy ngón tay của Anouchka, lắc nhẹ lên xuống, một nụ cười đầy cảm xúc nhẹ nhàng hiện lên trên môi anh, nặng trĩu đè lên môi dưới tạo thành một đường cong thích hợp để hôn, cảm xúc tràn đầy mong đợi chan chứa trong đôi mắt anh, đôi mắt bạc trong suốt lạnh lẽo như giọt sương, nếu tình yêu vừa mềm mại vừa nguy hiểm có thể được thể hiện ra, nó sẽ giống như dáng vẻ hiện tại của Thời Tấc Cẩn.
Đồng tử hình kim của Anouchka co lại trong chốc lát, đường môi mím chặt.
Thời Tấc Cẩn cong mắt lên, dùng khẩu hình nói: Đồng ý đi, trưởng quan.
Giây tiếp theo, đồng tử hình kim của trưởng quan như bị tan chảy, đột nhiên biến trở lại thành chấm tròn mà không hề báo trước, Anouchka nhắm mắt lại một cái, khi mở mắt ra lại im lặng chuyển động nhãn cầu, nhìn sang chỗ khác. Evans Amon đứng ở chỗ khác như khúc gỗ, cặp râu dựng thẳng, mặt không biểu cảm xoay người, quay lưng lại với đám trùng này, cạch một tiếng gắn lại xương vai tay đã liền sau khi trật khớp.
Cùng lúc đó, Thời Tấc Cẩn nghe thấy Valentine không còn phát ra tiếng nôn ọe khó kiểm soát nữa, Jeanine dùng giọng hơi căng thẳng an ủi nhỏ nhẹ: "Hít thở chậm rãi, ổn định nhịp tim, không phải cậu muốn trở thành nhà ngoại giao sao? Cứ coi như là làm quen trước đi, công việc ngoại giao của nghị viện không hề nhẹ nhàng đâu, hãy nghĩ đến quý ngài Gally phải bay ra ngoài suốt năm này qua năm khác thì cậu có thể điều chỉnh xong."
"Ừm..."
Thời Tấc Cẩn nghe thấy Valentine cố gắng điều chỉnh nhịp thở, tiếng thở hòa lẫn với tiếng nghẹn ngào cố nén xuống khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Thời Tấc Cẩn nắm lấy đầu ngón tay của Anouchka, lắc nhẹ, nói nhỏ: "Ann đi xử lý hậu quả đây, xong việc chúng ta đi thẳng đến khu thí nghiệm."
Anouchka quay lại nhìn, Thời Tấc Cẩn đã buông tay hân ra, xoay người đi về phía Mắt Mèo.
Anouchka: "..."
Dù vẻ mặt khó chịu đến mức quá đáng, cuối cùng tổng tư lệnh Viễn Đông cũng không động đậy, đứng đó đợi quý ngài Sariel kết thúc.
Thời Tấc Cẩn nhanh chóng tiến đến gần Valentine, vừa nhanh chóng thao tác vòng trí não ra lệnh cho vệ sĩ, để họ cho phép trùng bảo vệ bướm đêm đi qua, vừa đưa tay gỡ tay Valentine đang che miệng, nói nhanh: "Đừng nén, hãy thở ra, hít vào, thở ra. Bây giờ cậu rất an toàn, hãy tưởng tượng, đây chỉ là một cuộc huấn luyện sai sót của trùng bảo vệ, cậu đứng bên cạnh bị ngọn gió quét qua, nguy hiểm không phải nhắm vào cậu, gió rất mạnh, có thể nhổ bật cây cối và xé rách thép, nhưng khi thổi qua nó sẽ tan đi, những thứ đã tan biến sẽ không còn đe dọa nữa. Hít thở sâu, hít vào, thở ra, Valentine, gió đã tan rồi."
Valentine yếu ớt nắm nhẹ ngón tay của Destiny, thở theo hướng dẫn.
Trùng bảo vệ bướm đêm mang theo hộp y tế lập tức bay đến bên cạnh Valentine, họ phân công rất thành thạo, trước tiên lịch sự tách Jeanine và quý ngài Sariel ra, hai trùng bảo vệ dùng cơ thể làm chỗ dựa để quý ngài ngả người nửa tựa nghỉ ngơi, mấy trùng bảo vệ khác nhanh chóng mở hộp y tế đầy đủ thiết bị, lấy ra các dụng cụ y tế duy trì sự sống phù hợp để cấp cứu khẩn cấp cho Valentine.
Khi mặt nạ y tế được đeo lên, thuốc điều trị và thuốc gây mê được thả ra, tình trạng của Valentine rõ ràng tốt lên, cũng rất rõ ràng là cậu sắp ngất đi. Tròng trắng mắt cậu lật ngược lên, cố gắng không ngất đi, cố gắng nhìn về phía Destiny, môi mấp máy, nói gì đó không thành tiếng. Thời Tấc Cẩn gật đầu, đáp: "Khi cậu tỉnh lại, nhắn tin cho tôi báo bình an nhé, ngủ đi, tôi sẽ đợi cậu."
Lúc này Valentine mới nhắm mắt lại, mất ý thức.
Trùng bảo vệ nhanh chóng gọi xe bay đến, chuẩn bị khởi hành về hạm đội Mắt Mèo. Trước khi rời đi, Vlad Jeanine đại diện cho bạn bè Valentine cùng Sariel hoàn tất các thủ tục rời cuộc họp.
Khi họ bắt tay nhau, ngoài những lời cần thiết, Thời Tấc Cẩn còn nói thêm một câu đe dọa phù hợp với tính khí nóng nảy của Sariel: "Thưa ngài Jeanine, nếu chủ đề hay chi tiết nào của buổi họp hôm nay bị rò rỉ, xin lưu ý, là bất kỳ chi tiết nào. Nếu sau hôm nay, có bất cứ thế lực gia tộc, tập đoàn tài phiệt hay ông trùm công nghệ nào tìm đến hợp tác với cậu tôi mà trong tay họ có thông tin về tôi, và muốn lợi dụng thông tin đó để thúc đẩy cậu tôi hợp tác với họ."
Thời Tấc Cẩn nhìn thẳng vào đôi mắt đen của Jeanine, nhấn mạnh từng chữ: "Tôi sẽ chỉ tìm ngài gây rắc rối."
Vlad Jeanine liếc nhìn về phía sau Sariel trong một giây. Cash kia đứng cách đó vài mét, lúc này lại im lặng đến mức không giống một trùng thật, nếu không phải nhìn thấy hắn, Vlad Jeanine hoàn toàn không cảm nhận được sự hiện diện của bất kỳ ai đằng sau Sariel.
Thời Tấc Cẩn nở một nụ cười xã giao chuẩn mực của Liên minh Thủ đô với Jeanine - nụ cười ngọt ngào để lộ hàm răng, nhưng cơ quanh mắt không động đậy, đôi mắt hơi nheo lại đánh giá rồi nói chậm rãi: "Bộ phận AI của tập đoàn Fate trong tương lai sẽ là sân chơi của tôi, ngài sẽ không muốn biết tôi có thể mang đến cho ngài bao nhiêu rắc rối đâu."
Vlad Jeanine đáp lại bằng một nụ cười y hệt: "Gần đây tôi rất bận rộn, không có nhiều thời gian để giao tiếp xã hội. Nếu sau hôm nay tập đoàn Fate có vấn đề về hợp tác, hoặc có nghi ngờ nào về bản thiết kế của Jeanine." Vlad Jeanine vẫn giữ tư thế bắt tay với Sariel, khẽ xoay cổ tay để lộ màn hình cảm ứng của vòng trí não: "Tôi luôn sẵn sàng đón tiếp ngài ghé thăm."
"Tôi rất mong chờ điều đó." Thời Tấc Cẩn khẽ nhếch cằm, xoay cổ tay để màn hình cảm ứng của vòng trí não chạm vào vòng trí não của Jeanine, lưu lại thông tin liên lạc. "Tạm biệt, ngài Jeanine."
"Tạm biệt, quý ngài Sariel." Vlad Jeanine giữ đúng phép tắc, tiễn quý ngài Sariel cùng tổng tư lệnh kia sóng bước rời đi.
Cash kia trước tiên mở cửa xe cho quý ngài Sariel. Đợi đối phương ngồi yên vị, Cash mới đi vòng nửa vòng xe bay, mở cửa ghế lái và tự làm tài xế lái xe rời khỏi bãi đỗ.
Vlad Jeanine tiễn chiếc xe bay khuất dạng nơi chân trời mới thu hồi ánh nhìn.
"Thưa ngài Jeanine, mời ngài." Trùng bảo vệ bướm đêm đứng chờ bên cạnh mở cửa xe.
Một nhóm trùng bảo vệ đã hộ tống quý ngài về hạm đội Mắt Mèo trước, chiếc xe đang chờ bây giờ chỉ phục vụ riêng Jeanine.
Vừa ngồi vào xe, Vlad Jeanine đã nói: "Nâng tấm chắn lên, không cần đồ ăn thức uống."
"Vâng, thưa ngài Jeanine." Trùng bảo vệ nâng tấm chắn lên, ghế sau lập tức biến thành một không gian riêng tư kín đáo.
Vlad Jeanine không vội vào trạng thái làm việc ngay, y ngồi một mình, ánh mắt mất tập trung, trong lòng cứ vương vấn một nỗi mất mát vô cớ. Cảm giác vô lý, không rõ nguồn gốc này nảy sinh khi y tiễn Sariel rời đi.
Vlad Jeanine nhìn Cash kia đi theo làm tuỳ tùng cho Sariel trước sau như một, không cần suy nghĩ cũng biết Cash chắc chắn đã rơi vào lòng bàn tay của quý ngài trẻ tuổi này. Những trùng quân đoàn như Cash, vốn coi trời bằng vung và có tác phong cực đoan, ngoài hormone và cái gọi là tình yêu có thể hạ gục họ, trên đời này khó có thứ gì khiến loại quân thư này cúi đầu.
Tại sao mình lại mất mát? Vlad Jeanine tự hỏi, y rất chắc chắn mình không phải yêu quý ngài Sariel ngay từ cái nhìn đầu tiên, cũng không bị mê hoặc bởi gương mặt xinh đẹp kia.
Đúng là vẻ ngoài của quý ngài Sariel khiến Vlad Jeanine phải tắt tiếng nhưng vẫn chưa đủ để y sinh lòng yêu mến vì ngoại hình. Vlad Jeanine sinh ra ở đỉnh cao của quyền lực và vàng bạc, từ nhỏ đến giờ đã thấy vô số gương mặt đẹp của trùng cấp cao, y có sức đề kháng rất mạnh với vẻ đẹp.
Tại sao mình lại mất mát? Vlad Jeanine suy nghĩ trong lòng, mình không hề nảy sinh tình cảm khao khát thông thường với Sariel, điểm sáng duy nhất ở Sariel chính là tính cách và giới tính mà Fate nuôi dưỡng... Vlad Jeanine bỗng nín thở, nhịp tim tăng nhanh, trái tim chìm xuống, chìm sâu như thể bị một bàn tay thò vào lồng ngực, nắm chặt kéo giật ra ngoài.
Vlad Jeanine chợt nhận ra: Nỗi mất mát không thể chịu đựng và tưởng tượng của y thực chất là một Sariel mang tính cách và đặc điểm tình cảm giống Fate - một trùng cái khác... Vlad Jeanine gần như hoảng sợ dừng lại dòng suy nghĩ tiếp tục phân tích nỗi hoang mang.
Vlad Jeanine ôm chặt miệng, gân xanh nổi rõ trên mu bàn tay, cảm thấy một cơn buồn nôn dữ dội trào lên từ dạ dày.
Y ép buộc bản thân, cho rằng đó là buồn nôn.
Đó chính là buồn nôn, nhất định phải là buồn nôn.
2
...
Trên xe bay khi tốc độ đã ổn định, Anouchka lập tức điều khiển xe bay kết nối với một phi thuyền quan sát lớn hơn, phi thuyền có đầy đủ tiện nghi như một ngôi nhà, Thời Tấc Cẩn vào phòng tắm để tắm rửa, chuẩn bị thay một bộ quần áo sạch sẽ kín đáo để đi tham quan dự án mới.
Khi Thời Tấc Cẩn thay xong quần áo, đẩy cửa bước ra, vừa hay thấy Anouchka dựa vào một bên quầy rượu, chân hơi cong, dùng gót giày sau đá thùng rác vào dưới quầy bar dài.
Ánh mắt Thời Tấc Cẩn tự nhiên quét về phía thùng rác đó, chưa kịp nhìn rõ thì Anouchka đột nhiên nhắc đến công việc: "Kết quả thử nghiệm chiến giáp AI mới phối hợp rất tốt, 20 lần thử nghiệm đồng điệu đều đạt A, kết quả thử nghiệm vừa ra, em đã gửi ngay cho tổng tư lệnh Amon."
Sự chú ý của Thời Tấc Cẩn lập tức bị công việc quan trọng thu hút: "20 lần đều đạt A? Tốt hơn dự kiến. Chỉ huy trưởng của 20 trận chiến mô phỏng đến từ những đơn vị nào? À, cảm ơn." Thời Tấc Cẩn ngồi xuống ghế đẩu cao cạnh quầy bar, nhận ly nước tinh khiết Anouchka đưa tới, uống hai ngụm để làm ẩm cổ họng.
"Thời gian quý báu trong giai đoạn đặc biệt này, 20 trận đều do em đích thân kiểm tra, sau đó sẽ sắp xếp các binh chủng khác đi mô phỏng thực nghiệm." Anouchka bước hai bước đến gần chỗ ngồi của Thời Tấc Cẩn, cúi người hạ thấp đầu, trao một nụ hôn kéo dài với Thời Tấc Cẩn. Anh bị hôn đến nỗi ngả người về phía sau, lưng bị tựa lưng thấp của ghế đẩu chọc đau, tiện tay dùng chai nước chặn cằm Anouchka, đẩy hắn ra rồi cười khẽ: "Khát nước thì uống trong chai này này, bên phía tổng tư lệnh Amon có phản hồi gì chưa?"
Anouchka thuận thế dựa vào ghế đẩu Thời Tấc Cẩn ngồi, đứng hơi nghiêng một cách kỳ cục, một tay chống lên quầy bar, nửa vòng ôm lấy Thời Tấc Cẩn, vẻ mặt trở nên hơi kỳ lạ một chút: "... Tổng tư lệnh Amon rất quan tâm đến báo cáo dữ liệu của AI mới phối hợp này, ông ấy dự định trong thời gian tới sẽ đích thân đến Viễn Đông một chuyến, tự thực nghiệm chức năng của đội AI một lần, nếu không có vấn đề gì, ông ấy sẽ trực tiếp mang một lô chiến giáp AI từ Viễn Đông về ngoài vùng sao." Anouchka nghiêm túc nói: "Tổng tư lệnh Amon rất có trách nhiệm, dù tin tưởng em đến đâu thì trong việc kiểm tra một số vũ khí quan trọng, tổng tư lệnh Amon cũng sẽ đích thân kiểm tra không có vấn đề gì mới phê duyệt sản xuất sử dụng."
Thời Tấc Cẩn nhíu mày, ngạc nhiên nói: "Trong thời gian tới? Vậy tình hình ở cổng lỗ đen...?"
"Gần đây, chuyến đi của Tổng tư lệnh Amon thường kéo dài khoảng 48 giờ cả đi lẫn về." Anouchka nói. "Chỉ 48 giờ thôi mà, không giống như mười quân đoàn, biệt động không đến nỗi tan đàn xẻ nghé khi tổng tư lệnh vắng mặt một lúc."
Thời Tấc Cẩn giờ mới biết Anouchka học được một số thói xấu từ ai. Anh lắc đầu, không tán thành lắm: "48 giờ để đi về giữa cổng lỗ đen ngoài vũ trụ và vùng sao Bắc Cực, đó là đang đốt sinh lực để chạy đua với thời gian đấy. Tổng tư lệnh Amon là hạt nhân của biệt động, đôi khi ông ấy nên quan tâm đến bản thân nhiều hơn." Thời Tấc Cẩn đưa tay chỉnh lại cà vạt cho Anouchka. "Thói quen xấu, đừng học theo."
Anouchka nhìn Thời Tấc Cẩn vài giây rồi cúi xuống hôn người yêu, lần này hôn hơi mạnh khiến Thời Tấc Cẩn ngửa đầu ra sau, lộ ra cổ không đeo vòng.
Ngay trước khi mái tóc vàng và cái lưỡi đó trượt xuống hõm cổ anh, Thời Tấc Cẩn đưa tay vuốt dọc bên tai Anouchka, luồn vào mái tóc vàng, năm ngón tay siết lại, kéo mái tóc vàng của Anouchka ra sau. "Nói xong công việc đã."
Anouchka hít một hơi sâu: "À."
Nửa giờ tiếp theo, Anouchka báo cáo nhanh gọn cho Thời Tấc Cẩn về ưu nhược điểm của bộ chiến giáp AI mới được trang bị. Thời Tấc Cẩn lắng nghe chăm chú, thỉnh thoảng hỏi về chi tiết thay đổi đội hình trong 20 trận mô phỏng chiến tranh. Anouchka giải thích từng điểm một: "Thực ra, hiệu quả thực chiến của các đội hình AI đang lưu hành trên thị trường khi kết hợp với đội AI của chúng ta không được lý tưởng lắm. Đội hình AI thông dụng trên thị trường được thiết kế để phối hợp với đội chiến giáp AI có độ trễ, nhưng điều đó không phải vấn đề. Em sẽ bắt đầu xây dựng mô hình mô phỏng vào tối nay, nhanh nhất là 9 giờ tối mai sẽ có ba bộ kết hợp đội hình mới, kịp thời gian công bố ra bên ngoài mà anh đã định. Tổng tư lệnh Amon sẽ đến ngày kia, vừa đến là có thể trực tiếp kiểm tra thực tế."
Thời Tấc Cẩn nhận thấy Anouchka càng nói càng hăng, anh nhíu mày nhớ lại lần cuối Anouchka ngủ là khi nào, trong lòng thầm nghĩ:...
Lại liên tưởng đến việc hắn một mình hoàn thành 20 trận mô phỏng chiến tranh quy mô lớn trong một buổi sáng, trong lòng lại thầm nghĩ:...
Trong đầu Thời Tấc Cẩn chợt lóe lên một bình luận mà anh từng đọc trên diễn đà Fate: [Những quân thư ngôi sao này bơm trong người là dầu năng lượng vũ trụ à? Lứa 20 này cũng quá kinh khủng rồi, tỷ lệ thắng ổn định đạt 98% mỗi tháng, dẫn đến ngưỡng đăng ký sơ bộ năm sau bị đẩy lên tới tỷ lệ thắng 90% mới được báo danh, lứa chiến binh dị thú này có thể đừng nâng cao ngưỡng đăng ký của quân thư ngôi sao nữa được không?? Một tháng tôi đi công tác ngoài đủ 30 lần mà tỷ lệ thắng cũng chỉ có 70%!! Không thể để lại một chút khe hở để binh sĩ trùng cấp cao bình thường như chúng tôi có cơ hội hẹn hò và giữ giá trị sao??]
Thời Tấc Cẩn hoàn hồn, nói với Anouchka: "Được rồi, tình hình đại khái anh đã biết. Đội hình chiến đấu không cần vội vàng hoàn thành trong một hai tuần đâu, anh sẽ bảo đội của mình điều chỉnh trước đội hình thông dụng để phối hợp. Hôm nay em đã tiêm mấy mũi thuốc kích thích?"
Anouchka hơi do dự, nhưng vẫn nói: "Sáu mũi."
Thời Tấc Cẩn nói thẳng: "Giảm tốc độ đến khu thí nghiệm đi, chúng ta nghỉ trưa hai tiếng trên phi thuyền."
"Anh không cần điều chỉnh lịch trình vì chuyện này đâu, làm xong sớm thì nghỉ ngơi sớm." Anouchka cúi đầu dùng sống mũi vuốt nhẹ mặt Thời Tấc Cẩn, hốc mắt tì lên xương mày anh. "Chỉ có sáu mũi thôi, 30 phút nữa là chuyển hóa hết rồi."
"Công việc không bao giờ làm hết được đâu, một thế giới chỉ có công việc thật là nhàm chán." Thời Tấc Cẩn cười nhẹ: "Thế giới rộng lớn lắm, đủ chỗ cho những kẻ nhỏ bé như chúng ta lười biếng một chút. Ngủ một lát đi."
"Được." Anouchka đứng thẳng người. "Em đi ngủ ở phòng bên."
Thời Tấc Cẩn:...?
Thời Tấc Cẩn khẽ nheo mắt nhìn Anouchka. Anouchka quay đi chỗ khác, bắt đầu thao tác với vòng chỉ huy, điều chỉnh tốc độ tự lái của phi thuyền.
Thời Tấc Cẩn bật cười, hỏi: "Em để tâm đến mùi hormone lắm sao?"
Mặt Anouchka căng ra, biểu cảm đe dọa âm trầm quen thuộc xuất hiện, hắn cúi đầu điều khiển giao diện phi thuyền được liên kết với màn hình của vòng chỉ huy, lạnh lùng nói: "Không phải chúng ta chưa từng trải qua kỳ động dục."
Thời Tấc Cẩn nắm lấy cà vạt của Anouchka, kéo chàng trai đang đanh mặt xuống, anh cười bảo: "Biểu cảm đáng sợ quá ta."
Anouchka nhắm mắt lại, cố gắng điều chỉnh biểu cảm. Đột nhiên hắn cảm thấy một nụ hôn nhẹ nhàng ẩm ướt chạm vào đầu mũi rồi nhanh chóng rời đi.
Anouchka mở mắt đối diện với Thời Tấc Cẩn, anh hỏi: "Những ống tiêm rỗng vứt trong thùng rác là thuốc gì? Thuốc ức chế tác dụng nhanh? Bây giờ em không có mùi gì cả."
Khoảng cách giữa cả hai không quá gần, nhưng do tác động của sáu mũi thuốc kích thích, các giác quan của Anouchka đang hưng phấn và nhạy cảm hơn bình thường. Hơi thở của bạn đời chưa bao giờ rõ ràng đến thế trong cảm nhận của hắn. Thời Tấc Cẩn tì vai vào Anouchka, nghiêng đầu tùy ý, áp mặt vào bên vai Anouchka. Hắn nghe rõ mồn một tiếng thở của anh, da thịt cảm nhận rõ ràng hơi ấm từ hơi thở đó. Hơi thở cách một khoảng nhỏ, nhưng lại rõ ràng như đang phả vào cổ hắn, nhẹ nhàng ve vuốt. Hơi thở ẩm ướt mềm mại như đầu lưỡi.
Dù đã hôn nhau rất nhiều lần, thậm chí đã làm những chuyện thân mật hơn, nhưng chỉ cần Thời Tấc Cẩn thể hiện dù chỉ một chút, một tí xíu tình cảm tự nhiên, Anouchka luôn cảm thấy như bị dao mổ xẻ trái tim, bị cảm giác kích thích bao trùm dữ dội, rồi lập tức cảm thấy chóng mặt như vừa mất nhiều máu. Anouchka luôn rất khó để thích ứng ngay với tình yêu mà Thời Tấc Cẩn thể hiện bất cứ lúc nào, vì mỗi lần đều bị nhấn chìm nghỉm, không biết phải làm sao.
Anouchka đột ngột đứng thẳng người, kéo theo cà vạt, ngược lại làm Thời Tấc Cẩn đang ngồi bị lảo đảo mất thăng bằng.
Giây tiếp theo, ánh sáng xung quanh Thời Tấc Cẩn biến mất, trong bóng tối được tạo ra bởi đôi cánh bướm khép chặt, những nụ hôn như mưa rơi nhẹ nhàng rồi nặng nề lên môi Thời Tấc Cẩn.
Thời Tấc Cẩn bật ra một âm thanh gần như châm chọc mà thân mật từ cổ họng.
...
Một giờ ba mươi phút sau, Thời Tấc Cẩn tự nhiên tỉnh giấc.
Khu nghỉ ngơi tối om, Anouchka bên cạnh đang ngủ say, tiếng thở hơi nặng nề, nghe là biết cơ thể đang thả lỏng vì mệt mỏi.
[Còn 20 phút nữa mới vào không phận khu thí nghiệm, bây giờ thầy muốn dậy đi rửa mặt không?] Hệ thống hỏi.
Thời Tấc Cẩn không nhúc nhích, cánh tay Anouchka đang gác ngang người anh, anh cử động là Anouchka có thể sẽ tỉnh giấc.
[Tạm thời không. Mở những chương nguyên tác đã được mở ra sáng nay, tôi xem ngay bây giờ.]
[Dạ.]
Thời Tấc Cẩn nhanh chóng thấy hai chương nguyên tác mở ra trong bóng tối như thường lệ là những chương xáo trộn, tên chương lần lượt là:
[Trái tim cùng đường]
[Bức tường thiếu một mảnh]
Thời Tấc Cẩn mở [Trái tim cùng đường] trước, dòng đầu tiên trang đầu tiên viết:
[Vladimir Jeanine lại nhận được email từ Mắt Mèo, trong email có một đoạn video dài 50 giây.]
Thời Tấc Cẩn theo thói quen đọc lướt nhanh trước.
Nhưng lần này, Thời Tấc Cẩn chỉ lướt qua hai giây đã dừng lại không đọc tiếp, anh hơi nhíu mày bèn quay lại đọc kỹ từ đầu.
Weibo: 冥想音_
Weibo: 如果惹到你了那我只好说你活该