Mục lục
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 245:

"Tôi... tôi chưa đi gặp bác sĩ, là tôi tự mình suy đoán". Tào Chiêu Đệ hoảng hốt, hóa ra mình không có thai, vậy vết m.á.u trên quần mình là kinh nguyệt.

"Tôi chắc chắn cô không có thai, cô nói thấy máu, đó là kinh nguyệt. Bây giờ nhiều người thiếu dinh dưỡng dẫn tới kinh nguyệt tới trễ, đó là chuyện rất bình thường".

“Sau này nếu nghi ngờ có thai, nhất định phải đi khám bác sĩ để xác định”.

Bác sĩ cũng không ngạc nhiên lắm với tình huống này, rất nhiều người thấy trễ kinh liền cho rằng mình có thai, có vài người bởi vì thiếu dinh dưỡng mà hai tháng không có kinh.

Sau khi tiễn bác sĩ đi, Tào Chiêu Đệ cũng không dám về nhà.

“Làm sao bây giờ mẹ, con không dám về nhà nói mình không có thai, bọn họ chắc chắn sẽ coi thường con như một con gà mái không biết đẻ trứng”.

Trong khoảng thời gian này, Tào Chiêu Đệ đã nói với nhiều người trong làng rằng mình có thai, nếu lần này nói mình không có mang thai, thì còn mặt mũi nào ra ngoài đường, còn dám gặp ai được nữa.

“Hay là con nói mình bị sảy thai?” Mẹ Tào nảy ra ý tưởng.

“Á, như vậy không được đâu”. Tào Chiêu Đệ có chút chột dạ.

“Thôi quên đi, nhỡ đâu sau này con đến bệnh viện bị bác sĩ kiểm tra ra, nói chưa từng có thai thì lại không hay”. Mẹ Tào cũng không dám lừa gạt con rể mình như vậy, sợ xảy ra chuyện gì.

“Mẹ, vậy con phải về nhà bây giờ thôi”. Tào Chiêu Đệ có thể lừa Trương Dũng chuyện nhỏ, nhưng chuyện lớn thì cô ta không dám.

“Được, nếu không, hay để mẹ đi cùng con trở về”.

Mẹ Tào vẫn có chút lo lắng con gái về bị nhà chồng chê bai, sao cái bụng này mãi không có thai chứ, hơn hai năm rồi vẫn chưa có thai.

“Được” Tào Chiêu Đễ gật gật đầu, Tào Chiêu Đệ cảm thấy yên tâm hơn khi có mẹ đi cùng mình.

Hai mẹ con còn chưa ăn sáng đã bắt đầu đi đến nhà họ Trương, trên đường đi hai người cũng không nói gì, tâm trạng nặng nề.

Nhà họ Trương cũng không có nhiều người thân, sáng mùng Một họ đã đi chúc Tết hết rồi.

Người thân của bố Trương đã cắt đứt liên lạc khi ông qua đời, sợ bà Vương và hai con nhỏ tìm đến vay tiền.

Mọi người cũng không muốn dậy sớm, quyết định chỉ ăn hai bữa một ngày là được rồi, ngủ dậy muộn một chút, vì trời lạnh dậy sớm cũng chẳng có việc gì làm.

Cho nên khi Tào Chiêu Đệ và mẹ cô về đến nhà, mọi người vẫn chưa ngủ dậy.

Tào Chiêu Đệ mở cửa nhà bếp, đi nhóm lửa.

“Mẹ, mẹ vào sưởi ấm một chút đi, con đi gọi Trương Dũng dậy”. Tào Chiêu Đệ đứng dậy chuẩn bị đi vào phòng gọi Trương Dũng dậy.

Tào Chiêu Đệ vừa vào phòng, bà Vương nghe thấy tiếng liền thức dậy.

“Ôi trời, bà thông gia đến nhà chơi, Chiêu Đệ cũng thật là, sao về mà không gọi tôi dậy, để tôi nằm mãi trên giường thế này, thật là không phải phép. Để tôi đi pha trà cho bà”.

Bà Vương nhiệt tình mời bà Tào ngồi, rồi đi tìm lá trà pha trà.

“Bà thông gia, bà khách sáo quá, Tào Chiêu Đệ đi gọi Trương Dũng dậy rồi”. Bà Tào nhìn thấy bà Vương nhiệt tình như vậy, trong lòng có chút chột dạ.

“Trương Dũng, Trương Dũng”. Tào Chiêu Đệ nhẹ nhàng lay Trương Dũng dậy.

“Chiêu Đệ, sao em đã về rồi, sao lại về sớm thế này?” Trương Dũng thấy Tào Chiêu Đệ thế mà không cần anh đến đón đã tự mình trở về, hơn nữa còn về sớm như vậy, vô cùng ngạc nhiên.

“Ừm, mẹ cũng đến”. trong lòng Tào Chiêu Đệ đầy tâm sự, mặt không biểu cảm.

“Ô, để anh dậy ngay”. Trương Dũng nhanh chóng rời giường mặc quần áo tử tế, hai người cùng nhau đi ra ngoài.

“Mẹ, mẹ đến rồi, thật ngại quá, con mới vừa dậy”. Trương Dũng rất tử tế với mẹ vợ.

“Ừ, Chiêu Đệ, trong lòng con bé nó nhớ nhà, sáng sớm đã muốn trở về, mẹ không yên tâm nên đi cùng con bé. Ngoài ra, mẹ cũng có chuyện muốn nói với mọi người”.

Bà Tào cuối cùng lấy hết can đảm nói ra.

“Chuyện gì vậy?”. Bà Vương đang pha trà cho bà Tào, bà cảm thấy có dự cảm không lành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK