• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Những người xung quanh liền quay sang nhìn Nghiêm Thục, họ có thấy anh nhưng lúc vừa rồi thì anh chùm một cái khăn khá rộng, anh lại ngồi lên họ chỉ nghĩ là người có vẻ to con.

Nhưng khi nghe thấy tiếng gầm bộc lộ sự lo lắng và tức giận của Nghiêm Thục, thì họ mới thấy một cô gái da trắng mang nét của người Châu Á từ trong lòng Nghiêm Thục.
Họ thấy anh có vẻ đang rất tức giận, họ nghe thấy tiếng ra lệnh của anh.
- Fon bảo hộ tôi...
Sau câu nói đó từ trong bóng tối xuất hiện ra một bóng hình gầy, chiều cao trung bình mang đậm nét người Đông Âu.

Cả thân thể ông ta đều là màu đên trừ đôi mắt màu xanh khói nổi bật, anh ta ăn mặc như một tên khủng bố.
Fon xuất hiện khiến cho vài kẻ đang truy lùng Nghiêm Thục và Như Ân chú ý, chúng không biết Fon nhưng biết qua sự miêu tả của cấp trên và vài người từng làm nhiệm vụ cho phe chúng.
Fon quét một lượt vào những tên đang cố ý tiếp cận Nghiêm Thục xung quanh, tay bọn chúng có súng giảm thanh.

Chúng chỉ có thể ra tay âm thầm vì ở đây có rất nhiều dân thường, đặc biệt còn có quân đội cứu trợ của các nước châu Á, Đông Âu và Nam Mỹ.
- Thưa ngài, đã sẵn sàng…

Nghiêm Thục trực tiếp bế Như Ân ra khỏi khu trại cứu trợ.

Thân ảnh anh phảng phất sự gấp gáp, cảnh giác.

Những tên kia định giơ súng bắn họ, nhưng phía sau gáy chúng đều có một khẩu súng lạnh giá dí thẳng vào, cảm giác ớn lạnh khi súng đã lên cò khiến chúng run rẩy.
Ra khỏi doanh trại thì mùi máu tanh càng đậm đặc, ở trong kia bọn kia sẽ không ra tay trực tiếp nhưng ở ngoài này thì khác.
Nghiêm Thục từ đầu tới cuối đều chỉ nhìn Như Ân anh đang cố nắm chặt cổ tay cô để độc tố giảm khả năng phân tán vào máu.

Anh biết là giờ làm thế cũng chỉ vô dụng nhưng anh còn làm gì được.
Fon đi trước hai người họ, anh ta nhìn Như Ân được Nghiêm Thục bế lên thì không khỏi nhíu mày.

Vì cô mà anh phải xuất hiện, có đáng không?
Fon thấy có vẻ như Như Ân đã chúng độc và nhìn gương mặt nổi gân xanh rất ghê rợn của Nghiêm Thục…anh ta nhíu mày.
- Ngài hãy cho cô ta uống cái này đi, sẽ ổn thôi.
Fon không trực tiếp nhìn Như Ân một cách quá lỗ mãn, vì anh ta biết chỉ cần cái gì liên quan đến Nghiêm Thục thì đều không thể tự do đánh giá được.
Nghiêm Thục đi phía sau Fon ánh mắt hằn tia máu nhìn viên con nhộng trong tay Fon.

Anh không do dự mà cầm lên rồi đưa vào miệng Như Ân, anh cố gắng ép cô nhuốt nó xuống.
Cô nhíu mày, ánh mắt nặng trĩu không mở được.

Viên con nhộng trôi từ cổ cô xuống dạ dày mỗi chỗ nó di chuyển qua trong người cô như có kích thích, rất buốt và lạnh đan xen vào đó như có thứ gì kích thích não cô.

Tuy cơ thể Như Ân không được cải thiện hơn nhưng ý thức của cô đã thức tỉnh, nó báo hiệu rằng cô đang gặp nguy hiểm.


Nghiêm Thục cảm thấy gương mặt vốn xinh đẹp của Như Ân lại trở lên trắng bệch thì không khỏi khó chịu.

Anh chẳng hề thích nhìn cô trông yếu đuối như này chút nào.
Xung quanh có người của anh và phe đối địch đang ngầm đe dọa lẫn nhau.

Có vài người xuất hiện đi theo Fon và Nghiêm Thục trên tay họ cầm một khẩu súng AK mới được cải tiến.

Chuẩn bị lên chiếc xe vừa phóng tới thì Nghiêm Thục bị một viên đạn bắn đến.
Dù chỉ là tiếng rít nhẹ trong không khí nhưng viên đạn đó liền bị viên đạn khác xuyên qua ngay trước mặt Nghiêm Thục.
Chỉ cần kém một giây thôi là viên đạn đó trực tiếp sẽ xuyên qua đầu anh.
Nghiêm Thục chẳng thấy gì mới mẻ mà vẫn di chuyển lên chiếc xe dã chiến.
- Fon bên đó đã xuất hiện?
Fon là người vừa ngăn cản viên đạn cho Nghiêm Thục.
- Thưa ngài Kovem đúng vậy, có vẻ như đêm nay sẽ không yên.
Nghiêm Thục nghe vậy thì chỉ thở dài.

- Có vẻ như cô ấy phải cứu chữa ở ngay đây rồi.

Lôi vị bác sĩ sang đây.
Fon nghe vậy thì liền phất tay ra hiệu cho người phía sau hắn.
Từ trên một chiếc xe khác có một vị bác sĩ bị lôi ra khỏi xe giữa màn đêm đen.

Chỉ trong vào vài phút đã xuất hiện cả chục cả trăm chiếc xe dã chiến bao lấy chiếc xe mà Nghiêm Thục ngồi.
Vị bác sĩ rất hoảng, ông ta vừa mới bước ra khỏi bệnh viện để đến chỗ cần chỗ trợ cấp cứu thì bị bắt, ông ta chẳng thể hỏi gì được cái cảm giác họng súng ngay đầu rất khiếp đản.
Xung quang là tiếng súng giảm thanh rít trong không khí, màn đêm tối giữa bên trại cứu nạn và bên đang gầm đọ súng.

Những tiếng rít rất khinh người đều đều truyền đến tai mọi người.
Lính bắn tỉa của bọn kia đều bị hạ ngục vì vậy mà cuộc đọ súng gần như đã ngừng..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK