Trước khi Tổng Tài mua viên vitamin, Bạn Thân đã ngả bài với hắn.
Bạn Thân nhịn lâu quá rồi.
(45)
Hai người ăn tối xong, cùng ngồi trên salon vừa uống nước trái cây vừa trò chuyện.
“Tôi nghĩ, có vài chuyện cậu cần nói rõ với tôi.” – Bạn Thân nói một cách rất bình tĩnh. Thật ra Bạn Thân không hề giận, vì lúc quản lí công ty cho Tổng Tài, hắn chợt phát hiện mình đang hưởng thụ công việc này… Hơn nữa hắn không tự làm mọi việc như Tổng Tài mà trao một vài quyền hạn cho cấp dưới, thực tế là không bận rộn tí nào —- Lúc đầu đúng là bận thật, thế nên Bạn Thân vẫn muốn tính món nợ này với Tổng Tài.
Tổng Tài đỏ mặt rất đáng nghi.
Bạn Thân có hơi yên lòng và vui vẻ, tốt lắm, vẫn biết áy náy.
“Tôi” – Tổng Tài không nói nên lời.
Bạn Thân quyết định kích thích Tổng Tài một tí – “Tôi biết cậu bị loét dạ dày, nên tôi vẫn không nói với cậu, nhưng bây giờ cậu đã khỏe rồi, còn về việc…” Cậu lừa tôi cậu mắc bệnh ung thư để tôi làm không công, cậu có nên giải thích chút không hả?
Nhưng Bạn Thân chưa dứt lời, Tổng Tài đã đỏ mặt chen ngang: “Tôi không có lừa cậu kết hôn thật mà!”
Bây giờ trong đầu Tổng Tài đang nghĩ Trời đất ơi Bạn Thân phát hiện rồi… Làm sao đây, tìthiệt nh là hắn chỉ nghĩ mình sắp chết nên muốn để Bạn Thân kế thừa di sản thôi… Nếu thuế di sản không cao như vậy thì sao hắn có thể nảy ra ý định kết hôn cơ chứ?!
Bạn Thân ngây ngốc. Đó giờ hắn không biết Tổng Tài có ý định này… đâu?