Thấy Tổng Tài tràn đầy niềm tin, nắm chắc thắng lợi vậy thôi chứ… Hắn vẫn khó mở miệng lắm.
Bạn sẽ nói với bạn của mình là “Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay tôi muốn cưới cậu” á? Túm cái quần lại là Tổng Tài không nói được.
Kế hoạch ban đầu của hắn là hẹn Bạn Thân ra ngoài dạo chơi, sau đó trò chuyện trời đất mây sao, lái tới một đề tài nào đó rồi cứ thế thăm dò người ta: “Sẵn nói đến chuyện tình yêu/ hôn nhân/ 520*, cậu bằng lòng kết hôn với tôi chứ?”
*520: anh yêu em
Nếu Bạn Thân đồng ý thì tốt; lỡ như không thì cứ cho qua, coi như nói đùa tí là được, ha ha ha ha ha ha há… Há, há, há.
Nhưng Tổng Tài đã phát hiện, hắn không thể thực hiện phương án này được. Ai lại đi tám chuyện yêu đương với bạn bè chứ? Ha, trừ khi hai người đã vượt qua tình bạn, thăng cấp thành tình yêu luôn rồi.
Chuyến đi dạo hôm nay đã kết thúc và Tổng Tài đang rất rầu rĩ vì chưa thể ngỏ lời. Ngày mai, ngày mai hắn nhất định sẽ nhắc tới việc này một cách tự nhiên!
Nhưng đúng lúc này, Bạn Thân kéo Tổng Tài lại hỏi chuyện kia.
Tổng Tài nhận thấy đây là cơ hội tốt nhất rồi, vì vậy hắn nói: “Nói đến 5…”
Úi, nhầm kịch bản.
“5… Tôi.. Tôi muốn” – Ban đầu Tổng Tài do dự lắm, sau đó thì nói lưu loát – “Tôi muốn nhờ cậu một việc!”
Bạn Thân chớp mắt vài cái: “Giúp gì?”
“Tôi muốn nhờ cậu quản lí Công ty giúp tôi.” – Tổng Tài nói một cách rất chi là nghiêm túc.
Tại sao hắn lại nói câu này chứ! Tuy là nghĩa câu này cũng đúng…ha? Tổng Tài rầu rĩ hơn nữa.