• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Yến Trục Quang đã nói là mặc kệ nhiệm vụ, hệ thống ở một bên có sốt ruột phát cáu cũng vô dụng.

Xét thấy ký chủ luôn luôn suy tính trong lòng, tính toán không chút bỏ sót, hệ thống cũng chỉ có thể coi như ký chủ đang nghỉ ngơi lấy sức, chuẩn bị "một kích tất sát" với hung thủ kia.

Mấu chốt chính là...!hệ thống sợ ký chủ cảm thấy nó đang can thiệp vào việc cá nhân, khiến cho ký chủ phản cảm...!Cho dù có ý muốn thúc giục ký chủ tích cực một chút thì nó cũng không dám nói với ký chủ a, lúc hệ thống đối mặt với ký chủ vẫn luôn đặc biệt nhút nhát.

Cho nên, dù hệ thống có lo lắng về nhiệm vụ chủ tuyến kia đến thế nào đi chăng nữa, nó cũng chỉ có thể yên lặng mà nghẹn.

Hệ thống không còn nói lung tung, Yến Trục Quang an tâm rất nhiều, Vân Mật Tuyết không cho nàng rời đi băng tuyết tiểu trúc, nàng liền dành đại bộ phận thời gian vào việc tu hành.

Vừa lúc Vân Mật Tuyết tặng nàng một quyển mộc hệ công pháp, tuy rằng chưa chắc muốn chủ tu bản này nhưng dùng để phụ trợ cũng không tồi.

Thời gian chậm rãi trôi đi trong việc tu hành.

Bất luận ngoại giới vì chuyện chưởng môn Phong Hoa Tiên Tông mà ầm ĩ náo nhiệt, long trời lở đất đến thế nào, băng tuyết tiểu trúc của Vân Mật Tuyết vẫn gió êm sóng lặng.

Yến Trục Quang tu hành ở băng tuyết tiểu trúc gần một tháng, đại điển kế vị chưởng môn Phong Hoa Tiên Tông rốt cuộc cũng kết thúc.

Trong lúc này, Vân Mật Tuyết bất luận có bận rộn đến mấy, cuối cùng cũng sẽ tranh thủ thời gian trở về bầu bạn với Yến Trục Quang, cùng nàng trò chuyện, hoặc là dưới sự thỉnh cầu của Yến Trục Quang mà chỉ dạy những điều nàng chưa rõ.

Bởi vì biểu hiện của Yến Trục Quang trong khoảng thời gian này tốt, không còn trộm chạy ra ngoài, Vân Mật Tuyết cũng yên tâm về nàng.

Phát xuất từ sự áy náy vì đã nhốt Yến Trục Quang ở băng tuyết tiểu trúc, nàng cơ hồ hữu cầu tất ứng với Yến Trục Quang, khi có thời gian cũng thích nói về việc của Phong Hoa Tiên Tông cho Yến Trục Quang.

Cũng trong quá trình này, Yến Trục Quang chậm rãi hỏi thăm rõ ràng về thứ nàng muốn tìm hiểu.

Khụ, tuy nói săn sóc Vân Mật Tuyết mệt nhọc, nhưng chuyện này rốt cuộc có quan hệ với Vân Mật Tuyết, nàng cũng không có khả năng thật sự mặc kệ, luôn muốn bắt được người lén lút làm việc kia để tránh cho đối phương tiếp tục gây tai vạ.

Phong Hoa Tiên Tông là môn phái lớn nhất một phương, môn hạ đệ tử vô số, nói là mấy vạn người cũng không quá.

Đệ tử Phong Hoa Tiên Tông có sáu loại, dựa theo địa vị trong môn phái từ cao xuống thấp phân loại thành phong hào đệ tử, hạch tâm đệ tử, nội môn đệ tử, ký danh đệ tử, ngoại môn đệ tử, cùng với tạp dịch đệ tử.

Ký danh đệ tử chính là ngoại môn đệ tử đã vô vọng tấn chức trở thành nội môn, tự nguyện tiến vào nội môn hầu hạ đệ tử khác.


Nếu vận khí đủ tốt, được một ít trưởng lão hoặc phong hào đệ tử vừa ý, may ra còn có cơ hội được phá cách đề bạt thành nội môn đệ tử.

Giống như Hà Sanh lúc trước, nàng là ký danh đệ tử, biên chế tại ngoại môn, hưởng thụ cao hơn ngoại môn đệ tử, nhưng đãi ngộ thấp hơn nội môn đệ tử.

Còn hạch tâm đệ tử là một đám nội môn đệ tử tuổi chưa đến một trăm, thực lực đạt tới Kim Đan kỳ.

Mà phong hào đệ tử, là thêm vào trên cơ sở từ hạch tâm đệ tử.

Hạch tâm đệ tử xếp hạng trước một trăm sẽ được phong hào riêng, trở thành phong hào đệ tử.

Sau khi trở thành phong hào đệ tử thì sẽ có quyền lợi tham dự quản lý tông môn, một ít phúc lợi tốt hơn nữa cũng sẽ lần lượt mở ra, cho nên cạnh tranh để trở thành phong hào đệ tử cực kỳ kịch liệt.

Xếp hạng đệ tử mỗi năm năm cử hành một lần, nếu thực lực bất hạnh rớt khỏi trăm vị, lập tức sẽ bị cướp đoạt phong hào, hạ thấp trở thành hạch tâm đệ tử bình thường, tất cả quyền lợi cũng sẽ bị thu hồi.

Những thứ này là một bộ chế độ thăng chức hoàn hảo do Phong Hoa Tiên Tông - một tu tiên đại môn phái sừng sững không biết bao nhiêu năm, qua nhiều năm mà tổng kết ra được, tương đối công bằng công chính, cũng có thể khích lệ đệ tử nỗ lực tu hành.

Yến Trục Quang do Vân Mật Tuyết mang về Phong Hoa Tiên Tông, bản thân nàng là Thiên Linh Căn, loại thiên phú như thế này, chỉ cần không bị chết giữa chừng, tiền đồ là không thể hạn lượng, việc trở thành nội môn đệ tử là ván đã đóng thuyền.

Lúc Vân Mật Tuyết nói tới việc này, nàng cổ vũ Yến Trục Quang tận lực đi giành lấy thân phận hạch tâm đệ tử, thậm chí là phong hào đệ tử.

Nhưng cũng không phải vì hư vinh hay vật chất.

Phong hào đệ tử là những người xuất sắc trong số đệ tử ở Phong Hoa Tiên Tông, cũng là những đệ tử được tôn kính nhất, có thể trở thành phong hào đệ tử cũng là một sự khẳng định đối với thực lực của bản thân.

Vân Mật Tuyết tuy rằng không hy vọng Yến Trục Quang quá xem trọng được mất, nhưng nàng cũng không ngại hướng Yến Trục Quang đến một mục tiêu hợp lý.

Bất quá, Yến Trục Quang tuy rằng cảm thấy hứng thú đối với thân phận phong hào đệ tử, nhưng mục tiêu hàng đầu của nàng lại là tư liệu về những phong hào đệ tử đó, nàng không dấu vết dẫn đề tài hướng về phương diện này.

Yến Trục Quang là một tiểu cô nương sắp nhập môn, có hứng thú đối với những phong hào đệ tử chỉn chu sáng láng đó cũng thực bình thường, Vân Mật Tuyết không nghi ngờ gì, bắt đầu nói cho nàng tình huống đại khái của những đệ tử đó.

Nói chung, phong hào đệ tử có được Băng, Thủy Linh Căn mà Yến Trục Quang chú ý cũng gần hai mươi người, Băng Linh Căn tương đối ít, chỉ có đại khái hai ba người, không có ai có Đơn Băng Linh Căn giống Vân Mật Tuyết, phần lớn là Song Linh Căn.

Trong số gần hai mươi người đó, có mười người không thường hoạt động tại tông môn, nếu không phải trùng hợp ra ngoài rèn luyện thì là bế quan tu hành.


Trong mười người này, vừa lúc bao gồm ba vị đệ tử Băng Linh Căn kia, liền có thể loại trừ ra những người này.

Dựa theo manh mối về Băng, Thủy Linh Căn, hiện giờ Yến Trục Quang đại khái đã khoanh vùng được chín phong hào đệ tử đáng ngờ.

Trùng hợp chính là, người ngày đó cùng Vân Mật Tuyết đi đến Nhất Miểu Tông, Nhu Kiếm tiên tử Chử Ngưng Yên lại là một vị trong số đó, nàng là kim thủy Song Linh Căn.

Còn có một vị khác, cũng có chút quan hệ với Vân Mật Tuyết, nàng là tộc muội của Vân Mật Tuyết, cũng họ Vân, tên là Vân Trường Nguyệt, chính là tư chất đơn thủy Thiên Linh Căn.

Yến Trục Quang khoanh vùng hai người kia lại, làm đối tượng trọng điểm cần quan sát.

Phong hào đệ tử dễ điều tra, trưởng lão thì không tiện lắm.

Vì tránh cho Vân Mật Tuyết sinh nghi, Yến Trục Quang đều chia ra dò hỏi vụn vặt, mà tình huống của trưởng lão thì không thể tùy tiện hỏi đến.

Đương nhiên, theo cái nhìn của Yến Trục Quang, hiềm nghi đối với những trưởng lão đó cũng không lớn.

Bọn họ không có xung đột ích lợi gì quá lớn với Vân Mật Tuyết, không cần thiết tính kế với Vân Mật Tuyết như vậy.

Ngược lại, những người cùng là phong hào đệ tử này, bởi vì Vân Mật Tuyết chiếm lấy danh hào Đại sư tỷ nên khả năng trong lòng ghi hận với nàng càng lớn hơn.

Ân...!Bất quá cũng không bài trừ những kẻ đầu óc có bệnh, thấy nàng không vừa mắt muốn bôi đen nàng một chút.

Không thể nghe được tình huống của các trưởng lão, nhưng Yến Trục Quang lại biết được một tin tức khác.

Vân Mật Tuyết trong lúc vô tình lộ ra, vào cái ngày nàng trục xuất Hà Sanh khỏi Phong Hoa Tiên Tông cũng chính là ngày mà tiền nhiệm chưởng môn của Phong Hoa Tiên Tông qua đời, các trưởng lão cấp cao trong tông môn từng yêu cầu tất cả những phong hào đệ tử đang ở trong tông môn phải ở lại đợi lệnh chỉ đạo, không được tùy ý ra vào tông môn.

Phong hào đệ tử là đệ tử dự bị cho vị trí chưởng môn, cũng không chỉ có mỗi Đại sư huynh hay Đại sư tỷ.

Có thể trở thành phong hào đệ tử, thực lực cùng thiên phú đều không tệ, chỉ cần chưởng môn lựa chọn cùng đại bộ phận trưởng lão cấp cao đồng ý, vị phong hào đệ tử đó liền trở thành chưởng môn đời kế tiếp.

Lúc ấy, các trưởng lão vì phòng ngừa phong hào đệ tử tâm tư lung lay, không có báo trước cho bọn họ về việc chưởng môn ngã xuống.


Chờ Vân Mật Tuyết đem Cố Sâm gọi vào, khi đã xác định người được chọn làm chưởng môn mới thông tri cho các phong hào đệ tử khác.

Cho dù đến lúc này, vì phòng ngừa hạch tâm đệ tử tâm sinh bất mãn làm ra việc gì không phù hợp trong thời điểm hiện tại, các trưởng lão cũng không có giải trừ lệnh cấm túc đối với các phong hào đệ tử.

Vân Mật Tuyết không có khả năng nói nhiều bí mật của tông môn cho tiểu cô nương Yến Trục Quang, những việc đó phần lớn là do Yến Trục Quang phỏng đoán ra từ trong đôi câu vài lời của Vân Mật Tuyết.

Tin tức này rất quan trọng.

Không chừng, chuyện Hà Sanh còn liên lụy đến việc thay đổi vị trí chưởng môn.

"Ngươi biết chưởng môn đời trước dự định chọn ai làm người thừa kế không?"
Yến Trục Quang hỏi hệ thống.

Hệ thống lắc đầu: "Việc này cốt truyện không nói đến, chỉ có thể dựa vào ký chủ tự mình hỏi thăm."
Yến Trục Quang gật gật đầu, nàng cũng chẳng ôm hy vọng gì, nếu thật đơn giản như vậy thì cũng không có khả năng trở thành nhiệm vụ chủ tuyến.

Cứ như thế, ngoài chín người có hiềm nghi bị nàng khoanh vùng, còn phải thêm vào người thừa kế thần bí mà chưởng môn tiền nhiệm nhắm đến, đương nhiên hai thân phận này có khả năng là trùng hợp.

Rừng cây nhỏ hôm ấy thuộc ngoại môn Phong Hoa Tiên Tông, cũng không biết người nọ có bao nhiêu hận Vân Mật Tuyết, thế nhưng bất chấp nguy hiểm trong trường hợp bị trưởng lão phát hiện, xử phạt mà rời khỏi nội môn đi ra ngoại môn giết người.

Nếu có thể tra được ghi chép về việc phong hào đệ tử xuất nhập nội môn và ngoại môn ngày hôm đó thì tốt rồi, đáng tiếc hiện giờ Yến Trục Quang còn chưa làm được như vậy.

Yến Trục Quang muốn bắt đầu từ những người từng có hiềm khích với Vân Mật Tuyết, nhưng việc này thật sự có chút khó khăn...!
Lấy tính tình Vân Mật Tuyết luôn làm điều tốt giúp mọi người, hẳn rất khó xung đột với người khác, cho dù có người biểu hiện bất mãn với nàng, nàng cũng chưa chắc sẽ để ở trong lòng.

Vô luận Yến Trục Quang nói bóng nói gió như thế nào...!Vân Mật Tuyết đều không có bất cứ manh mối gì.

Yến Trục Quang than nhẹ một tiếng, thôi được rồi, dù sao nàng cũng chẳng thể đặt hy vọng gì vào cái người hiền lành này.

Nàng không biết cũng tốt, có người nào đối nàng bất lợi, chính mình lén lút thay nàng giải quyết là được.

Này vốn dĩ chính là nhiệm vụ của nàng.

Hệ thống thích nhìn ký chủ tích cực hoàn thành nhiệm vụ nhất, lúc phát hiện Yến Trục Quang bắt đầu bài tra (điều tra bài trừ) những người có địch ý đối với Vân Mật Tuyết, hệ thống cung cấp thêm một manh mối cho nàng.

"Ký chủ đại nhân, cốt truyện cũng không có nhắc tới đoạn Đại sư tỷ bị người hãm hại vu tội giết người này, ta nghĩ hẳn là do ký chủ đại nhân đã tạo ra hiệu ứng cánh bướm."
"Hiệu ứng cánh bướm?"
"Ách...!Chính là bởi vì ký chủ đã thay đổi sự phát triển của cốt truyện, mới có thể dẫn tới việc Hà Sanh chết."
"Nàng vốn dĩ không chết sao?"
"Đúng vậy, Hà Sanh nguyên bản là ký danh đệ tử của Đại sư tỷ, sau khi Đại sư tỷ chết còn bị nam chủ điều đến bên người.


Tuy rằng xuất hiện không nhiều lắm, nhưng đích xác có người như vậy tồn tại."
Nàng có thể sống lâu đến thế, nói cách khác, kẻ giết người cùng Hà Sanh không có thù hận gì, nàng chính là vừa vặn đâm nhầm vào lúc mấu chốt mới mất đi tính mạng.

"Ta cảm thấy có khả năng là nhất thời tức giận, cảm xúc mãnh liệt, giết người."
"Cảm xúc mãnh liệt, giết người?" Hình dung này còn rất chuẩn xác, nếu là như thế này, vậy khả năng là vì chuyện kế vị chưởng môn nên ghi hận trong lòng đối với Vân Mật Tuyết càng lớn hơn nữa, việc phát sinh vào ngày đó, việc lớn nhất còn không phải là nam chủ kế nhiệm chưởng môn chi vị sao.

Bất quá, vì sao không đi tìm nam chủ, ngược lại tìm Vân Mật Tuyết? Người thiện bị người khinh, chọn quả hồng mềm mà niết sao?
Yến Trục Quang bĩu môi.

Manh mối đã thu thập cũng đủ nhiều, hiện tại quan trọng nhất chính là...! Tiếp xúc với những người có hiềm nghi.

Không gặp được người, phỏng đoán ra nhiều manh mối cũng vô dụng.

Cũng may, thực mau nàng liền có cơ hội quang minh chính đại tiếp xúc với những người đó.

Sau đại điển kế vị tân nhiệm chưởng môn, việc Yến Trục Quang gia nhập Phong Hoa Tiên Tông liền được lên kế hoạch.

Có ý tứ chính là, phải tiến hành kiểm tra đo lường linh căn cũng không chỉ có một mình nàng, còn có những tộc nhân khác của các gia tộc phụ thuộc vào Phong Hoa Tiên Tông.

Vừa lúc tân chưởng môn mới nhậm chức, các gia tộc tranh thủ lúc này liền gom một đợt mầm tiến đến, ngoài tư tâm, cũng coi như xin chút vận may, thể hiện sự đổi mới trong tông môn.

Sáng sớm, Vân Mật Tuyết liền đến tìm Yến Trục Quang.

Nàng trên mặt vẫn là một mảnh ôn hòa, nhưng theo Yến Trục Quang quan sát, bên dưới thần sắc nhất quán của nàng, tựa hồ cất giấu một ít khẩn trương.

So với người chân chính muốn tham gia nhập môn kiểm tra đo lường như nàng còn khẩn trương hơn.

Đại khái, đây là một dạng phiền não của "gia trưởng" chăng?
Yến Trục Quang cũng không quá vừa lòng với liên tưởng này.

Vân Mật Tuyết sờ sờ đầu Yến Trục Quang: "Trục Quang không phải sợ, trước kia Đại sư tỷ đã trắc linh căn cho ngươi rồi, sẽ không ra cái gì sai lầm, đến lúc đó ngươi chỉ cần làm theo chỉ thị của trưởng lão là được."
"Vâng, Đại sư tỷ đại nhân."
Kỳ thực nàng một chút cũng không khẩn trương, bất quá nghe Vân Mật Tuyết nói như vậy, nàng lại không thể không phối hợp bắt đầu lộ ra thần sắc lo lắng.

Ai, nàng quan tâm ta như vậy, ta phải cố mà thỏa mãn nàng thật tốt.

Vân Mật Tuyết cổ vũ Yến Trục Quang, thấy vẻ khẩn trương của Yến Trục Quang chậm rãi biến mất mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười trấn an nàng: "Hảo, cùng Đại sư tỷ tới.".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK