Nghe năm người tự giới thiệu, Diệp Phong ngẩn ra!
Không phải hắn là đại đệ tử thân truyền của sư tôn sao?
Sao về bản tông một chuyến thì lại lòi ra thêm những sư huynh sư tỷ này?
Không lâu sau, khi Trần Hạo Vũ nói sơ về đệ tử hạch tâm tông môn, Diệp Phong mới hiểu.
Có thể nói, hai loại thân phận cũng không ảnh hưởng nhau, hắn đã là đại đệ tử thân truyền của Lạc Thiên Tuyết, cũng là vị đệ tử hạch tâm thứ sáu của Tinh Cực Tông, đương nhiên cũng có năm vị sư huynh sư tỷ thiên kiêu này.
"Hệ thống, thân là tiểu sư đệ, lần đầu tiên gặp mặt, cho các sư huynh sư tỷ một chút linh thạch, không quá đáng chứ."
Diệp Phong vốn muốn nghỉ ngơi mấy ngày, nhưng mà cơ hội phá của tự mình đưa tới cửa, đương nhiên hắn sẽ không buông tha cơ hội này.
"Hệ thống, mấy vị sư huynh sư tỷ này của ta đều là thiên tài cấp thiên kiêu yêu nghiệt, lần đầu gặp gỡ, cho mỗi người mười vạn thượng phẩm linh thạch không quá đáng chứ."
Không đợi hệ thống trả lời, Diệp Phong lại nói tiếp.
"Đinh! Số lượng nằm trong phạm vi phá sản."
Xong rồi!
Diệp Phong cũng là ý tưởng đột phát, muốn thử xem trong sự kiện phá sản nào đó, hắn nói ra số lượng linh thạch, sau đó xem hệ thống có nhắc nhở hay không, bây giờ xem ra không chỉ có lần này phá sản thành công mà còn phát hiện một năng lực mới của hệ thống.
"Nhìn, dù tiểu sư đệ thiên tư vô song nhưng khi biết được thân phận của chúng ta thì cũng bị trấn trụ."
"Tiểu sư đệ này thật đáng yêu, ta thân là Nhị sư tỷ, sau này nhất định phải bảo vệ hắn."
"Rốt cuộc ta không còn là người nhỏ nhất, sau này ta cũng có thể khi dễ tiểu sư đệ."
...
Thấy Diệp Phong sửng sốt nửa ngày cũng không nói chuyện, trong lòng năm thiên kiêu đều có ý tưởng của riêng mình.
"Các sư huynh sư tỷ, lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, đây là một chút tâm ý của tiểu sư đệ."
Nhưng mà khi trong tay Diệp Phong xuất hiện năm cái không gian giới chỉ, cũng chia ra nhét vào trong tay bọn họ, đặc biệt là khi nhìn thấy bên trong có mười vạn miếng thượng phẩm linh thạch, trong nháy mắt, năm thiên kiêu ngẩn ra!
Những sư huynh sư tỷ bọn họ còn không có cho tiểu sư đệ lễ vật, lại nhận được lễ vật của tiểu sư đệ, hơn nữa còn là mười vạn miếng thượng phẩm linh thạch, những linh thạch này là một khoản tiền lớn với bọn họ!
Có tiền!
Rất có tiền!
Cực kỳ có tiền!
Lúc này, lời Lạc Vô Danh nói lúc trước vọng lại trong đầu năm thiên kiêu.
"Đinh! Chúc mừng túc chủ phá của thành công, nhận được hai trăm điểm phá sản, nhận được Đốn Ngộ Đan *100!"
Ồ!
Nghe hệ thống nhắc nhở, trước mắt Diệp Phong đột nhiên sáng lên, hắn không ngờ được là hành vi phá của cũng có thể nhận được phần thưởng đặc biệt.
Đốn Ngộ Đan: Không có phẩm cấp, bất kỳ sinh linh gì nuốt cũng có thể lập tức bước vào đốn ngộ chi cảnh, thời gian kéo dài hai mười phút, không thể dùng để nhận được điểm phá sản.
"Xem ra là không thể lãng phí những này Đốn Ngộ Đan này."
Nghĩ đến đây, Diệp Phong lấy năm viên Đốn Ngộ Đan ra chia cho những sư huynh sư tỷ trước mắt.
"Tiểu sư đệ, đây là cái gì?"
Trần Hạo Vũ nhìn đan dược đen thui trong tay, tràn đầy tò mò hỏi.
"Đốn Ngộ Đan, chỉ cần ăn thì có thể lập tức bước vào đốn ngộ chi cảnh, thời gian kéo dài hai mười phút, các ngươi thử một chút."
Diệp Phong nhìn năm người, cười giải thích.
Hả?
Đốn Ngộ Đan?
Nuốt thì có thể lập tức bước vào đốn ngộ chi cảnh, trên đời còn có đan dược như thế?
Nói thật, năm thiên kiêu cũng không có tin tưởng dược hiệu mà Diệp Phong nói cho lắm, đốn ngộ chính là cơ duyên, xem như ở Thiên Đạo Chiến Trường cũng không có xuất hiện đan dược nghịch thiên như thế.
Nhưng mà năm thiên kiêu liếc nhau, vẫn nuốt Đốn Ngộ Đan, ít nhất bọn họ tin tưởng Diệp Phong tuyệt đối sẽ không hại bọn họ.
Oanh! Oanh! Oanh!
Vừa mới nuốt Đốn Ngộ Đan, sắc mặt năm người đột nhiên thay đổi, sau đó tất cả khoanh chân ngồi ngay tại chỗ, hai mắt nhắm nghiền tu luyện.
"Ồ!"
"Các ngươi đang..."
Lúc này, Lạc Vô Danh từ ngoài cửa đi đến, nhìn thấy năm người ngồi xếp bằng, không hiểu, vừa muốn nói gì thì lại bị Diệp Phong duỗi ngón tay ra đưa lên miệng chặn lại.
"Diệp Phong, bọn họ là những sư huynh sư tỷ của ngươi, nhưng sao lại tu luyện lúc này?"
Khi Diệp Phong dẫn Lạc Vô Danh rời khỏi chỗ ở, Lạc Vô Danh mới tràn đầy khó hiểu hỏi thăm.
"Ta cho bọn họ một viên Đốn Ngộ Đan, vừa bước vào đốn ngộ chi cảnh, sư công, ngươi đừng làm hỏng cơ duyên của bọn họ."
Diệp Phong nhìn năm vị sư huynh sư tỷ bên trong một chút, thấy không có bị ảnh hưởng mới nhìn Lạc Vô Danh giải thích.
"Còn có đan dược như thế?"
"Diệp Phong, có thể cho sư công mấy viên hay không?"
Dù dược hiệu của Đốn Ngộ Đan vượt ra khỏi nhận thức của Lạc Vô Danh nhưng hắn tin, bởi vì lời này là Diệp Phong nói ra, chỉ cần là Diệp Phong nói, đừng quan tâm nó không hợp thói thường như thế nào, tin là được!
"Sư công, cho ngươi năm viên, số còn lại ta phải đem về cho cẩu tử nhà ta ăn."
Diệp Phong lấy năm viên Đốn Ngộ Đan ra đưa cho Lạc Vô Danh, sau đó nói một câu khiến cho toàn thân Lạc Vô Danh đột nhiên run lên!
Đốn Ngộ Đan!
Có thể lập tức bước vào đốn ngộ chi cảnh, Đốn Ngộ Đan đó, ngươi lại đem đi cho con chó đó ăn?
Ngươi phát rồ chứ hả!
Lạc Vô Danh hai mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm Diệp Phong, không biết nên nói cái gì cho phải, phá của cũng không thể phá của như vậy!
Nhìn Lạc Vô Danh hai mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm mình, Diệp Phong không có phản ứng gì.
Mặc dù hắn cũng biết Đốn Ngộ Đan này rất mạnh, nhưng hắn muốn trở thành thần hào phá của, coi như không thể mượn Đốn Ngộ Đan nhận được điểm phá sản thì cũng phải lãng phí hết, thói quen này không thể bỏ!
Quan trọng nhất chính là Diệp Phong biết được hành vi phá của cũng có thể nhận được phần thưởng đặc biệt, vậy sau này hoàn toàn không thiếu đồ tốt, chẳng lẽ đều giữ lại?
"Diệp Phong, có thể thương lượng một chút hay không, trong tay ngươi có bao nhiêu Đốn Ngộ Đan, không cần biết phải trả giá lớn như thế nào, ta đại biểu tông môn mua hết!"
Hít một hơi thật sâu, Lạc Vô Danh muốn giao dịch, hắn tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn Đốn Ngộ Đan khủng bố như thế bị cho chó ăn, làm như vậy còn khiến cho hắn khó chịu hơn giết hắn.