Thanh Dao khi bị Tần Cửu Ca ôm vào lòng thì tâm lý trống rỗng, nhịp tim cũng ngừng đập một nhịp, từ xưa đến nay nàng chưa từng bị nam tử nào ôm vào lòng như thế này cả, hơn nữa việc này còn không phải do nàng tự nguyện nữa chứ.
Lần đầu tiên Thanh Dao quan sát nam nhận này với khoảng cách gần như vậy, tâm lý nàng không thể không thừa nhận Tần Cửu Ca sở hữu một dung mạo không thể chê vào đâu được, da của hắn trong suốt như ngọc, hai mắt thì như chứa vô số sao trời.
“Lăng Giao, chúng ta đi!”
“Mau nhìn xem, đó là ai thế?”
Có một vị trưởng lão Thánh Địa bỗng hô lớn lên thu hút sự chú ý của mọi người, ban đầu khi y đang quan sát xung quanh thì không thấy động tĩnh gì, bỗng một con Giao Long thân dài trăm trượng bay thẳng vào Hoang Cổ Cấm Địa.
Người của các Thánh Địa còn lại đứng xung quanh Hoang Cổ Cấm Địa cũng nhìn thấy được con Giao Long vừa rồi, hơn nữa có người còn thấy rõ ràng rằng trên lưng Giao Long có hai người đang đứng, nam thì khuôn mặt tuấn mỹ, nữ thì tuy mang lụa mỏng che mặt nhưng vẫn xinh đẹp động lòng người.
“Bọn hắn muốn vào Cấm Địa trước sao?”
Cũng đúng.
Vị đại nhân vật đến từ Thượng Giới này tuy hơi trẻ tuổi một chút nhưng thực lực của hắn lại khiến tất cả người ở đây đều cảm thấy áp lực không nhẹ, Thánh Chủ, Cung Chủ của bọn hắn đều nói rằng thực lực của vị đại nhân vật kia cực kỳ thâm khả bất trắc.
Với lại vị đại nhân vật kia xuống dưới đây thì chắc chắn hắn cũng đã tìm hiểu về các Cấm Địa tại Hạ Giới từ trước rồi, có khi mục đích của hắn xuống đây là để đi tham quan những Cấm Địa này một chút.
Lúc này nhiều người đã bắt đầu có ý tưởng đi theo sau lưng vị đại nhân vật này húp chút nước, chỉ một thời gian ngắn sau thì đã có nhiều người nhịn không nổi dụ hoặc mà nhanh chân bước vào.
…
“Bên trong Hoang Cổ Cấm Địa này thật sự có thể kéo tu vi của người đi vào xuống, nhưng mà những Chí Bảo của ta vẫn không bị ảnh hưởng lắm.”
Hoang Cổ Cấm Địa của Đông Hoang có hạn chế cực kỳ rõ ràng đối với nhân loại, bất kỳ cường giả hay tu sĩ Nhân Tộc nào đi vào đây thì tu vi đều sẽ bị áp chế và rớt xuống vài tiểu cảnh giới, nhưng mà những Chí Bảo Tần Cửu Ca mang theo từ Tần Tộc xuống đây đều không bị ảnh hưởng.
“Đạo Tử, khí tức của Thánh Linh đang ở phía tây.”
Lăng Giao vừa đi vừa sử dụng Long Uy để quét ngang tất cả yêu thú trên đường đi của mình, không con nào dám tiến lên phía trước trêu chọc Tần Cửu Ca cả.
“Phía tây sao?”
Tần Cửu Ca cũng cảm nhận được Lâm Phàm đang ở phía tây, tâm lý hắn hơi bội phục Khí Vận Chi Tử một chút, Tần Cửu Ca có thể đoán và xác định được chắc chắn con non Thánh Linh này sẽ trở thành sủng vật của Lâm Phàm.
Tại một rừng rậm phía tây trong Hoang Cổ Cấm Địa.
Một bóng đen đang lặng lẽ đi lại trong rừng rậm, Lâm Phàm vừa thôn phệ tên Ma Tu kia hoàn tất, tu vi tiến nhanh, ban đầu mục đích của hắn từ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này nhưng sau khi Lâm Phàm thấy được một viên trái cây đỏ bừng thì hắn đổi ý.
Sau khi thôn phệ tên tu sĩ Ma Đạo kia thì đương nhiên Lâm Phàm cũng đạt được ký ức của y, tên tu sĩ Ma Đạo kia vốn là một đệ tử Thượng Giới, thậm chí còn là một đệ tử hạch tâm Thái Hư Cảnh.
Nhưng mà trong một lần chấp hành nhiệm vụ thì y vô tình đi vào Hoang Cổ Cấm Địa tại Đông Hoang, sau đó y chỉ có thể tồn tại trong hình dạng linh hồn.
“Theo trí nhớ của tên đó thì đây chắc hẳn là Thánh Huyết Quả, sau khi ăn hết thì có khả năng thoát thai hoán cốt, tăng cường tu vi cùng thiên phú của người phục dụng.”
Lâm Phàm liếm liếm môi sau đó tự nói một mình, tâm tình của hắn có chút hưng phấn, hắn nghĩ chỉ cần bản thân phục dụng Thánh Huyết Quả ở kia thì hắn tin rằng thực lực của bản thân sẽ có thể bước một bước tiến dài.
Nhưng mà trước mắt hắn không dám làm thế, nhưng mà sau khi thôn phệ tên tu sĩ kia thì hắn còn vô tình đạt được quyển đầu tiên trong Thôn Thiên Mật Quyển, môn công pháp này tổng cộng có chín quyển, cường đại phi thường.
Thôn Thiên Mật Quyển là công pháp có thể thôn phệ được vạn vật, thậm chí có thể nuốt sống yêu thú cường đại chuyển hóa thành thực lực của bản thân, có thể nói là vô cùng nghịch thiên.
“Chỉ cần ta âm thầm tu luyện quyển đầu tiên của Thôn Thiên Mật Quyển hoàn tất thì không sợ tu vi không cao, sau khi tăng tu vi lên mức độ nhất định thì với thiên phú của ta đủ để bái nhập vào một Đạo Thống trên Thượng Giới, tới lúc đó mình không còn cần sợ hãi Tần Cửu Ca nữa, thậm chí còn có thể báo thù được dùm Vũ Lân!”
Nghĩ tới đây thì hai mắt của Lâm Phàm đỏ lên như máu, đại thù bực này thì sao hắn có thể quên được chứ.
“Quân tử báo thù, mười năm không muộn, Lâm Phàm ta chắc chắn sẽ có thể dựa vào cơ duyên này để nhất phi trùng thiên.
Đến cuối cùng mình phải cho tên Tần Cửu Ca kia trả giá đắt vì những gì hắn đã làm mới được, Lâm Phàm vừa nghĩ tới việc nữ nhân của mình bị Tần Cửu Ca làm nhục thì trong lòng nổi lên một ngọn lửa vô danh.
Lâm Phàm lập tức lại chuyển sang vẻ cười lạnh, tên thái tử của Đại Vũ Hoàng Triều kia chắc chắn cũng sẽ không thoát được, chắc chắn tên đó cùng Tần Cửu Ca sẽ không bao giờ nghĩ tới việc bản thân không chỉ không chết trong Hoang Cổ Cấm Địa mà còn chiếm được một cơ duyên to lớn nữa.
Đúng là trời không nỡ diệt Lâm Phàm hắn.