/ Xác định tiến hành lọc kí ức /
/ Xác định /
/ 1%.....98%...100%/
/ Thanh lọc thành công/
Lạc Dư mở mắt thấy mình đã ở trong không gian hệ thống, cậu cười nhẹ không nói gì, trong mắt cậu một mảng thanh mình, không có một chút tình cảm nào quá khích cả.
Trong đầu cậu bây giờ có rất nhiều thứ, có đồ ăn, có phim, có Vương Chi Hạo, có thầy giáo, có người phụ nữ ở tiệm cắt tóc.... Nhưng trong đó tuyệt nhiên lại không có Hàn Dật xuất hiện, một chút dấu vết cũng không có.
Tất cả mọi thứ về anh đều đã bị 250 lọc hết, nó không muốn kí chủ ngu ngốc này của mình vì đối tượng công lược ở thế giới này ảnh hưởng đến thế giới sau, cũng không muốn kí chủ của mình bị ảnh hưởng.
Lạc Dư nghi hoặc nhìn lại tất cả những thứ đã xảy ra ở thế giới trước, cậu nhíu mày :
- Mèo mướp thúi, có phải ta quên mất cái gì không.
Cậu dường như cảm thấy mình đã quên đi cái gì đó vô cùng, vô cùng quan trọng. Cậu siết lấy ngực trái, cảm giác trống rỗng này thật khó chịu,rốt cuộc cậu đã đánh mất thứ gì chứ.
250 không thèm để ý nói:
-/ Cậu quên cái gì thì tự cậu phải biết chứ sao lại hỏi bổn bảo bảo a, tôi làm sao mà biết được /
Trong đầu nó âm thầm đắc ý, quả nhiên bổn bảo bảo là thông minh nhất, như vậy thì thế giới sau cũng sẽ không tái hiện tình cảnh nhìn người này nhớ người kia khiến cho nhiệm vụ thất bại nữa rồi.
Nó xúm lại chọc ghẹo Lạc Dư :
-/ Ê, kí chủ, không phải cậu lại tự mình mơ tưởng hão huyền gì đó chứ hả /
/ Đây là bệnh a/
/ Cần phải trị/
Lạc Dư nhìn vẻ mặt thiếu đánh của 250 tức giận, nói:
- Ha, mèo mướp thúi, mi càng ngày càng ngang ngược a, để xem ta xử lí ngươi như thế nào.
Lạc Dư bỏ qua cảm giác trống rỗng, kì quái trong cơ thể,cậu lao đến chơi trò đuổi bắt với 250, lần này cậu nhất định phải nhổ trụi lông nó mới được, dám lên mặt với cậu, hừ hừ.
Một lúc sau, 250 co ro một góc ôm chặt lấy đám lông của mình. Lạc Dư cười vui vẻ, tác phẩm của cậu thật không tồi a, mèo không lông hí hí.
250 ức đến muốn khóc, nó nghiến răng nói:
- / Phải chăng xem thông tin cá nhân /
Lạc Dư khoanh tay trước ngực:
- Mở đi.
Thông tin cá nhân:
- Tên: Lạc Dư
- tuổi : 18
- Giới tính: Song tính
- Mị lực : 1
- Trí lực: ????
- Tích phân:( + 1vạn)
- Linh hồn : 1 +(100)
- Kĩ năng: ngoại ngữ, công pháp hệ thủy, hương quýt, kĩ năng sống cơ bản.
- Vật phẩm: 0
-nhiệm vụ: Công lược Hàn Dật [ hoàn thành]
Lạc Dư nhìn bảng số liệu oa lên một tiếng:
- Tích phân của ta nhiều như vậy a, điểm linh hồn cũng tăng lên 100 , nha, vậy thế giới sau ta có thể ở đó đến già rồi.
250 khinh bỉ nhìn Lạc Dư, nói:
-/ Tích phân có mỗi tẹo mà cũng khiến cậu kϊƈɦ động như vậy sao./
/ bây giờ mới cậu mới đang ở thế giới sơ cấp, đợi đến trung cấp ,tích phân một thế giới của cậu ít nhất phải vài chục đến trăm vạn a, giờ mới có được chút xíu a/.
/ Điểm linh hồn cũng mới chỉ có 100 mà cậu đã kϊƈɦ động như vậy rồi,haiz, cậu đừng làm bổn bảo bảo mất mặt a/
Lạc Dư trừng mắt, hứ một tiếng không thèm quan tâm đến 250 nữa, cậu nhăn mặt nói:
- Cho ta xem cốt truyện thế giới tiếp theo.
250 hiếm khi cãi thắng Lạc Dư nên vô cùng đắc ý, nói:
-/ Có liền/
Nói xong nó lấy một quyển sách đưa cho cậu.
Đây là một thế giới huyền huyễn, đối tượng công lược của cậu lần này là Ma Thiên Vũ.
Người này vốn dĩ là một Ma thần trêи thượng giới nhưng bị thuộc hạ thân cận- Mục Ninh cấu kết với kẻ thù một mất một còn của hắn là Liễu Thanh Trì ám hại trong lúc đang độ kiếp tấn thăng lên Thần đế.
Ma Thiên Vũ bị thương nặng, hắn cố gắng dùng thần lực của mình để mở một thông đạo đem thần hồn chạy xuống hạ giới, còn thân thể thì bị Liễu Thanh Trì đánh tan thành tro bụi.
Thần hồn Ma Thiên Vũ ngao du khắp nơi, cuối cùng hắn ta đoạt xá một đứa trẻ tên La Thiên Vũ mới 5 tuổi, tư chất thuộc hàng thượng đẳng. " Lạc Dư "trong thế giới này là con cả của Lạc gia, cậu ta và Ma Thiên Vũ từ nhỏ đã vô cùng thân thiết, có thể nói hai người là một cặp thanh mai trúc mã , mặc chung một quần mà lớn lên." Lạc Dư" thích Ma Thiên Vũ nhưng anh ta thật ra chỉ là đang lợi dụng cậu để lấy dược liệu miễn phí bên cửa hàng Lạc gia đem về tu luyện thôi.
Suốt mấy mươi năm Lạc Dư đều đi theo trợ giúp Ma Thiên Vũ, vì anh ta mà mấy lần suýt mất mạng. Cậu ta đem hết tất cả những gì mình có cho Ma Thiên Vũ , ngay cả việc Lạc gia mấy trăm người bị anh ta giết hết cũng nhẫn nhịn, không nửa lời oán trách.
Nhưng cuối cùng đổi lại,.... Ma Thiên Vũ, anh ta đem cậu làm tấm khiên đỡ một chiêu của Liễu Thanh Trì tạo cơ hội cho hắn ta chạy chốn. Lạc Dư nhíu mày:
- Tên này thật cặn bã quá đi, giết "Lạc Dư " thì thôi đi,ngay cả cha mẹ người ta cũng không tha, thật độc ác.
250 gật gù:
-/ Ò, vậy chúng ta bắt đầu thế giới tiếp theo thôi/
/ Bắt đầu truyền tống 3..2..1/
Lạc Dư bị hút vào trong lỗ đen, tiếng chửi bới của cậu vẫn vang vọng trong không gian:
- Mèo mướp thúi, ta nhất định sẽ đánh chết ngươi, aaaa....
250 chẳng thèm quan tâm, làm như nó sợ lắm không bằng, hứ.