• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Dưới phòng giam của Thiên Nhẫn những tiếng tra tấn van lên dữ dội.

Các phòng giam thành dãy chạy dài nhiều ngõ ngách như ở chuột.
Ở đây dù có phá khóa ra được cũng không biết đường mà lần.
Căn phòng giam gồm nhiều tầng được xây sâu dưới lòng đất vô cùng lạnh lẽo và ẩm thấp.
Quyết Dương được trói trói lên cây thánh giá giữa phòng đôi mắt nhắm nghiền, toàn thân chằng chịt vết roi.
Ả tình nhân của hắn bị trói ở phòng giam đối diện, hai tay bị trói bởi dây xích treo lên khỏi mặt đất khóe miệng vương đậm vết máu.

Cô ta bị đánh tới bầm dập cả mặt.
Thẩm Đông Phong cùng Tam đại chấp pháp đi xuống.

Tiếng bước chân vang vọng ngày một tới gần.
Mấy tên thuộc hạ thấy anh đến bèn cúi chào mở cửa cho anh.
Anh khoác trên mình mộ vét đen từ đầu tới chân.

Đôi mắt sắc lạnh lộ lên tia hứng thú như đứa trẻ khi thấy một trò chơi gì đó vô cùng thu hút.
Anh nhìn Quyết Dương đôi mắt nhắm nghiền, đôi mắt nhắm nghiền bị trói trên cây thánh giá đầy căm phẫn.

Giọng anh vang lên trong căn phòng vô cùng lạnh lẽo
"Gọi hắn dậy"
Tên thủ hạ vâng lời xách xô nước lạnh tới dội lên đầu hắn.


Hắn ướt từ đầu tới chân như chuột lột từ từ mở mắt.
Thẩm Đông Phong ngồi xuống chiếc ghế ở đối diện.

Phía sau ba người Phong, Lôi, Vân đứng ngăn nắp.
Hai tay anh đan vào nhau nhìn Quyết Dương đợi hắn hoàn toàn tỉnh táo hẳn.
" Ông hài lòng với phần quà này chứ!"
"Thẩm Lão đại xin anh tha cho tôi!"
"Suỵt"
Thẩm Đông Phong đưa tay lên miệng bảo Quyết Dương im lặng.
"Tôi rất không thích sự ồn ào! Ông giết người rồi ít ra cũng phải mạng đổi mạng chứ!"
Quyết Dương hắn ta run bần bật sợ quá hai chân díu lại.

Có một dòng nước ấm nóng chảy xuống sàn nhà lạnh lẽo.
Tam Đại chấp pháp cúi mặt bụm miệng cười nhưng nhabh chóng lấy lại được vẻ mặt nghiêm nghị ngay sau vài giây.
Ông ta nói đứt quãng:
"Thẩm Lão đại chuyện ba người họ thật sự không phải chúng tôi làm.

Hôm đó đã có ba người họ đi"
"Ông biết con người ta đau nhất là khi nhìn người thân yêu của mình chết mà không thể làm gì mà đúng không?"
"Thẩm lão đại anh muốn làm gì tôi cũng được nhưng xin hãy tha cho người nhà của tôi.

Họ không liên qyan tới việc này"
"Lúc nào rồi ông còn có thời gian lo cho người khác.

Cũng được thôi nhưng mà cô ta.."
Thẩm Đông Phong chỉ về hướng ả tình nhân hắn yêu nhất nở nụ cười nham hiểm.

Quyết Dương còn chưa kịp vui mừng đã chết lặng tại chỗ.
Thẩm Đông Phong cầm con dao sắc nhọn đặc chiến của lính đặc chủng tiếng đến trước mặt Quyết Dương.
Anh rạch từng đường dài lên mặt hắn.

Máu chảy dài nhỏ giọt xuống sàn nhà tách tách vang vọng.
Mùi máu tươi tanh tưởi bắt đầu lan tỏa.

Nhưng phút tiếp theo khiến mọi người càng rùng rợn hơn.
"Tìm cho tôi một tên võ sĩ to khỏe nhất"
Anh vẫy gọi thêm một tên thuộc hạ nữa tới nói thì thầm to nhỏ gì đó.

Hắn gật đầu vâng lời ngoan ngoãn đi ra ngoài.

Anh thò miếng sắt vào lò than bên cạnh cho tới khi nó đỏ rực từ từ mang ra dí lên người Quyết Dương.

Hắn đau đớn giãy dụa.

Da của hắn bỏng rát cháy đen tới bốc khói.
Phong cậy mồm hắn bịt mồm hắn lại tránh việc hắn cắn lưỡi tự tử.
"Cái cảm giác đau mà không thể làm gì được có phải rất khoa chịu không? Thẩm Đông Phong nham hiểm chọc vào nỗi đau.
Anh chỉ cười nhẹ, nhưng nụ cười ấy làm người khác nổi hết da gà.

Mọi chuyện không hề đơn giản tới vậy.
Tên thuộc hạ đi vào đưa cho anh một lọ thuốc.

Nụ cười ấy càng trở nên nhan hiểm hơn.
Anh sang phòng giam ả tình nhân của hắn nâng mặt cô ta lên xem xét kĩ càng.

Quyết Dương giãy dụa muốn nói điều gì đó nhưng không thể.
"Ả ta cũng đẹp lắm! Thảo nào khiến ngươi say mê tới vậy!"
Quyết Dương hối hận rồi vì lòng tham muốn làm bá chủ của hắn mà nghịch với lửa lấy trứng chọi đá.
Thẩm Đông Phong bóp cằm cô ta đưa hai viên thuốc vào miệng ả rồi quay ra.

Ném lọ thuốc cho Lôi cầm anh xông tới bóp cổ Quyết Dương cho tới khi hắn không thở nổi nữa mới buông ra"
"Mày tò mò đó là thuốc gì đúng không? Không phải mày muốn cho ả một cuộc sống sung sướng sao.

Để tao giúp mày hoàn thành nguyện vọng cuối cùng"
Cô ta bắt đầu có phản ứng không ngừng giãy dụa, toàn thân nóng ran.
"Thả cô ta xuống đi.

Gọi võ sĩ đó tới đây"

Tên võ sĩ được đưa vào thân hình cơ bắp lực bắp lực lưỡng.

Thẩm Đông Phong chỉ về phía ả tình nhân của Quyết Dương đang khó chịu nằm trên sàn nhà lạnh lẽo hạ lệnh.
"Cho cậu xử lí đấy! Biểu hiện cho thật tốt!".
Thẩm Đông Phong quay lưng ra khỏi phòng giam hạ lệnh.
"Cho hắn xem hết rồi ném cho sói ăn"
"Dạ"
Nói rồi anh bỏ lại một không gian vô cùng đối nghịch.
Ả ta dưới tác dụng của thuốc đã không còn lí trí lao tới phía tên võ sĩ tìm cho mình sự thoải mái.
Tên võ sĩ một tay nhấc bổng ả lên kẹp ả vào tường.

Ả ta chủ động với mọi hành động.
Hết lần này tới lần khác đương nhiên không thể đấu lại được thể lực của tên võ sĩ.

Dần dần bắt đầu kiệt sức mà tác dụng của thuốc vẫn còn.

Cô ta chết khi cuộc vui còn chưa tàn.
Thuộc vệ đứng canh cửa cảm thấy vô cùng buồn nôn khi lần đầu tiên chứng kiến phải cảnh này.
Tên võ sĩ đi ra ngoài, Quyết Dương bị ném cho sói ăn.

Mùi máu tanh tràn lan đại hải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK