Chiếc xe Ferrari Enzo đầy sang trọng tấp gọn vào cửa khách sạn. Một người đàn ông cao lớn, đôi chân dài thoăn thoắt, gương mặt lạnh lùng không góc chết bước ra khỏi xe.
Trên đôi tay dài đầy rắn chắc kia là bế một một nàng tiên đang say giấc, gương mặt nàng xinh đẹp, mái tóc dài đen mượt rũ xuống phần vai, đôi môi mọng nhìn vô cùng quyến rũ.
Tất cả nhân viên đều cung kính gập đầu chào. Một người đàn ông đứng tuổi lanh lẹ chạy lại.
- Ông chủ, phòng đã được chuẩn bị sẵn sàng mời ngài đi theo tôi.
Hắn chỉ gật đầu, rồi cúi xuống nhìn người con gái đang miên man ngủ kia, cười nhẹ rồi bước thẳng vào trong.
...
Phòng 171, dãy VIP.
Hạ Phong Diệp chốt chặt khoá cửa, rồi nhẹ nhàng đặt Hạ Quyên Quyên xuống giường, dịu dàng cởi đôi đẩy cao gót cho cô.
Khách sạn này thuộc sở hữu của tập đoàn Hạ Thị nên chắc chắn sẽ không một kẻ nào có thể làm hỏng cuộc vui của ông chủ họ và cô.
Hạ Phong Diệp vuốt ve gương mặt nhỏ của cô, hắn cười thầm, tại sao tiểu mèo con này lại quyến rũ như vậy chứ.
- Quyên Quyên à, em có biết anh khao khát em như thế nào không ?
Nhớ năm đó khi hắn mới 5 tuổi, cô được ba hắn mang về trong hoàn cảnh toàn thân dính đầy máu, hắn lúc đầu có chút kinh sợ, hắn biết ba hắn là sát thủ giết người, nhưng hình ảnh này có vẻ khó mà tiếp nhận được.
Nhưng mà có một điều lạ, mang tiếng là sát thủ giết người nhưng sao lại cứu một đứa bé chứ ? Ngày hôm đó ba và mẹ hắn đã cãi nhau ùm trời, mẹ hắn cứ tưởng ông ấy ngoại tình rồi có con riêng, đúng là nực cười thật, mang tiếng là sát thủ giết người không chớp mắt mà lại rất "sợ vợ".
Nhưng mà lúc đó anh còn quá nhỏ, mẹ lại bảo đó là em gái ruột của anh, do từ nhỏ hay bệnh nên được gửi vào chùa, bây giờ lớn rồi chùa cũng không nhận nữa đành trả về, anh cũng ngây thơ mà tin theo những lời đó, thời gian cứ thế thấm thoát trôi qua, anh cũng dần dần quên mất sự việc năm ấy, cứ coi em là em gái ruột của mình, nhưng từ khi thấy em lớn lên rồi trưởng thành trở thành một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, khiến bao nhiêu thằng đàn ông phải chết mê chết mệt, ánh mắt bọn họ như là muốn ăn tươi nuốt sống em vậy, làm anh vô cùng ganh ghét, tức giận, không hiểu cảm giác khi đó là thế nào, giờ thì anh đã hiểu rồi, cảm giác khi ấy là...cảm giác ghen tuông đố kỵ của một người đàn ông đối với một người con gái mà mình yêu thương.
Hắn cười nhẹ rồi hôn lên trán cô một cái.
- Quyên Quyên, em càng lớn càng rất đẹp mê hoặc lòng người, không biết tên Trần Dương Thần kia đã hưởng thụ cơ thể em bao nhiêu lần nữa, nhưng giờ thì khác, cả cơ thể này sẽ là của anh.
Đôi tay dài miên man vuốt ve cặp chân dài trắng thon, ánh mắt nổi lên dã tâm cháy bỏng.
Khoé môi khẽ nhếch lên, đứng khựng người dậy.
- Đợi anh đi tắm sạch sẽ rồi sẽ làm thịt em, chờ anh xíu nha !
Hắn đá nheo mắt rồi phấn khởi đi thẳng vào phòng tắm, hắn biết nàng rất ghét dơ dáy nên thôi đành hoãn lại 5, 10 phút vậy, từ từ rồi cũng được, hắn đã chờ được mấy năm chẳng lẽ mấy phút này mà chờ không nổi.
...
Rào...
Tiếng vòi hoa sen chảy dài.
Hạ Quyên Quyên vội vàng mở mắt, khi nãy may mà uống ít nước nên thuốc ngấm ít. Cô bật dậy chạy ngay ra cửa, cố gắng mở khoá cửa nhưng hoàn toàn vô dụng.
Khoá này phải dùng thẻ VIP mới mở được, cô suy nghĩ một hồi rồi chạy nhanh lại cái áo khoác vest đang treo trên giá kia, nhanh chóng lục lọi tìm kiếm thẻ, có điều kiếm mãi chẳng thấy đâu.
Tên này đúng là quá gian manh mà. Lòng nàng càng hồi hộp, hoảng sợ hơn, thời gian bây giờ không còn nhiều nữa.
Nhịp đập tim ngày càng mạnh hơn, đôi tay run rẩy sắp không thể kiềm chế được, chân bắt đầu loạng choạng.
Rầm.
Hạ Quyên Quyên luống cuống vô tình làm đổ rầm cái giá treo đồ rơi xuống đất, gây tiếng động lớn vang vào trong phòng tắm.
Vốn nhanh nhạy, hắn lập tức phát hiện ngay, nhanh chóng khoác áo choàng vào rồi bước ra.
Những bọt sóng lăn tăn trên mái tóc hắn, gương mặt góc cạnh liếc nhìn xung quanh, điểm dừng chính là chiếc giường.
Người đã biến mất, khẽ liếc ra cửa, cửa không mở, chắc chắn người vẫn còn trong đây. Hắn khẽ cười lớn.
- Quyên Quyên, anh biết em vẫn còn ở đây mà.
-...
- Quyên Quyên, anh xin lỗi nhưng mà anh rất yêu em, em có thể ra đây không ?
-...
- Quyên Quyên, anh sẽ không làm hại em đâu, anh thề đấy, bởi vậy...hãy ra đây đi.
-...
- Anh hứa sẽ nhẹ nhàng thôi, sẽ không làm em đau đâu.
-...
Hạ Quyên Quyên run sợ nhìn qua khe hở, người đàn ông cao lớn mà cô hết mực yêu thương, bây giờ đây lại đòi chiếm đoạt cô.
Từng tiếng của hắn rất rõ ràng, vang vọng khắp căn phòng, cô biết hắn đang nổi lên máu sói trong lòng, sẽ không kiềm chế lại được đâu, chỉ có con ngu mới tin lời hắn nói.
Thần ơi, cứu em với !
Thình thịch... thình thịch...thình thịch... lồng ngực đập mạnh mãi không thôi. Tiếng bước chân ngày một gần hơn, cách nhau chỉ còn...3 bước...2 bước...1 bước...
Két...
Cánh cửa mở toang ra đồng thời là tiếng cười ngạo nghễ của tên đàn ông kia.
- Thấy rồi, em luôn thua anh trong trò chơi trốn tìm, bé con.
---- hết chap 27----
Ít quá các cậu ơi, cho tớ ít động lực đi, dạo này học nhiều quá vẫn cố gắng đăng truyện cho mấy cậu đọc nè