• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ưm!” Đồ chơi trong cơ thể nháy mắt được điều chỉnh lên mức độ cao, Trì Tảo Tảo tròn mắt hoảng sợ nhìn Tạ Cảnh Diệu, miệng không khỏi bật ra một tiếng rên rỉ.

Tiếng rên không to nhưng cũng đủ khiến mấy người xung quanh nhìn về phía hai người họ. Khi trông thấy Tạ Cảnh Diệu, mọi người lại lập tức dời mắt.

Có vài người quen ngồi gần khẽ đùa: “King của chúng ta cũng có một cô gái đáng yêu à?”

Tạ Cảnh Diệu nhếch môi, vuốt ve mái tóc của Trì Tảo Tảo, nhẹ nhàng đáp: “Ừm.”

Trì Tảo Tảo đỏ mặt, cứ quỳ trên mặt đất như thế và chấp nhận sự chú ý của mọi người. Đồ chơi bên dưới nhịp nhàng phối hợp, mặt cô đỏ ửng như màu máu.

“Tôi không có ý gì đâu, nhưng mà nô lệ của anh quá…” Người đàn ông chậc chậc hai tiếng, nói tiếp: “Tôi cứ tưởng anh thích kiểu dâm đãng cơ.”

Tạ Cảnh Diệu cúi đầu liếc nhìn Trì Tảo Tảo, trên mặt tràn đầy ý cưới: “Hôm nào rảnh tôi sẽ dẫn cô ấy tới chỗ anh chơi.”

“Tôi chờ đấy!” Người đàn ông vỗ vào bả vai Tạ Cảnh Diệu, chỉ vào cô gái có mái tóc gợn sóng bên cạnh: “Đi trước nhé.”

Trì Tảo Tảo khó hiểu, dõi theo bóng dáng rời đi của người đàn ông, sau lại chớp mắt với Tạ Cảnh Diệu.

Tạ Cảnh Diệu cúi đầu, kề sát bên tai Trì Tảo Tảo giải thích: “Đó là ông chủ một cửa hàng trải nghiệm, nó sẽ hữu ích cho thiết kế của em, hôm nào rảnh tôi sẽ đưa em đi.”

Trì Tảo Tảo gật đầu, không hỏi nhiều.

Tiếng thở dốc trên sân khấu dần trở nên dồn.

Cô gái bị khóa miệng bằng quả bóng, quả bóng rỗng được bao phủ bởi nước bọt trong suốt, nước nhỏ giọt xuống mặt đất. Dưới ánh đèn có thể nhìn thấy rõ ràng nước bọt chảy xuống thành một sợi chỉ dài màu bạc.

“Ưm!” Cô gái đau đớn nức nở một tiếng, roi quất vào đùi cô ta.

Trì Tảo Tảo nghe tiếng roi quất, đóa hoa bên dưới cũng bất giác co thắt làm cây gậy mát xa chọc tới rồi đỉnh cao nhất.

Trì Tảo Tảo kìm nén thở dốc, thoáng nhíu mày. ili

“Nếu em không nhịn được thì chúng ta có thể lên trước.” Tạ Cảnh Diệu đặt tay lên lưng cô, cảm nhận được sự run rẩy của cô, cúi đầu nói: “Nhưng không ai ở đây có thể nhìn thấy em cao trào, chỉ cần em không kêu lên thì sẽ chẳng ai quan tâm.”

Trì Tảo Tảo đỏ mặt, sao cô có thể lên đỉnh ở nơi công cộng được.

Tuy nhiên, đồ chơi trên người cô bắt đầu không yên, cơ thể càng ngày càng nhạy cảm, phạm vi giãy dụa của Trì Tảo Tảo càng lúc càng lớn.

“Em muốn đi không?” Tạ Cảnh Diệu cúi đầu, song đôi mắt lại không dời khỏi chiếc roi màu đỏ trên sân khấu.

Trì Tảo Tảo lắc đầu, cô không muốn mình làm ảnh hưởng đến cô gái trên sân khấu.

“Em lo cho cô ta làm gì, không bằng lo cho bản thân trước đi.” Tạ Cảnh Diệu nhìn xung quanh, không còn nhiều người ở lại.

Lúc này Trì Tảo Tảo mới ngầng đầu xem, xung quanh đã vãn người.

“Nhưng cô ta…” Trì Tảo Tảo nhìn cô gái trên sân khấu. Người cô ta chồng chất vết thương nhưng không quá nghiêm trọng, nghiêm trọng nhất là miệng âm đ*o bị căng ra.

dương v*t giả thô to nhét vào trong, mỗi lần rút ra đều kéo theo vách thịt hồng hào mềm mại.

Tạ Cảnh Diệu bế ngang Trì Tảo Tảo lên, cô hoảng sợ, vội ôm lấy cổ anh.

“Nếu Vu Hồng không làm như vậy thì cô ta không thể quay lại.” Tạ Cảnh Diệu không nói tiếp mà nhìn cô đầy ẩn ý.

Trì Tảo Tảo chưa kịp hiểu đã được ôm vào phòng.

Tạ Cảnh Diệu thả cô xuống ghế mát xa, rút dây thừng trên ghế rồi trói chân cô vào tay vịn.

“A!” Trứng rung trên hạt châu bị ấn xuống, Trì Tảo Tảo giật mình, kêu ra tiếng.

Cũng chính lúc đó, Tạ Cảnh Diệu rút gậy mát xa ra, bản thân tháo thắt lưng rồi cắm vào.

“Chủ… Chủ nhân… Quá sâu… Ưm…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK