• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bước chân Trì Tảo Tảo càng ngày càng chậm, cô đột nhiên sợ hãi khung cảnh này. Cho dù cô từng tưởng tượng khung cảnh kích thích như vậy trong đầu rất nhiều lần, nhưng đến khi đối mặt lại vô cùng sợ hãi.

Tạ Cảnh Diệu vươn tay ôm cô vào trong lòng ngực, tay trái đút trong túi quần bật nút khởi động.

“A…” Trì Tảo Tảo than nhẹ một tiếng, bước chân cũng ngừng lại.

Tạ Cảnh Diệu chậc chậc hai tiếng: “May mà bây giờ tôi bật giúp em, nếu không lát nữa đi trong đám đông mà em phản ứng mạnh như vậy thì có khác nào muốn tất cả mọi người chú ý đến mình không?”

Giác hút trên gậy mát xa đã hút chặt lấy vách thịt bên trong, thân gậy cũng ra sức rung lắc.

Trì Tảo Tảo cảm giác cơ thể của mình rung lắc theo.

“Chốc nữa quen rồi sẽ không dừng lại ở mức độ này đâu.” Tạ Cảnh Diệu thấy cô không chịu cất bước bèn giơ chiếc điều khiển từ xa lên quơ quơ trước mặt cô: “Hay là hiện tại chúng ta đi thẳng vào chủ đề chính luôn?”

Trì Tảo Tảo lập tức lắc đầu, theo sát bước chân anh.

Mặc dù cô biết máy mát xa sẽ không rơi ra, nhưng khe hẹp vẫn vô thức thít chặt, mỗi một lần thít chặt lại mang đến luồng kích thích mạnh mẽ.

Sau mấy lần như thế, Trì Tảo Tảo không dám cử động, cả người gần như dựa vào Tạ Cảnh Diệu, không chỉ miệng lưỡi khô khốc mà thậm chí còn đổ mồ hôi.

Tay Tạ Cảnh Diệu thản nhiên ôm lấy eo cô, ngón tay lại nghịch quả cầu bạc treo lủng lẳng trên kẹp vú.

Đau đớn kèm theo kích thích mãnh liệt xông thẳng lên não, đan xen với đó là khoái cảm không ngừng dưới thân.

“A…” Trì Tảo Tảo không kìm được bật ra tiếng rên rỉ. Xung quanh ồn ào nên không mấy ai nghe thấy tiếng rên của cô, chỉ có vài người đi ngang qua nhìn lại rồi vội vàng rời đi.

Ở thành phố lớn này, không một ai sẽ quan tâm bạn thế nào, cũng không có ai biết bạn đã xảy ra chuyện gì, mọi người đều là khách qua đường, qua lại vội vã.

Tiếng kêu này như thể bật lên công tắc nào đó, Trì Tảo Tảo nhận thấy sự rung động dưới cơ thể mình chuyển từ yếu sang mạnh hơn, cô có thể cảm giác được một dòng nước từ trong hang động chảy xuống đùi.

Trì Tảo Tảo khẽ nhíu mày, toàn bộ sự chú ý của cô đều tập trung vào hạ thể, bên cạnh toàn người là người, cô tuyệt đối không thể xoay người lại lau. Tốc độ chảy của chất lỏng rất chậm, Trì Tảo Tảo cứng người, ngó nghiêng khắp nơi tìm kiếm xem có chỗ nào vắng người không.

Tạ Cảnh Diệu không hề muốn kết thúc như vậy, bàn tay anh lại nhấn xuống cái nút trong túi quần.

“Shhh…” Cơ thể đang căng ra của Trì Tảo Tảo bị kích thích đột ngột này làm cửa hang mở rộng, các giác hút vốn đã kề sát vách bên trong cũng đang ngọ nguậy.

Cô thậm chí có thể cảm nhận được dòng chất lỏng mình đã kìm né thật lâu chảy ra khỏi cửa hang mở rộng, trượt xuống đùi.

Tạ Cảnh Diệu ôm cô vào trong lòng, cười khẽ: “Em không thể kêu ra tiếng ở đây được, nếu không… Bị mọi người trông thấy bộ dạng này của em sẽ rất xấu hổ đấy.”

Trì Tảo Tảo cắn răng chịu đựng, cất bước đi theo Tạ Cảnh Diệu từng chút một đến cuối phố ăn vặt.

Kích thích không ngừng chồng chất lên vách tường, trứng rung đè trên hạt châu cũng không biết đã được bật lên từ bao giờ.

“Rè” một tiếng, Trì Tảo Tảo mở to mắt, cơ thể run rẩy, ngón tay bấu chặt lấy cánh tay của Tạ Cảnh Diệu. Đôi mắt cô mơ màng, bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng như đang bước trên kẹo bông.

Đúng lúc này, Tạ Cảnh Diệu lại kéo sợi dây bạc.

Trì Tảo Tảo bị đau, khoái cảm đã lên tới mây lại bị kéo xuống giữa không trung, kích thích bên dưới dần tăng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK