Ông Bạch Dạ Khiêm nhìn vợ mình và cô nói chuyện vui vẻ cũng vui theo.
Ông lần đầu gặp cô đã rất vừa mắt, hiền lại còn lễ phép cô không giống như những tiểu thư khác.
" Con dâu thằng Kiệt có ức hiếp con thì con nói ba, ba đây đánh chết nó " ông cười nhìn cô nói
" Dạ anh ấy rất tốt với con ạ, ba đừng lo " cô liếc mắt qua anh, rồi nhìn ông cười nói.
" Được, con mau vào ăn đi "
" Vâng ạ "
Cô vui vẻ ngồi vào bàn ăn, Vũ Kiệt đã lấy cho cô rất nhiều món, cô ngồi ăn say mê chẳng giữ hình tượng cho mình gì cả.
Tàn tiệc Tú Kiều không muốn cô về mà bà muốn đem cô về nhà chính dễ chăm sóc cô hơn
" Con dâu hay con về nhà chính với ba mẹ đi, nhìn con rất gầy mẹ sẽ chăm sóc con "
" Đúng đó con dâu " ông Bạch tiếp lời vợ mình
" Không được, cô ấy sẽ ở với con tự con chăm sóc được " anh nhanh chóng phản bác muốn cướp vợ anh đâu được
" Con chăm sóc cái gì chứ, con xem con dâu mẹ gầy như này mà bảo chăm sóc được à " bà liếc nhìn anh lớn tiếng nói
" ba mẹ con ở cùng anh ấy rất tốt, ba mẹ đừng lo, hay mai con về chơi với ba mẹ nha "
" Được được nhớ đấy, mai sẽ cho người đến đón con " Tú Kiều vui mừng đống ý ngay
" Vâng ạ, ba mẹ về nghỉ ngơi đi ạ " cô cười nhìn ông bà Bạch, cô rất thích ông bà cô xem ông bà không khác gì ba mẹ cô
" Được rồi, hai đứa về cẩn thận đấy "
" Vâng ạ "
Vũ Kiệt nắm tay dìu cô vào trong xe, bên trong xe anh kéo màn che lại.
Anh hôn lên môi cô, tay giữ chặt đầu cô để hôn sâu hơn, cô choàng tay qua cổ anh, hôn lâu nên cô có chút kinh nghiệm, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau không rời, một lúc sau anh mới rời môi cô.
Về đến nhà cô lên phòng thay đồ, anh vào phòng tắm, không lâu sau đột nhiên bụng cô lại đói lúc nãy cô cũng ăn khá nhiều, vậy mà bây sao giờ lại đói.
Tịch Dao ra khỏi phòng đến sopha ngồi ôm cánh tay anh làm nũng.
" Kiệt em đói bụng muốn ăn mì, anh nấu cho em ăn đi " cô làm khuôn mặt đáng thương nhìn anh
" Khi này em đã ăn rất nhiều rồi, tối ăn nhiều quá không tốt " anh đưa tay xoa xoa bụng cô
" Em muốn ăn, nấu em ăn đi mà Kiệt "
" Được rồi " anh đó giờ không dễ mềm lòng nhưng cô chỉ làm nũng một chút mà tim anh muốn rụng rời
Anh để cô ngồi đó còn mình vào bếp nấu mì cho cô.
Đã lâu rồi cô không ăn mì giờ rất thèm mì nha.
Ăn xong cô mới ngoan ngoãn mà đi ngủ còn anh thì ngồi ở sopha làm việc, đến khuya anh mới vào phòng ôm cô ngủ.
_______________
Sáng hôm sau
Tịch Dao thức sớm chuẩn bị để qua bên nhà chính, anh vẫn còn nằm nướng nha vì hôm qua anh làm việc hơi khuya nên có chút buồn ngủ.
" Kiệt dậy mau lên, trễ rồi " cô đứng kéo tay anh dậy
" Bảo bối cho anh ngủ một chút "
" Không được thức ngay cho em, anh còn đi làm "
" Em về nhà chính sao? Không đi làm cùng anh à "
" Em hứa với ba mẹ rồi, anh làm đi tối qua đón em nha "
" Được "
" Em đi đây, anh nhớ ăn sáng đầy đủ đấy, em mà biết anh không ăn là chết với em, thương anh " cô hôn môi anh không quên nhắc nhở anh rồi mới đi
Vũ Kiệt ngao ngán nhìn cô rời đi, anh cũng có ngày hôm nay bại dưới tay một người phụ nữ chính là Triệu Tịch Dao cô.
Anh chưa từng nhìn sắc mặt ai mà sống, vậy mà giờ lại để ý đến từng chút biểu cảm, cảm xúc cô..
Danh Sách Chương: