• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Một ngày mới lại bắt đầu cô vừa đến tiệm đã nghe chị Hoa kêu cô giao cafe đến Bạch thị tiếp, cô bẩm lẩm trong miệng ’ ai mà uống sớm vậy chứ ’
Nhưng cô làm sao biết người kêu cafe lại là anh, Bạch Vũ Kiệt tới công ty khá sớm rồi kêu trợ lí Duẩn đặt cafe giúp anh.

Cô đến trước tập đoàn lại thấy cô gái hôm qua đứng đó đang nhìn về phía cô, Tịch Dao nghi ngờ chẳng lẻ lại mang lên phòng của tên chủ tịch băng lãnh đó nữa sao.

" Chào cô, mời cô đi theo tôi " lần này nhân viên nữ đó mở lời trước
" Vâng " cô đồng ý rồi theo cô gái đó vào trong thang máy

Lên thang máy nhân viên bấm lên tầng 50 thì điều cô nghi ngờ là đúng nha, đầu cô nghĩ ’ bộ ở đây không có cafe hay sao mà anh cứ gọi cafe bên ngoài vậy nhỉ? ’ không phải là công ty anh thiếu cafe mà là vì cô nên anh mới gọi cafe đấy.

* Cốc… cốc… cốc *
" vào đi " lại là giọng nói lạnh đến thấu xương đó
Nhận được sự cho phép Tịch Dao đẩy cửa đi vào nhìn anh đang tập trung làm việc quả thật là rất soái nha, cô đi tới đặt 5 ly cafe trước bàn anh.

" Cafe của anh đây " cô nhẹ giọng nói.

" Được cảm ơn "
" Vậy tôi xin phép đi trước " cô nhanh đã muốn rời đi
" Em sợ tôi sao? " anh đặt bút xuống bàn nhìn cô với ánh mắt có chút ấm ấp trong đó.

Sợ sao? Đúng là có chút sợ đấy ai biểu anh có khuôn quá lạnh đi khiến cô có chút không thoải mái thôi, không biết sau này anh có vợ thì sao nhỉ? Chẳng lẻ vẫn lạnh như thế à.

" Có… có một chút " cô lấp bấp nói, anh biết cô sợ rồi mà vẫn cứ hỏi.


" Tại sao phải sợ " anh nhếch môi cười nhưng rất nhanh đã thu lại
" Cái đó phải hỏi anh đã làm gì để tôi sợ chứ, sao lại đi hỏi tôi " cô nhìn anh vào mắt anh mà trả lời
Anh cười thầm ’ cô gái này quả thật rất thú vị ’ trước giờ chưa ai dám nói như thế với anh mà cô lại là người làm được điều đó nếu là người khác thì toi mạng từ lâu rồi.

" Tôi đã làm gì em đâu " anh nói giọng giễu cợt
" Tôi không rãnh đôi co với anh, tôi còn nhiều việc phải làm lắm, đi trước nhé " cô cau mày lại, anh đang đùa với cô sao, cô đây là không có thời gian để nói đùa với anh đâu
Cô không để anh trả lời mà trực tiếp đi thẳng ra ngoài, cô nói chuyện với anh càng nói càng tức thà là không nói thì tốt hơn, anh nhếch môi cười khuôn mặt giận dỗi của cô trông thật đáng yêu.

Cô đi thì anh quay lại làm việc.

" Trợ lí Duẩn lên lấy cafe cho mọi người đi " anh nhấc điện thoại bàn gần đó gọi cho trợ lí
" Vâng chủ tịch " vừa cúp máy trợ lí đã đến phòng làm việc của anh để lấy 5 ly cafe đó, hắn khó hiểu anh mắc công đặt cafe làm gì chứ, nếu đã thích rồi sao không trực tiếp nói thẳng cả thành phố E này ai dám từ chối anh được.

Tịch Dao quay về tiệm lau dọn, phụ giúp chị Hoa.

Rất nhanh đến trưa cô hôm nay là tới lương nên cô tranh thủ ghé qua siêu thị mua vài món để tự thưởng cho bản thân mình.


Mua đồ xong cô về nhà tự nấu ăn, tuy cô nấu ăn không được ngon lắm nhưng vẫn ăn được nha, chỉ là có lương nên cô ăn nhiều món một chút.

Đến tối anh đến quán bar ngồi cùng Lâm Hoàng Triệt, tay anh lắc lắc ly rượu, chân vắt chéo, đầu thì suy nghĩ chuyện gì đó.

" Tôi muốn mang một người phụ nữ về " anh nhàn nhạt nói
* Phụt *
Lâm Hoàng Triệt đang uống rượu nghe anh nói vậy thì phun ra hết, hắn nhìn anh cười lớn, hắn có nghe nhầm không vậy? Anh muốn mang phụ nữ về nhà sao? Ôi trời cuối cùng bạn hắn cũng để ý đến phụ nữ rồi.

Hắn cứ tưởng anh bị gay không đấy.

.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK