• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Không có việc gì không có việc gì." Đạo diễn Hứa khoát khoát tay, cảm khái nói: "Tiểu Tu à, khó trách cậu mãi không chịu tìm đối tượng. Con mắt của cậu tuyệt quá! Có lẽ chỉ có cô gái như Lâm Kha mới xứng với thân phận người thừa kế tài đoàn Cơ thị của cậu!"

Cơ Nam Tu nhướng mày: "Ồ? Đạo diễn Hứa có đánh giá cô ấy quá cao không vậy?"

"Không không không, chẳng những không nói quá mà còn không thể khen ngợi hết ưu điểm của cô ấy." Đạo diễn Hứa chững chạc đàng hoàng giải thích.

Đâu chỉ là ưu điểm?

Đây đã là lĩnh vực thần y!

Chưa nói đến việc cô chỉ bắt mạch đã nói ra được ngay toàn bộ chứng bệnh của ông ta, mà còn tiện tay chữa khỏi bệnh dữ phức tạp hơn hai mươi năm của ông ta nữa.

Thử hỏi thiên hạ có mấy người dám vỗ ngực cam đoan có thể làm cho đối phương sống lâu ba mươi năm?

Đây không phải thần y thì là cái gì?

Chỉ bằng điểm này, dù Lâm Kha là cặn bã đen toàn giới giải trí, ông ta cũng phải ủng hộ!

Không biết diễn cũng không sao, ông ta sẽ tự mình dạy!

Cơ Nam Tu bắt đầu có chút hứng thú đối với Lâm Kha.

Người làm cho đạo diễn Hứa chửi ầm lên tức giận đến ngất đi, ngay sau đó liền khiến cho ông ta khen không dứt miệng ủng hộ, trên thế giới này chỉ sợ trừ Lâm Kha ra thì không có người thứ hai.

Rốt cuộc cô tốt ở đâu mà có thể khiến người ta phát sinh thay đổi lớn như vậy trong mấy ngày ngắn ngủi?

Rất nhanh, đạo diễn Hứa đăng một tin tức lên weibo của mình: Lâm Kha là cô gái tốt, mọi người đừng bắt nạt cô bé.

Bình luận phía dưới lập tức dậy sóng.

"Trời ơi đạo diễn Hứa! Nếu như ông bị Lâm Kha bắt cóc, ông hãy nháy mắt mấy cái với tôi!"

"Từ cô gái tốt được dùng như vậy sao? Tôi đã không hiểu chuẩn xác định nghĩa cô gái tốt rồi sao?"

"Lâm Kha đang bắt ép đạo diễn Hứa sao! Cô ta không những làm cho đạo diễn Hứa tức ngất đi, mà còn muốn ông ấy nói tốt cho mình? Quả là quá đáng a!"

"Ha ha, còn phải nói sao? Khẳng định là Lâm Kha không biết xấu hổ dùng quy tắc ngầm với đạo diễn Hứa! Quả là không ngờ, lớn tuổi như vậy rồi mà không kén chọn!"

"Tôi cũng cảm thấy rét run. Khẳng định là người sau lưng Lâm Kha cho đạo diễn Hứa lợi ích, đạo diễn Hứa mới không thể không nói như vậy!"

"Có phải hai vị lầu trên sống ở hành tinh khác vừa trở lại trái đất không? Còn quy tắc ngầm, còn cho lợi ích gì vậy chứ? Nếu như đạo diễn Hứa là người dễ dàng thỏa hiệp như vậy, năm đó sẽ không bởi vì từ chối quy tắc ngầm mà bị người ta đánh đến trọng thương, hôn mê nửa năm, suýt nữa không sống được đâu! Khí khái của Đạo diễn Hứa, có lẽ loại người như các cô không hiểu được đâu!"

"Tôi cũng nhớ chuyện năm đó. Lúc ấy rất nhiều nhân vật lớn uy hiếp đạo diễn Hứa vừa mới giành được giải thưởng đạo diễn danh giá nhất quay một bộ phim, đạo diễn Hứa nhất quyết không đồng ý, thế là ông ấy bị giam lỏng trong một căn phòng dưới đất tận một tháng. Khi được cứu ra, toàn thân trên dưới không có chỗ nào lành lặn. Cho nên, ai cũng có thể dùng quy tắc ngầm, duy chỉ có đạo diễn Hứa là không. Chính sự khí khái này mới khiến cho đạo diễn Hứa đạt được địa vị trong giới đạo diễn, đến nay chưa có ai vượt qua."

"Bây giờ đạo diễn Hứa tự mình tẩy trắng cho Lâm Kha, Lâm Kha đúng là tốt số! Chuyện lớn như vậy, nói hóa giải liền hóa giải."

"Tôi cũng cảm thấy Lâm Kha tốt số. Nếu đổi thành người bình thường chắc đã sớm lăn lộn không nổi ngoài đời rồi, còn cô ta thì chẳng bị làm sao cả."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK