‘’Vậy thì đi!’’
Khả Nhi chợt thay đổi sắc mặt khiến An Nhược một phút bang hoàng nhưng dù sao cũng đã khiến nó tham dự lễ đính ước.
Nhỏ lại vui vẻ chọn đồ cho nó.
‘’mặc bộ này nhá!’’
‘’Bộ nào cũng được!!!’’
Trong đầu nó toàn đang suy nghĩ chuyện làm sao tiếp cận được một vị khách nước ngoài nào để bắt chuyện nhưng như thế sẽ lộ liễu quá.
Đợi chút nữa xem tình thế như thế nào thì ứng biến như thế đó …Nó sẽ không ngờ được nhân vật ấy sẽ xuất hiện!
‘’Rồi…mày đẹp quá!’’
An Nhược mở tròn xoe đôi mắt ngắm nhìn Khả Nhi bận bộ váy màu xanh ngọc mà nhỏ đã vất vả chọn đi chọn lại.
Thật không ngờ , bộ váy lại xứng với Khả Nhi đến vậy.
An Nhược mặc nó vào đã đẹp , Khả Nhi lại càng đẹp hơn.
Dường như bộ váy này được thiết kế ra để chỉ mỗi mình nó mặc .
Với thân hình mảnh mai , làn da trắng ngần , bộ váy kia tôn lên vẻ đẹp đến ngây người của Khả Nhi. Có lẽ, đã rất lâu rồi , nó mới mặc một bộ váy như vậy.
‘’oa, Khả Nhi…là mày hả…tao không nhận ra luôn…@[email protected]’’
‘’Không quan trọng điều đó…chúng ta đi thôi!!!’’
An Nhược miệng chữ A, mắt chữ O …trước vẻ đẹp của Khả Nhi. Nhưng nó không một chút để ý. Trong ánh mắt , nó đang khẩn trương và chỉ để ý đến bên ngoài kia.
‘’Từ từ đã…lúc nãy thì không chịu đi…giờ thì vội vã à…’’
‘’Có đi không?’’
Nó nhìn An nhược với ánh mắt đầy đe dọa …khiến nhỏ không biết nói gì thêm. Lủi thủi đi theo nó.
Đã 10 giờ đúng, bữa tiệc cũng đang được bắt đầu.
Căn phòng chính giữa của dinh thự họ Vương tràn ngập những người là người, với đầy đủ màu sắc, nhất là màu đen sang trọng của những bộ vest đắt tiền.
‘’Kinen…!!!’’
Nhỏ bỗng hét lên khi nhìn thấy bóng dáng của chàng hoàng tử tóc vàng đang loay hoay đứng bên chiếc bàn tiếp khách.
‘’Là cô à…’’
Nghe tiếng gọi , Kinen bèn ngoảnh đầu lại ngay…
Khuôn mặt Kinen bỗng trở nên bối rối , trước mắt hắn, bên cạnh An Nhược là một tiên nữ vô tình sa vào bữa tiệc này chăng ?
Cô gái lung linh trong chiếc váy màu lam ngọc … mái tóc ngắn , xõa xuống ngang vai ,vô tình che đi một bên chiếc má đỏ hồng của Khả Nhi…đôi môi đỏ mọng không còn son phấn …đặc biệt , cô gái mang một bộ mặt bình thản , lạnh lùng…khiến cho bao người muốn ngắm nhìn , đôi mắt tự nhiên muốn hút vào gương mặt đó dù biết đó có thể là một vực sâu thăm thẳm…
Quả là một cô gái có vẻ đẹp trí mạng!
‘’Ê…Kinen!’’
An Nhược vẫy vẫy bàn tay trước mặt Kinen như muốn đánh thức hắn khỏi cơn mê hoặc.
‘’Khả Nhi…rất cuốn hút phải không?’’- nhỏ bất chợt hỏi vừa lúc Kinen ý thức được hắn đang ở chốn đông người.
‘’Ơ…’’
Vẻ mặt Kinen trông thật buồn cười!
Nếu như bị hàng cô gái thấy được , chắc hắn phải xấu hổ vì làm mất hình tượng của một hoàng tử nụ cười mất!
‘’Bộ , đang làm gì ở đây vậy?’’
Chưa kịp để hắn thanh minh, nó đã hỏi ngay.
‘’Tôi hả…đang tiếp khách thôi!’’
‘’Tiếp khách? Cậu liên quan đến bữa tiệc này sao?’’
…
‘’Có chứ! Tôi là con trai của ông chủ tập đoàn KIHT- ba tôi là bạn thân của Bác Vương mà…vả lại để giúp An Vy nữa…’’
Kinen dường như vẫn còn đang chìm đắm trong vẻ đẹp của Khả Nhi. Giọng nói rất ngọt ngào nhưng rất bối rối. ( có người ghen kìa ông!)
‘’Thì ra…’’ – nó chợt nhận ra điều gì, đầu lưỡi cũng thốt lên.
‘’Cậu cũng thuộc hạng công tử nhà giàu nhỉ?!’’
Câu nói của nó không phải để khen hay thể hiện sự trầm trồ, ngưỡng mộ Kinen mà thay vào đó là sự ngạc nhiên và hơi suy tư.- xem ra Vương Nghị có mối quan hệ thân thiết với rất nhiều người có tên tuổi.
Hình như Kinen mải để ý đến phía kia mà có lẽ không để ý đến câu nói của Khả Nhi.
‘’Này…lại đây!’’
Hắn đưa tay ra vẫy …An Nhược nhìn theo hướng hắn chỉ, còn Khả Nhi vẫn đang đưa mắt nhìn vào đám đông.
Người thanh niên từ từ bước lại gần bọn nó.
Hắn đội chiếc mũ màu đen , có khắc 2 chữ KW …che đi nửa khuôn mặt.
Mặc chiếc quần jean giả bò, chiếc áo phông rộng cổ màu đen sọc trắng…trông không khác gì một tên playboy nhưng cũng không thể che giấu được vẻ giàu có và sang trọng của hắn.
Một tay , hắn cho vào túi quần , tay kia , giữ chặt chiếc mũ trên đầu. hắn khiến cho bao cô gái cũng phải chú ý bới vẻ lãng tử của một hotboy ( nói thật là vậy!)
‘’Cậu quen hắn hả…?’’
Nhỏ Nhược rất ấn tượng với người thanh niên đó…
‘’Cô không để ý sao? Hắn là một kẻ quen thuộc với bọn cô lắm mà!’’
‘’Quen thuộc…?’’
Mắt cố giương ra nhìn cho thật kĩ kẻ kia nhưng đôi môi vẫn mấp máy , hỏi lớn.
‘’Hắn quen bọn tôi?’’