• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

5h chiều ..........

Tại bãi đất hoang ................

"Hahahaha lũ chuột nhắt vác xác đến đây rồi kìa ! " - Ả LÊ NGỌC mỉa mai .

"Chúng sợ run rồi kìa !" - HOÀNG MAI khinh bỉ .

Hội học sinh "gương mẫu" trong mắt thầy giáo bây giờ đã biến thành lũ cáo giấu đuôi . Mấy ả thuê một đống giang hồ bợm trợn , bẩn thỉu tay cầm đống vũ khí sắc nhọn nồng nặc mùi thuốc súng đang cười khặc khặc , chờ mệnh lệnh chủ nhân . Tất cả học sinh trong trường đều đến xem kịch vui , tin "TAM MỸ NHÂN " thách thức với "HỘI HỌC SINH" làm ai cũng háo hức , mong chờ còn bày ra vụ các cược thắng thua để tiền vô nước .

Bọn hắn đứng trên tòa thượng nhà hoang gần đó , nhìn xuống dưới coi trò hay . Tránh sự truy nã của nữ sinh trong trường .

"Sợ ? Các em còn non nớt lắm ! Từ lúc xuất sinh nhập tử bọn tao đã chết rất nhiều lần rồi ! Cho dù có đối mặt với thần chết thì bọn tao vẫn không biết sợ là gì !" - BLACK MOON búng tay , chế giễu . Chửi có đạo lý là phong cách của cô .

"LÊN HẾT NGAY CHO TAO !!!!!!!!!!!!" - Ả MAI thét lớn .

Gần 600 tên xông đến chỗ bọn nó . Tụi nó vẫn bình như vại ung dung huýt sáo , mắt nhìn đám sâu bọ không biết tự lượng sức đang lao vào lò lửa tử thần . Mọi người nín thở , tim đập thình thịch , mồ hôi thấm ướt lưng , cố gắng mở banh con ngươi hết cỡ ra xem , số người còn lại cười khinh thường bầu chọn phe hội học sinh giương giương đắc thắng .

Bọn hắn chú tâm quan sát , không bỏ sót chi tiết nào , đợi chờ sự bùng nổ .

Quả nhiên có "bùng nổ" .

"Ready !" - Nhỏ cong khóe môi độc ác .

Chẳng biết từ đâu mà tụi nó móc ra ba cây dù giơ lên cao . Cả lũ sững sờ , kinh ngạc . Bọn hắn méo miệng định nói thì ........

"BUUUUUMMMMMM!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"

Âm thanh chói tai muốn thủng màn nhĩ réo to .

"ĐOOOOOOO À À À À À À À À NNNNNNNGGGGGGGGGGG!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"

Luồng ánh sáng chói mắt bất ngờ nở bung làm khán giả không kịp nhìn, che mắt , ba nàng tao nhã lấy kính đen đeo lên . Tụi hắn cúi thấp người , né tránh đạo sáng khổng lồ có thể cướp đi cửa sổ tâm hồn bất cứ lúc nào .

VIU......VIU....VU....U...U

Ánh sáng yếu dần , từ từ thu hẹp rồi tan biến . Chưa kịp đinh thần , một cảnh tượng kinh hoàng sao chép bản kinh dị phim hollywood giáng xuống trời đất .

ÀO............

Dòng chất lỏng đỏ máu chảy ào ào ngập đất cát . Tất cả học sinh mặt trắng bệch sợ hãi hét toáng chạy loạn tìm nơi trú tránh mưa , họ ghê sợ thứ chất lỏng tanh nồng quỷ dị đang đậu trên từng người một .

Hắn sững người , không nhúc nhích mặc kệ những cơn mưa máu thấm ướt thân hình , trượt bờ vai , cậu và anh lặng thinh , sự hứng thú tăng tột độ .

Có ai ngờ rằng bề ngoài đẹp trai lịch lãm nhưng trong nột tâm bọn hắn rất thích những thứ kinh dị , đặc biệt là huyết . SUM liếm vệt máu giữa môi , con ngươi NGỌC XANH BIỂN gợn sóng , hắn càng ngày càng có *tình cảm* với nó .

BLOODMIX vứt chiếc dù nhuốm bẩn sang bên , chậm rãi tiến gần phía mấy ả . LÊ NGỌC cứng họng , chết điếng , ngất xỉu ngay tại chỗ . Còn HOÀNG MAI vô hồn , sợ run nhìn bãi thây đỏ rực như hoa mạn châu sa .

"Nhớ kĩ ngày hôm nay nhé !" - Nó ghé sát lỗ tai ả , hàn băng lạnh lẽo .

Ả máy móc gật đầu , buồn nôn khi thấy đống nội tạng rải rác khắp nơi .

"Làm con chó đó tỉnh dậy !" - Nhỏ ra lệnh , tay chỉ cái khúc gỗ bất tỉnh .

Không dám cãi lời , HOÀNG MAI điên cuồng nắm cổ áo kẻ óc ngu gan chuột , tay tát liên hồi vô mặt kẻ đó , giọng gấp gáp cấp tốc .

"Con khốn ! Dậy ngay ! ÁI tiểu thư gọi mày kìa , dậy ngay !"

"Gì...gi.....ai....a.....không........em ........không...không....muốn....tha....thấy.....ca.....cảnh.........này !" - Ả LÊ NGỌC nói đứt quãng , khóc lóc .

"Sợ ?" - Cô cười cười .

"Vâng sợ ! Rất sợ !" - Ả quỳ rạp van xin , nụ cười ác quỷ này khiến ả nhớ tới con bạn KIM MY bị cô hủy dung nhan . Lòng hoang mang cực kì .

"Sao ? Còn gây sự nữa....."

"Em thề em không dám đụng độ mấy chị nữa ! Có kẻ cắt cổ em , em cũng không nói 1 tí chuyện gì của ngày hôm nay !" - Chưa để nó nói xong , ả đã cắt ngang , muốn thoát khỏi cái nơi ám ảnh kinh hoàng này .

"Tốt !" - Nó hài lòng . Phất tay bỏ đi cùng hai người , lưu lại đống hoang tàn , chết chóc .

..........................................................................

Buổi tối ............

"Thế nào ?"

"Xử lí xong thưa cậu chủ !"

"Tốt !"

SUM gật đầu , tháo bỏ kính , đặt tờ báo trên bàn . Thật hú vía , chỉ vì cái cảnh máu me hôm nay mà hại hắn phải trèo qua cửa sổ , lén la lén lút như thằng ăn trộm vô nhà tắm . May là lão ba và mẫu thân đại nhân ra ngoài có việc nếu không chắc tai hắn bị tra tấn khủng bố rồi .

"Thưa thiếu gia !"

"Hửm ?"

"Tại sao thiếu gia lại bảo tôi xử lí bãi đất đầy xác chết đó ? Đây không giống là thiếu gia chút nào !"

RAYMOND quản gia là cha nuôi của hắn . Là người theo hắn từ lúc sinh ra cho đến trưởng thành , ông luôn ân cần chăm sóc , đưa ra những lời khuyên đúng đắn , dạy bảo , giáo dục giúp hắn nối nghiệp cha và làm chủ cả một tài sản lớn . Đương nhiên bên cạnh hắn lâu năm như vậy , ông chưa bao giờ thấy hắn tỏ vẻ quan tâm tới cuộc sống xung quanh , thờ ơ lạnh lùng , như một cỗ máy di động chỉ biết việc và việc , làm và làm .

Trừ vị hôn thê bội bạc đó...............

"Tôi ........." - SUM trầm tư . Hình ảnh thiếu nữ lãnh khốc hiện lên trong tâm trí . Trái tim đập lệch nhịp .

"TUYẾT tiểu thư ........... !" - Quản gia nhíu mày .

"CÂM !!!!!!!!!!" - SUM tức giận , vứt phăng tờ báo . Con ngươi giận dữ , hằn rõ tia máu .

"CÔ TA KHÔNG XỨNG ĐỂ TÔI YÊU !!!!!!" - Hắn gào lên , lật đổ cả bàn . Mảnh thủy tinh vỡ loảng xoảng .

"Thiếu gia !!!" - RAYMOND hoảng hốt , vột vàng trấn tỉnh con quái vật đang ngủ say bị đánh thức .

"Cô ta không xứng ! Tôi hận cô ta ! Rốt cuộc tôi có điểm nào thua tên chó đó ! Hắn vừa nghèo vừa ngu ! Vì tên đó mà cô ta bỏ tôi , bỏ đi lúc hôn ước giữa chừng làm tôi nhục nhã , chết lặng , mất mặt cha mẹ !" - Hắn thều thào ngồi xuống . Hình xăm giữa ngực phát sáng , cơn đau nhói làm hắn chảy mồ hôi hột .

"Thiếu gia ! Cậu bình tĩnh đi ! Đừng để sức mạnh trỗi dậy , nguy hiểm lắm !"

"Hình xăm này ........" - SUM chạm vào biểu tượng hoa hồng nhưng lại loang đầy hắc sắc .

"Nó đã theo cậu từ lúc sinh ra !" - Ông lau những giọt mồ hôi bị nhuốm bẩn , đen đặc .

"Tôi cảm giác ......... nó không đơn giản là sức mạnh ......"

"Ý thiếu gia là sao ?"

"Nó giống như một lời nguyền cổ ........ nó ăn mòn , gặm nhấm tôi .........như nói tôi rằng tôi đã làm gì sai và phải chịu báo ứng !"

"Thiếu gia........."

"Tôi từng mơ thấy một giấc mơ .................đến bây giờ chúng vẫn lặp lại "

"..................." - Ông lắng nghe .

"Khi cơ thể chìm vào giấc ngủ . Tôi có cảm giác ...........mình như bị cuốn vào dòng xoáy giấc mơ . Trong giấc mơ tôi thấy..............."

Hắn thấy một thế giới kì lạ hoàn toàn cách xa với thế giới hắn đang sống . Nhà cửa hóa thành cánh rừng hùng vĩ , chim chóc tụ hợp thành mặt trời rực lửa mây chiều . Làn gió xoáy tròn thành ánh sáng hoàn hôn làm cả thế giới tràn ngập trong biển vàng óng ánh . Nơi này............rất đỗi quen thuộc .

Cứ như thế thì lại có một đàn hồ điệp vỗ cánh bay ngang qua , lớp phấn trên cánh chúng mờ mờ bụi ảo . Đột nhiên , khối cảm xúc tiêu cực dâng trào, lắp đầy cơ thể hắn . Đau , nhớ nhung , tuyệt vọng , cừu hận .....cuối cùng là yêu xung đột trầm trọng giữa cơ thể khiến hắn khó chịu , bất lực .

" THEODORE "

"THEODORE "

Giọng thiếu nữ chuông bạc vang lên , sóng âm nhẹ nhàng bi thương , đau khổ . Những khối cảm xúc đó dần dần biến đổi thành mất mát . Thân thể bỗng nhiên chết lặng , luồng gió lạnh thổi rợn sống lưng , bầu trời xanh tối âm u , trận mưa to đổ xuống ào ào . Cơn mưa này sao cô đơn , hiu quạnh quá ! Hắn ngước mi ráng nhìn thiếu nữ nhưng làn mưa che khuất tầm mắt . Nước mưa lạnh lẽo chảy lênh láng giữa con tim , thấm ướt khuôn mặt hắn .

"Ta hận ngươi !"

Hắn giật mình .

"Ta hận ngươi trăm năm ! Vạn năm ! Ngàn năm ! Ta muốn ngươi vĩnh viễn sống trong bóng tối , không bao giờ thấy ánh sáng ! Muốn ngươi đau khổ mãi mãi bởi lời nguyền này ! Tất cả những gì ta hứng chịu sẽ đổ hết lên ngươi !"

Thiếu nữ gào thét , tay bóp cổ hắn . Gương mặt kề sát gương mặt hắn , mái tóc đen rũ rượi quấn chặt cổ họng , lấp lánh đôi đồng tử đen đặc . Một đôi mắt không chút ánh sáng , các linh hồn đều bị hút vô .

Hắn muốn ôm trọn thiếu nữ ấy ............

.............thì cả thế giới lại biến mất .

Con ngươi mở ra lần nữa .

"Hoang đường nhỉ ?" - SUM cười giễu .

Quản gia im lặng .

"Tôi mệt mỏi với giấc mơ này quá rồi !" - SUM vò đầu .

KÍNH KOOONG.............

"Ai thế ?" - Quản gia đi ra ngoài sân . SUM cũng theo sau .

Trước cánh cổng rộng lớn..............

Là nó ................

"Cô !" - Hắn kinh ngạc .

Nó hờ hững , tay ném cái gì đó cho hắn .

"Điện thoại ?!" - SUM méo miệng .

"Anh để quên !" - Nó nói .

"Sao cô biết ?"

"Vì ..............." - Chưa hết câu . Gió mạnh từ đâu ập đến , hất tung chiếc áo sơ mi xộc xệch , lộ hình xăm rơi trúng mắt nó .

XẸT.............

THEODORE.......

EM YÊU ANH........

ANH LÀ......HẠNH PHÚC.......

SAO ANH ........

LẠI LỪA......... DỐI TA..............

XẸT.............

XẸT................

"Ưm !" - Hàng loạt hình ảnh giống như đoạn băng xước hiện lên . Tầm mắt tối dần , thân thể mỏng manh chạm đất .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK